Tác giả: Kim Khôn Thánh
Thể loại: Truyện Nữ Cường, Cổ Đại, Điền Văn, Ngôn Tình, Xuyên Không, Truyện Sủng
Giới thiệu
Đoạn 1:
Hạ Du Du ngoài ý muốn xuyên thành mợ ác độc của nữ chính trong truyện ngược văn cổ đại.
Dựa theo cốt truyện, sau khi nguyên chủ biết được tướng công diệt sơn phỉ thất bại chết đi, lập tức bán rẻ tỷ đệ nữ chính cho mẹ mìn, một khoản tiền bỏ chạy. Kết qủa vừa mới đi ra khỏi thành đã chết dưới đao của sơn phỉ.
Hạ Du Du: "Ha ha, cảm ơn, người mới đến từ mạt thế, đừng chọc ta.”
Đoạn 2:
Bên này tỷ đệ nữ chính, Hạ Du Du cố ý lấy thịt nướng dụ dỗ.
Nữ chính thật cẩn thận nhận lấy, ăn ngấu nghiến.
Trong mắt đệ đệ tràn đầy lạnh lẽo, nuốt nước miếng mạnh miệng nói: "Hừ, ít giả bộ đi!"
Thăm dò kết thúc, Hạ Du Du à một tiếng, quyết đoán thu tay lại.
Đệ đệ:??
Tức đến khóc, ngươi không thể hỏi lại lần hai sao?
Đoạn 3:
Ngày nọ, Hạ Du Du nhặt được một nam nhân tuấn mỹ trọng thương gần chết.
Nam nhân này vừa cao vừa soái, sức lại lớn, ít nói, nhìn bộ dạng rất dễ bị khi dễ.
Hạ Du Du quyết đoán xem hắn là sức lao động miễn phí, để hắn đi lên núi cao trồng rau xây nhà cho mình, còn dùng đồ ăn dụ dỗ hắn: "Làm xong công việc, ta sẽ cho ngươi ăn thịt nha!"
Nam nhân hứng thú nhìn nàng, phun ra một chữ: "Được."
Hạ Du Du: Sao ánh mắt của ngươi có chút không thích hợp vậy?
Đoạn 4:
Không lâu sau, đôi tỷ đệ gầy bọc xương thành đứa bé trắng trẻo đáng yêu nhất làng trên xóm dưới. Nguy cơ sinh tồn được giải quyết, lại thuận tay xây dựng một thành bảo vệ vui vẻ hòa mình.
Ha Du Du làm cá mặn, cảm thấy đã đến lúc nên bắt đầu "an hưởng tuổi già".
Kết quả, mọi người lại đều cho rằng nàng muốn chạy trốn ---
Các bá tánh trong thành bảo vệ trực tiếp đóng kín cửa thành.
Nữ chính tương lai của truyện ngược lại ôm chân nàng sống chết không buông.
Đệ đệ bệnh tật ngạo kiều trọng sinh khóc đến mức ho ra máu, nói nàng dám đi sẽ nhảy xuống sông.
Nam nhân nàng nhặt được thì ôm eo nàng, nhỏ giọng cầu xin bên tai nàng: "Đừng đi."
Hạ Du Du quăng một tờ giấy vào ngực nam nhân, nhướng mày cười lạnh: "Được nha! Vậy ngươi ký vào tờ giấy hòa ly này đi, tướng công?"
Bùi Yến tự cho rằng mình giả trang vô cùng kín kẽ: "..."
Bình luận truyện