Xuyên Thành Nam Thê Bạch Nguyệt Quang Của Nhà Giàu Số Một

Chương 22: Chương 22





Edit: Điềm Điềm
**********************
Kết quả cuối cùng, giấy phép lái xe của Dung Ngọc bị trừ 6 điểm, và phạt tiền 1000 nhân dân tệ, chiếc xe bị kéo đi.

Cố Triều Từ gọi điện thoại cho Nguyên Tắc lái xe đến đón, Dung Ngọc giữ chặt tay áo người đàn ông: ” Đừng gọi Nguyên trợ lý, tôi gọi xe, chúng ta ngồi xe trở về đi.


Trễ như vậy, Nguyên Tắc chắc là đã nghỉ ngơi, vì loại chuyện này mà gọi người đến, có chút không có tốt, hơn nữa cậu cảm thấy thật mất mặt!
Hơn nửa đêm cậu và Cố Triều Từ đứng trên đường lớn, bỗng nhiên có chút cảm giác không nơi nương tựa, đồng mệnh tương liên*, chỉ là vừa nghĩ đến thủ phạm là Cố Triều Từ, cậu lại cảm thấy không thể đơn giản buông tha cho người bên cạnh như vậy: ” Khụ, lúc anh đến cũng không có ai ngăn cản anh sao?”
*Cùng số mệnh thì thương xót nhau.

Cố Triều Từ kỳ thật nhìn thấy cảnh sát tới, cũng không nhớ tới việc xe cải tiến không thể chạy trên đường, dù sao số lần anh lái xe rất ít, anh cũng không cải tiến qua, cho nên lúc lái xe ra chính là nhìn biểu tình của Dung Ngọc khi nhận được món quà này.

” Không có.


Nghe được hai chữ này, Dung Ngọc miệng bĩu môi: ” Dựa vào cái gì chứ.


Cố Triều Từ bị bộ dạng này của cậu đáng yêu đến mức khóe môi cong lên: ” Đại khái do số mệnh đi!”
Dung Ngọc che ngực, vẻ mặt chịu không nổi: ” Anh nói như vậy đau tim tôi nè!”
Bất quá lời này cậu tin, bằng không dựa vào cái gì Cố Triều Từ chính là người giàu nhất đây!
Cố Triều Từ ý vị thâm trường nhìn cậu: ” Hôn một cái có được không?”
Đột nhiên nghe thấy những lời này, Dung Ngọc hai má nóng lên vội vàng buông tay xuống: ” Không, không cần, cái này không cần, ha ha!”
Cố Triều Từ là cố ý đi!
Cũng may xe gọi rất nhanh đã đến, sau khi hai người lên xe, tài xế liếc mắt nhìn hai người một cái: ” Sao lại trễ như vậy?”
Cố Triều Từ ngồi ở phía sau mặt không chút thay đổi, hiển nhiên là không có ý định đáp lời này, Dung Ngọc ngồi ở ghế phụ mở miệng nói: ” Xảy ra chút chuyện…”

” Có phải bị từ chối không?” Không đợi Dung Ngọc nói xong, tài xế kêu một tiếng, kích động nói, ” Tôi nói cậu nghe, biết tôi vì sao trễ như vậy còn mở app chờ việc không, tôi rất hiểu nha, cậu nhóc cũng không dễ dàng, những người làm thuê như chúng ta là khó khăn nhất, trên có già dưới có trẻ, giá cả lại cao như vậy, hết lần này tới lần khác cái gì cũng nhiều, chính là tiền lương không nhiều, cậu nói…”
Dung Ngọc không muốn nói, cậu cảm thấy anh trai tài xế có hay không có người “phụ họa” như cậu đều có thể phát huy như thường.

Thật vất vả mới trả tiền xuống xe, anh trai tài xế xuyên qua cửa sổ xe nhìn biệt thự bên ngoài: ” Anh chàng này các cậu ở đây sao, bên này giá nhà nghe nói đặc biệt cao, là thật sao?”
” Khụ, tôi cũng không rõ lắm, tôi ở nhờ.


” Như vậy a!” Nghe giọng điệu còn có chút đáng tiếc.

Dung Ngọc từ trên xe đi xuống, rất có cảm giác vui mừng vừa trải qua một lần sống chết.

Cậu hiện tại nghiêm trọng hoài nghi anh trai tài xế trễ như vậy còn làm việc, nguyên nhân căn bản chính là cái miệng này có thể không nhàn rỗi được.

Trở lại phòng, Dung Ngọc bật đèn lên, liền chú ý tới trên bàn đặt một cái hộp màu xanh đậm, đi qua mở ra bên trong là một chiếc đồng hồ cơ cho nam màu bạc kiểu dáng đơn giản.

Nghĩ đến gì đó, cậu xoay người đi ra khỏi phòng, vừa vặn Cố Triều Từ từ dưới lầu đi lên: ” Chú, đây là đây là chú tặng cho tôi sao?”
” Ừm, nghĩ tới nghĩ lui, đồng hồ đeo tay tương đối thích hợp.


Cố Triều Từ dừng mắt đảo qua cái hộp trong tay cậu, thanh âm mở miệng lộ ra một chút ôn nhu.

Dung Ngọc hai má nóng lên có chút ngượng ngùng: ” Tâm ý tôi nhận, nhưng cái này tôi không thể lấy được, đã thêm phiền toái cho anh, lại lấy cái này có chút hơi quá.


Cố Triều Từ lấy đồ vật ra, cho dù có bình thường đến đâu, khẳng định cũng chiếm lợi, hiện tại cậu dùng người như bảo bối sạc pin, sinh nhật còn để người ta tặng quà, cho dù da mặt cậu dày, cũng có chút chịu không nổi.

Cố Triều Từ lại không nhận, mà ngước mắt nhìn thẳng vào mắt Dung Ngọc: ” Cảm thấy băn khoăn, lần sau nói dễ nghe một chút nữa.



Dứt lời Cố Triều Từ tha cho cậu trực tiếp trở về phòng.

Dung Ngọc nắm lấy cái hộp trong tay, quay đầu nhìn cánh cửa đóng lại phía sau cậu, cả người thoạt nhìn có chút hoảng hốt, Cố Triều Từ là chuẩn bị để cho cậu thả rắm cầu vồng dùng thêm chút sức sao?
……
Buổi sáng Dung Ngọc vốn định liên lạc với Hoa Tự Cẩm, bảo hắn lấy chiếc xe cảnh sát giao thông kéo đi mang về.

Điện thoại còn chưa thông, đã nghe Cố Triều Từ nói: ” Tôi bảo Nguyên Tắc buổi chiều lấy xe về, cậu không cần quan tâm.


Dung Ngọc vội vàng cúp điện thoại của Hoa Tự Cẩm: ” Muốn cho ngôi sao vào trong mắt anh, như vậy trong mắt anh sẽ không còn đêm tối, muốn cho trăng vào trong mộng của anh, như vậy mộng của anh sẽ luôn ngọt ngào, muốn cho mặt trời vào trong lòng anh, như vậy trái tim anh sẽ luôn ấm áp… Trước khi gặp được anh, tôi thích mùa xuân, bởi vì đó là ngày cây xanh vươn mình, vạn hoa nở rộ, cho đến khi gặp được anh, tôi mỗi ngày đều có thể nhìn thấy trăm hoa đua nở, đây đại khái chính là mị lực của anh…”
Dứt lời, Dung Ngọc hướng Cố Triều Từ chớp chớp mắt.

Cố Triều Từ không giống như thường ngày, sau khi cậu thả rắm cầu vồng xong, cao lãnh nói một câu hôn đi, mà là bỗng nhiên mở miệng: ” Cậu nói trong mắt tôi chứa đầy sao.


Đây là nghi hoặc câu đầu tiên của cậu, hay là sao?
Nhìn khuôn mặt yên tĩnh của thiếu niên trong nháy mắt xuất hiện cảm xúc kinh ngạc, tâm tình Cố Triều Từ rất tốt, tiến lại gần nâng cằm cậu dán môi lên.

Dung Ngọc bị hành động bất thình lình của anh làm kinh hãi theo bản năng bắt lấy quần áo của anh, ánh mắt nhanh chóng chớp chớp, trong đầu nhịn không được nghĩ đến thời khắc này cậu nên nhắm mắt hay không nhắm mắt.

” Đi thôi, thuận đường đưa cậu đi.

” Cố Triêu Từ đứng thẳng người lên, thuận tay cầm lấy áo khoác đặt trên sô pha, xoay người tự nhiên đi về phía huyền quan.

Dung Ngọc dùng sức chớp chớp mắt, mới đè nén rung động trong lòng.


Không dám để Cố Triều Từ lái xe đến cửa căn cứ điện ảnh, nửa đường Dung Ngọc liền đi xuống, đi bộ qua, vạn nhất bị chụp được, cậu thật sự là giải thích không được.

Nhìn theo Dung Ngọc rời đi, Cố Triều Từ mở miệng nói với tài xế phía trước: ” Trở về nhà cũ.


” Được, tiên sinh.


Hoa Tự Cẩm ở cửa lớn nhìn thấy Dung Ngọc tới, nghênh đón: ” Buổi sáng cậu gọi điện thoại cho tôi không nói gì sao lại tắt?”
” Ấn nhầm thôi.

” Hơn nửa đêm chuyện cậu và Cố Triều Từ đứng trên đường lớn đón gió vẫn là càng ít người biết càng tốt.

Hiển nhiên lý do này Hoa Tự Cẩm cũng không hoài nghi, đi tới đoàn làm phim chào hỏi Trần Thị Kim, liền đi trang điểm, lúc Cổ Lộ Trần từ bên trong đi ra, mặt âm trầm, nhìn thấy cậu cũng không giống như thường ngày lại ghé qua nói mấy câu.

Dung Ngọc liếc mắt nhìn gã, nữ trợ lý thường đi theo bên cạnh gã không có ở đây, trong lòng tò mò, nghe Hoa Tự Cẩm nói: ” Đừng nhìn nữa, buổi sáng mắng trợ lý chạy mất rồi.


Đột nhiên nghe thấy những lời này, Dung Ngọc ngước mắt nhìn hắn: ” Chuyện gì xảy ra?”
” Chê cô gái nhỏ tay chân không lanh lợi, mỗi ngày đều làm mất mặt, xui xẻo, bất quá phải nói lại, trợ lý kia của gã gần đây có phải có chuyện gì hay không, luôn cảm thấy vẻ mặt có chút hoảng hốt.


Hoa Tự Cẩm làm người đại diện, nhãn lực vẫn rất tốt.

Dung Ngọc gật đầu: “Cô gái kia đi rồi sao?”
Cho rằng đề tài cứ như vậy chấm dứt, Hoa Tự Cẩm không nghĩ tới có thể nghe thấy những lời này, ngước mắt nhìn về phía cậu, trong mắt lộ ra kinh ngạc: ” Cậu muốn làm gì?”
Thấy hắn hiểu lầm, Dung Ngọc đem chuyện lúc trước vô tình nghe thấy cùng Hoa Tự Cẩm nói: ” Nếu đã gặp, có thể giúp thì giúp một phen.


Lúc trước cậu ngại Cổ Lộ Trần ở đây, không làm cái gì, nhưng hiện tại Cổ Lộ Trần không dùng cô ấy nữa, cậu làm cái gì cũng không liên quan đến Cổ Lộ Trần.


Hoa Tự Cẩm không nghĩ tới cậu lại nói như vậy, lập tức kinh ngạc nói: ” Cậu nghiêm túc sao?”
” Đương nhiên.


Ánh mắt Hoa Tự Cẩm nhìn Dung Ngọc trở nên chân thật: ” Qua sinh nhật, thật đúng là đã trưởng thành.


Dung Ngọc cười không nghe lời này của hắn, chỉ nghe Hoa Tự Cẩm nói: ” Số điện thoại tôi sẽ giúp cậu tìm, bất quá chuyện này cậu phải nghĩ kỹ, nếu cậu giúp cô ấy, cậu cùng gã thật sự sẽ trở mặt!”
” Đừng thăm dò tôi, anh Hoa, anh cảm thấy mối quan hệ plastic giữa hai chúng tôi còn đáng để duy trì không?”
Thấy Dung Ngọc quả nhiên là nghiêm túc Hoa Tự Cẩm vui mừng vỗ vỗ bả vai cậu: ” Anh biết rồi, chờ một chút liền xử lý cho cậu.


……
Cố Triều Từ từ bên ngoài tiến vào, sáng sớm trong nhà cũ, cha Cố mẹ Cố còn có lão thái thái ngồi thành một hàng, nghe thấy động tĩnh chỉnh tề quay đầu nhìn anh.

” Sớm như vậy đều ở đây.


Cố Triều Từ đi tới, tựa như không phát hiện ra một màn khác thường.

Ngồi xuống ghế sô pha: ” Đột nhiên gọi cho con trở lại, có chuyện gì vậy?”
Thấy bộ dáng khí định thần nhàn của anh, Cố Kiêu Hùng mở miệng nói: ” Nghe nói con có đối tượng?”
Đột nhiên nghe thấy những lời này, Cố Triều Từ tựa hồ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn: ” Nghe Kinh Hồng nói sao, lời của đứa trẻ các người cũng tin.


Lão thái thái nghe vậy thiếu kiên nhẫn, vỗ đùi nói: ” Con đừng hòng lừa gạt chúng ta, Kinh Hồng tất cả đều nói với chúng ta!”
Hạ Như Mộng ở một bên phụ họa: ” Đúng!”
Ánh mắt ý vị thâm trường của Cố Triều Từ đảo qua trên mặt ba người đang chờ biết chân tướng: ” Đã nói rồi, lời của trẻ nhỏ không cần tin.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.