Edit: Điềm Điềm
**********************
Dung Ngọc trở lại phòng, chỉ cảm thấy cả người đều bay bay.
Ý tứ câu nói kia của Cố Triều Từ, có phải cũng cho thấy, anh cũng không có người mình thích, cho nên chuyện của bạch nguyệt quang thật sự không tồn tại.
Nếu như hai người bọn họ đều không có người mình thích, trước mắt mà nói, tình huống này quả thật không phải là vấn đề.
Trong lòng nhịn không được có chút nhảy múa, Dung Ngọc nhào tới trên giường, ôm gối đầu cọ cọ.
Đem rung động trong lòng đè xuống, khóe môi lại nhịn không được vểnh lên, tâm tình quả thực tốt đến nổ tung.
……
Sau khi đầu tư được đưa vào, đoàn làm phim ” Dị năng” nhanh chóng khai máy.
Lần đảm nhận vai chính này và vai phụ kia không giống nhau, Dung Ngọc có rất nhiều phân cảnh, mỗi ngày trên đường từ đoàn làm phim về nhà đều lãng phí không ít thời gian nghỉ ngơi.
Ngắn ngủi một tuần, người vốn không mập gì, lại gầy đi.
Buổi sáng khi Dung Ngọc hôn người xong định rời đi, bị Cố Triều Từ gọi lại: ” Buổi tối không cần trở về, hôm nay tôi thuận đường đi qua.”
Bỗng nhiên nghe thấy lời này, Dung Ngọc sửng sốt: ” Không sao tôi có thể…”
” Nghe lời, sau khi kết thúc công việc ở khách sạn chờ tôi.”
Ngực Dung Ngọc nổi lên tê dại, đầu lỗ tai bất giác đỏ lên: ” Ừm.”
” Ừm, đi đi, quay phim chú ý an toàn.”
” Anh cũng vậy, làm việc phải chú ý nghỉ ngơi thích hợp.”
Nói xong Dung Ngọc cong hai mắt phất phất tay với anh, ra cửa lên xe Hoa Tự Cẩm đến đón cậu.
Sau khi lên xe, Hoa Tự Cẩm nhìn nụ cười trên môi cậu: ” Sáng sớm đã ăn mật hoa rồi, cười ngọt như vậy làm gì?”
Dung Ngọc đem khóe môi đè xuống, nghiêng đầu nhìn sang một bên: ” Anh Hoa có ai nói gần đây anh nói rất nhiều không?!”
Hoa Tự Cẩm cười nhạo một tiếng: ” Chọt trúng tim đen rồi, giờ chê tôi nói nhiều.”
Dung Ngọc mím môi, cười nhìn Hoa Tự Cẩm giậm chân.
Cố Triều Từ từ trong nhà đi ra, sau khi lên xe, bấm số Nguyên Tắc ——
” Chào buổi sáng, Cố tiên sinh.”
” Cuộc họp buổi chiều chuyển đến buổi sáng đi, còn nữa liên hệ với đoàn làm phim ” Dị Năng” lấy danh nghĩa cá nhân tôi đầu tư 300 triệu.”
” Được, Cố tiên sinh.
Tôi bây giờ đi sắp xếp ngay.”
Buông điện thoại xuống, Cố Triều Từ nhìn ra ngoài cửa sổ, nghĩ đến bộ dáng đáng yêu của Dung Ngọc lúc buổi sáng rời đi, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên.
Nghiêm Nhất Luật đang quay phim đột nhiên nhận được điện thoại của Nguyên Tắc: ” Alo, ai đấy?”
” Chào Nghiêm đạo, tôi là Nguyên Tắc, trợ lý của chủ tịch tập đoàn Cố thị Cố Triều Từ tiên sinh, căn cứ vào yêu cầu của Cố tiên sinh, muốn đầu tư 300 triệu vào đoàn làm phim “Dị năng”, Nghiêm đạo nếu thuận tiện thì chúng ta hẹn thời gian trao đổi một chút, Cố tiên sinh bên này tương đối gấp.”
Nghiêm Nhất Luật há hốc miệng, không thể phát ra thanh âm, chậm lại nửa ngày mới nói: ” Anh nói cái gì, có thể nói lại một lần nữa không, tôi vừa rồi không nghe rõ ràng lắm.”
Nói xong đứng lên, đem máy móc giao cho phó đạo diễn Mạc Thủ Thành bên cạnh, xoay người đi đến một nơi yên tĩnh, lúc này Nguyên Tắc ở đầu dây bên kia đã lặp lại lời nói lúc trước một lần nữa.
Nghiêm Nhất Luật xác định mình không phải đang nằm mơ lập tức nói: ” Tôi có thời gian, tùy thời đều có thể, nếu Nguyên trợ lý không ngại, có thể đến đoàn làm phim, chúng ta nói chuyện kỹ lưỡng hơn.”
” Được, vậy tôi hiện tại đi qua đó.”
Vừa nghe Nguyên Tắc nói như vậy, trong lòng Nghiêm Nhất Luật nhất thời run lên không nhịn được nói: ” Nguyên trợ lý, tôi muốn hỏi Cố tiên sinh sao lại bỗng nhiên muốn đầu tư vào chúng tôi, a, ý của tôi là, anh ấy làm sao biết đoàn làm phim chúng tôi đang làm phim khoa học viễn tưởng tương lai, lợi nhuận đầu tư này có thể…”
” Nghiêm đạo yên tâm, điểm này Cố tiên sinh rất rõ ràng, chỉ là chuyện liên quan đến chuyện riêng của Cố tiên sinh, không tiện nói, xin ngài thứ lỗi.”
” Được rồi, không có việc gì, không có việc gì, biết là tốt rồi, vậy tôi ở đoàn làm phim chờ Nguyên trợ lý.”
Buông điện thoại xuống, Nghiêm Nhất Luật đầu đầy chấm hỏi, đồng thời trong lòng cũng bay bay đến lợi hại.
Mạc Thủ Thành nhìn hắn tới, bình tĩnh nói: ” Chuyện gì xảy ra, xảy ra chuyện gì, cậu thoạt nhìn hình như không tốt lắm.”
” Thủ Thành à, vừa rồi Cố tiên sinh nói đầu tư cho đoàn làm phim chúng ta ba trăm triệu, tôi luôn cảm thấy có chút giống như đang nằm mơ!”
Mạc Thủ Thành vốn lực chú ý vẫn đặt ở trên máy quay, bỗng nhiên nghe thấy những lời này, mãnh liệt quay đầu nhìn hắn: ” Cậu nói bao nhiêu?”
” Ba trăm triệu, cậu không nghe lầm đâu, chính là ngân sách ba trăm triệu của chúng ta, cậu nói trước kia chúng ta kéo tài nguyên như thế nào cũng không tìm được, trong lúc nhất thời sao còn có chuyện may mắn này đây?”
Mạc Thủ Thành bình phục tâm tình một chút, lại hỏi: ” Cố tiên sinh cậu vừa nói là ai?”
” Cố Triều Từ, chủ tịch Cố thị, chính là người giàu nhất đó, tuy rằng ba trăm triệu này đối với hắn mà nói có thể không tính là gì, nhưng ba trăm triệu nha, hắn cứ như vậy đầu tư vào, trong lòng tôi có chút chột dạ, cậu nói thủ phú như thế nào lại đột nhiên đầu tư cho chúng ta đây?”
Mạc Thủ Thành lắc đầu, Nghiêm Nhất Luật nghĩ không ra, y càng nghĩ không ra.
Gần một năm hai người bọn họ vì chuyện đầu tư này, cũng không biết rớt bao nhiêu cọng tóc, thật vất vả vận khí tốt đụng phải Dung Ngọc, không nghĩ tới quay đầu lại bị thủ phú coi trọng, đây chính là chuyển vận trong truyền thuyết nhỉ!
Nghiêm Nhất Luật ổn định tinh thần: ” Mặc kệ như thế nào, hiện tại tài chính sung túc, bộ phim này chúng ta nhất định phải quay thật tốt mới được, làm đi, lão Mạc, hiện tại tôi cảm thấy toàn thân đều là hăng hái.”
Nói xong đứng lên, xoay người muốn đi.
Mạc Thủ Thành nhìn hắn: ” Cậu đi đâu vậy?”
Nếu đã hưng phấn như vậy, sao không quay tiếp mà còn đi đâu ah!
” Cậu xem trước đi, một hồi trợ lý của thủ phú muốn tới nói chuyện đầu tư, tôi đi vào toilet thả lỏng một tý.”
Mạc Thủ Thành: “… Vậy thì đi đi.”
Nói xong tầm mắt quay trở lại máy quay ——
Tiêu Sơn mặc quần áo leo núi, trong tay cầm cây leo núi, lúc này trời đã tối đen, bởi vì thảm thực vật quá tươi tốt, có một số chỗ không lộ ra được một chút ánh sáng, cũng may trước khi Tiêu Sơn đi ra đã về nhà thu thập trang bị một phen, siết chặt đèn pin trong tay, thăm dò đi về phía bóng tối.
Mấy ngày trước khi vừa mới đi ra ngoài, trên đường còn có thể mơ hồ nhìn thấy một ít người, theo thời gian trôi qua, người kết bạn mà đi càng ngày càng ít.
Lúc trước không cẩn thận rơi vào trong hố, sau khi bò ra, Tiêu Sơn liền đi lên một con đường khác không biết đi tới đâu, mà trên đường cũng không nhìn thấy người khác.
Cũng may hiện tại thảm thực vật tươi tốt, trên đường nấm dại rau dại không ít, còn có nguồn nước, ngược lại đói không chết.
Chính là không gặp được người, kỳ thật có chút hoảng hốt.
Tiêu Sơn cho mình thêm can đảm đồng thời cẩn thận mò mẫm đi về phía trước, nghĩ thầm ngàn vạn lần đừng rơi xuống hố nữa.
Kết quả một giây sau, chân mềm nhũn, không biết giẫm phải cái gì, bởi vì trọng tâm bất ổn, thân thể Tiêu Sơn chúi về phía trước ngã trên mặt đất, đồng thời nghe thấy một thanh âm trầm thấp không có cảm xúc gì bay tới: ” Cậu giẫm lên chân tôi!”
Tiêu Sơn: “… Mẹ nó, cái gì vậy?”
Tiêu Sơn bị dọa giật mình theo bản năng dùng đèn pin trong tay chiếu đến, chỉ thấy trạch nam Cố Phi dựa vào thân cây tráng kiện ngồi ở đó.
Cố Phi lúc này cũng thấy rõ cậu.
Tiêu Sơn không nghĩ tới sẽ gặp hắn ở chỗ này, thăm dò nói: ” Anh rốt cuộc là người hay quỷ a?”
” Cậu có thể từ trên đùi tôi đi xuống trước không, đè đau quá.”
Nghe hắn nói như vậy, Tiêu Sơn mới phản ứng lại mình còn ngồi trên mặt đất, vội vàng đứng lên đi sang một bên, đồng thời nhìn rõ ràng, rễ cây quấn quanh trên người Cố Phi, nhất thời lại cả kinh: ” Trên người anh là cái gì vậy.
Áaa! ”
Cậu vừa dứt lời đột nhiên từ trên mặt đất thoát ra một đoạn dây leo, quấn lấy chân cậu, đem người cậu treo ngược xuống.
Lúc nãy Cố Phi không có thanh âm gì, giờ mới chậm rãi nói: ” À, bên này rễ cây sống đó, cậu chú ý.”
Tiêu Sơn bị treo lơ lửng giữa không trung: ” Ha ha, tôi thực sự cảm ơn anh đã nhắc nhở kịp thời!”
Giọng nói của cậu vừa dứt liền nghe cách đó không xa truyền đến một tiếng kêu bén nhọn của phụ nữ: ” A~~~~~~~”
……
Lúc này Nghiêm Nhất Luật đã ký xong hợp đồng từ bên trong đi ra, trên mặt lộ ra tươi cười, đưa tay nói với Nguyên Tắc: ” Nếu Cố tiên sinh có yêu cầu khác, xin ngài nhất định phải thông báo cho tôi.”
” Yên tâm đi Nghiêm đạo, Cố tiên sinh sẽ không can thiệp vào quá trình quay phim, ngài chỉ cần yên tâm quay thật tốt là được, tôi đi trước.”
Nhìn theo Nguyên Tắc lên xe, Nghiêm Nhất Luật sờ soạng hợp đồng nóng bỏng trong tay, chỉ cảm thấy từ đầu đến cuối đều giống như là một giấc mộng, đại gia cho hắn tiền đầu tư, còn không có yêu cầu, chẳng lẽ thật sự là nhìn trúng tài hoa của hắn???
Dung Ngọc từ trên cao đi xuống, Hoa Tự Cẩm vội vàng đi qua đưa nước đã chuẩn bị xong cho cậu: ” Mệt đúng không?”
Bộ phim này so với ” Nhất kiếm thành ma”, không chỉ có phân cảnh nhiều hơn rất nhiều, cảnh hành động cũng không ít, cho dù đạo diễn cố ý làm chậm tiến độ quay phim, cho bọn họ thời gian thích ứng, mỗi ngày quay xong, cũng chỉ muốn ngủ.
Dung Ngọc tiếp nhận nước uống một nửa, toàn bộ người mới thả lỏng, nghe Hoa Tự Cẩm nói: ” Hình như tôi vừa mới nhìn thấy trợ lý của Cố tiên sinh, họ kia, họ…”
” Nguyên trợ lý?”
” Đúng, chính là hắn.” Hoa Tự Cẩm nói xong nhìn mặt cậu, giống như đang chờ đáp án gì đó vậy.
Dung Ngọc nhíu mày: ” Anh nhìn tôi làm cái gì, tôi cũng không phát hiện, huống chi hắn làm sao lại tới nơi này, nhìn lầm rồi sao?”
” Tôi cũng cho rằng tôi đã nhìn lầm, nhưng không có, Nghiêm đạo tự mình tiếp đãi hắn, cậu nói xem Cố tiên sinh sẽ không đầu tư nữa chứ?”
Dung Ngọc bởi vì những lời này mà trong lòng nhảy dựng lên, giờ khắc này cậu thật không xác định, Cố Triều Từ có thể đầu tư cho bộ phim này hay không.
” Không biết, tôi chưa nghe nói.”
Hoa Tự Cẩm gật gật đầu: ” Có lẽ Cố tiên sinh muốn làm việc tốt không lưu danh đi.”
Chết tiệt cái làm việc tốt không lưu danh.
Cố Triều Từ đầu tư cho “Dị năng” giống như chấy rận trên đầu hói, rõ ràng là Tư Mã Chiêu chi tâm thế nhân đều biết*.
*Ý là dã tâm phi thường rõ ràng, mọi người đều biết đến.
Tư Mã Chiêu là ngụy thần thời Tam Quốc, sau cha Tư Mã Ý và huynh trưởng Tư Mã Sư, tiếp tục phát triển thế lực của gia tộc Tư Mã, quyền khuynh triều dã.
… Sau này, người ta dùng ” Tư Mã Chiêu chi tâm, thế nhân đều biết” để chỉ tham vọng của kẻ âm mưu rất rõ ràng, đã được mọi người biết đến.
Đúng 10 giờ tối, Dung Ngọc thu dọn về khách sạn.
Lúc Hoa Tự Cẩm đưa cậu đến trước cửa khách sạn còn hỏi: ” Cậu xác định không cần đưa cậu về sao?”
” Không cần, tôi và Cố tiên sinh đã nói rồi, anh Hoa trở về đi.”
Dung Ngọc nói xong từ trên xe đi xuống, phất phất tay với Hoa Tự Cẩm, hốc mắt hơi hiện lên màu đỏ mệt mỏi, xoay người cúi đầu trở về khách sạn.
Hoa Tự Cẩm nhìn theo bóng lưng thiếu niên rời đi, nhẹ nhàng thở dài, vừa mới kéo cửa xe lên, liền nhìn thấy trên xe Maybach đỗ cách đó không xa, Cố Triều Từ từ bên trong đi xuống.
Hoa Tự Cẩm: “………”
Dung Ngọc vào phòng không lâu, vừa mới cởi quần áo, từ trong vali lấy một cái áo thun lên thay, chợt nghe thấy tiếng gõ cửa.
Trong lòng nhẹ nhàng nhảy dựng lên, xoay người đi tới, chớp chớp mắt: ” Ai vậy?”
” Tôi.” Thanh âm trầm thấp của người đàn ông từ ngoài cửa truyền vào, chọc cho Dung Ngọc hai má nóng lên, mở cửa cho anh tiến vào, sau đó thò đầu nhìn bên ngoài, lặng lẽ đóng cửa lại.
Cố Triều Từ thu động tác cẩn thận của cậu vào trong mắt, trong lòng nhẹ nhàng thở dài, trên mặt lại không lộ ra vẻ nói: ” Ăn cơm tối chưa?”
” Ăn xong rồi, còn anh thì sao?” Dung Ngọc nhìn người đàn ông cởi áo khoác ra, đặt sang một bên, ” Thuận đường tới đây ăn rồi, tôi dùng toilet một chút được không?”
” Được chứ, anh dùng đi.”
Dung Ngọc nói xong thay anh mở cửa toilet ra, lúc Cố Triều Từ đi vào, còn ngửi được hương thơm của sữa tắm, cùng trên người Dung Ngọc giống nhau như đúc, hiển nhiên trước khi anh tới, nơi này vừa mới được sử dụng qua.
Lau sạch tay từ bên trong đi ra, Dung Ngọc đứng ở bên tường nhìn anh, hai gò má trắng nõn mang theo một chút hồng, nhất là nơi khóe mắt, đại khái là do gần đây quay phim, ánh mắt ngoại trừ có tơ máu đỏ ra, đuôi mắt cũng nhiễm hồng.
Vốn đã trắng, một chút phản ứng như thế sẽ đặc biệt rõ ràng.
Cố Triều Từ đóng cửa phòng tắm lại, nhẹ giọng nói: ” Lại đây.”
Hai chữ đơn giản lại mang theo ý tứ mệnh lệnh, làm cho Dung Ngọc trong lòng nhảy lên điên cuồng, lúc phản ứng lại, người đã theo mệnh lệnh mà đi tới.
Hơi ngước mắt nhìn người đàn ông cởi áo khoác, mở cổ áo sơ mi ra, lộ ra yết hầu.
Bất giác rũ mắt mím môi, nhẹ giọng hỏi: ” Cố tiên sinh tối nay tới đây là đặc biệt tới hôn sao?”
Nói xong ngước mắt nhanh chóng nhìn người đàn ông rũ mắt nhìn cậu.
Cố Triều Từ cảm thấy biểu hiện của anh rõ ràng như vậy, Dung Ngọc không có khả năng một chút không cảm giác được, hiện tại xem ra, nhóc con không chỉ cảm giác được, còn phi thường thành thạo trong phạm vi có thể khống chế, giương nanh múa vuốt thăm dò anh.
Thân thể nhẹ nhàng tựa vào trên cửa, cả người thoạt nhìn lộ ra vẻ lười biếng đồng thời cũng mang theo cảm giác nguy hiểm.
” Người đã đứng ở chỗ này, ngoại trừ hôn, cậu muốn làm chút gì khác tôi cũng sẽ không cự tuyệt.”
Hai má Dung Ngọc đỏ lên, đôi mắt mèo đen láy lóe lên ánh sáng trong suốt như nước chảy, nhanh chóng liếc Cố Triều Từ một cái: ” Cái khác là chỉ cái gì, tôi không hiểu.”
Lúc cậu nói không hiểu cả người thoạt nhìn ngoan muốn chết.
Hoàn toàn thả lỏng đứng ở nơi đó, không có cảnh giác, không có phòng bị, phảng phất giờ khắc này mặc kệ người đàn ông trước mặt nói cái gì làm cái gì cậu cũng sẽ không cự tuyệt, sẽ không phản kháng.
Chỉ cần anh dám, cậu liền dám thừa nhận.
Ngực Cố Triều Từ giống như bị mèo con hung hăng cào một cái, một giây sau, cằm Dung Ngọc bị nâng lên, không cho cậu bất kỳ cơ hội cự tuyệt nào, nụ hôn bá đạo thuộc về người đàn ông liền rơi xuống.
Không giống như nụ hôn đơn giản của Dung Ngọc khi chủ động trước đây.
Lúc này đây Cố Triều Từ không còn đơn giản nếm thử, mà là cạy mở cánh môi người trong ngực, làm sâu sắc nụ hôn này.
Không khí xung quanh vì vậy mà trở nên mờ ám và nóng lên.
Theo bản năng đưa tay bắt lấy cổ áo người đàn ông, dùng cái này bảo trì cân bằng, Dung Ngọc không để cho mình mềm nhũn xuống, ngay cả đầu ngón tay cũng nổi lên ngứa ngáy tê dại.
Cho đến khi cậu bị đặt trên tường, tiếp tục bị hôn môi một cách say sưa…
Lúc buông ra, hô hấp cả hai đều rất dồn dập, tay Dung Ngọc còn nắm lấy cổ áo người đàn ông, khớp xương nổi lên tái nhợt, lại không rảnh bận tâm, đôi mắt đen lấp lánh không chớp nhìn chằm chằm người đàn ông chống đỡ phía trên cậu.
Cánh môi được hôn qua, giống như đóa hoa nở rộ, kiều diễm mê người.
” Đây là…”
” Cốc cốc, Dung Ngọc cậu có ở đây không?”
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến thanh âm của Nghiêm Nhất Luật, làm cho đại não Dung Ngọc mơ màng bỗng nhiên tỉnh táo lại, đưa tay nhẹ nhàng đẩy Cố Triều Từ ra: ” Anh có thể vào phòng tắm trốn một chút không?”
Cố Triều Từ khẽ nhướng mày, một giây trước bọn họ mới hôn qua, một giây sau anh bị ép trốn vào phòng tắm, thiếu chút nữa bị bé con làm tức đến bật cười.
Đưa tay nhẹ nhàng nắm cằm Dung Ngọc, ngón cái ám chỉ ấn môi cậu xuống, mới buông tay mở cửa phòng tắm đi vào.
Dung Ngọc mím môi nóng lên, sửa sang lại quần áo có chút nhăn nhúm, thở ra mới xoay người mở cửa ra: ” Nghiêm đạo, có việc sao?”
” Ngủsao, tôi tới đây là muốn nói với cậu một tiếng, hôm nay chủ tịch tập đoàn Cố thị, Cố Triều Từ tiên sinh bảo trợ lý hắn đầu tư cho bộ phim này của chúng ta ba trăm triệu, Cố tiên sinh có thể là xem trọng bộ phim này của chúng ta rồi, ha ha!”
Dung Ngọc trong lòng nhảy dựng, ra vẻ tự nhiên nói: ” Như vậy à, vậy chúng ta phải cố gắng thật tốt.”
” Đúng là nên như vậy, tôi hiện tại trong lòng cũng kiên định, vẫn là muốn cám ơn cậu, vận khí này đều là cậu mang đến, Dung Ngọc cậu thật sự là…”
” Nghiêm Đạo không cần khách khí, muốn nói cũng là kịch bản này của ngài tốt.”
” Ha ha, không nói nữa, cậu nghỉ ngơi sớm một chút đi, hai ngày nay quay phim cũng rất mệt mỏi, tôi về trước đây.”
” Được, Nghiêm Đạo đi cẩn thận.” Nhìn theo Nghiêm Nhất Luật lên thang máy, Dung Ngọc mới đóng cửa lại.
Quay đầu nhìn Cố Triều Từ từ phòng tắm đi ra, ngực Dung Ngọc căng thẳng nói: ” Anh đầu tư cho đoàn làm phim ba trăm triệu, vì sao vậy?”
” Bởi vì như vậy, ở đầu phim, tên tôi và tên của em có thể xuất hiện cùng một lúc.”
Dung Ngọc không nghĩ tới Cố Triều Từ có thể nói thẳng như vậy.
Hai má liền đỏ lên: ” Bây giờ anh xem như là đang tỏ tình sao?”
Cố Triều Từ tiến lại gần, đưa tay chống lấy cánh cửa phía sau Dung Ngọc, đem vây người vào giữa mình và cửa, bầu không khí lần thứ hai trở nên ái muội.
Hương cam quýt ngọt ngào trên người người đàn ông lại xuất hiện, Dung Ngọc nhịn sự bối rối trong ngực, nghiêng đầu không nhìn đôi mắt đen tràn đầy hung hăng của người đàn ông, thanh âm mềm nhũn, ra vẻ trấn định nói: ” Quá đột ngột, tôi phải suy nghĩ một chút.”