Xuyên Thành Người Qua Đường Giáp Trong Tiểu Thuyết Đam Mỹ

Chương 8



Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ

Truyện edit chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup!!!

Sau khi trở về An Mẫn bẩn rộn hồi lâu, cũng may hiện tại cô đã lên tay, mọi thứ xử lý cũng không đến nỗi quá khó, mà sau khi tham gia một vài lần họp thường niên của công ty với mấy lễ tương tự, An Mẫn đã thấy mình trên bìa tạp chí vài lần, nói thật, cảm giác khá là kỳ lạ.

Không phải lần đầu An Mẫn lên bìa tạp chí, từ lúc cô nhậm chức tới nay, hiệu quả hoạt động của công ty luôn rất tốt, mặc dù chưa có động thái gì lớn, nhưng năng lực của An Mẫn ít nhiều gì cũng đã được bộc lộ. Hơn nữa, trong giới giải trí hiện nay đã có thêm danh hiệu "Nữ hoàng giải trí" đang nằm trên đầu An Mẫn, nên dù là tạp chí kinh doanh hay tạp chí giải trí An Mẫn cũng từng xuất hiện rồi.

Nhưng mà An Mẫn không thể không nói, thật ra cô đã vượt qua sự mới mẻ với ống kính rồi, lý do khiến cô vẫn thường xuyên xem mấy cái này chính là Trình Thần. Tuy Trình Thần trong giới giải trí này có vẻ là khiêm tốn, tiêu sái nhưng diễn xuất lại nằm ở phái thực lực, nhưng không thể không nói vì có gương mặt đẹp nên dù là fan hay truyền thông đều chú ý đến ngôi sao chuẩn bị bước lên hàng ngũ “đế” này.

Không sai, hiện tại Trình Thần đã là sao hạng A, tuy độ từng trải chưa đủ nhưng thực lực lực đã được công nhận hơn nữa còn đã từng quay không ít tác phẩm tốt, sự nghiệp thăng hoa lên tận trời xanh cũng là bình thường.

Cộng thêm An Mẫn ít nhiều cũng có chút ít sự thiên vị với người này, có đôi khi để lại ấn tượng tốt với người khác là việc rất quan trọng, An Mẫn có ấn tượng tốt với Trình Thần cho nên lúc chọn diễn viên thấy nhân vật nào phù hợp sẽ nghĩ đến Trình Thần, cũng muốn cho đối phương cơ hội. Nhưng mà An Mẫn cũng không phải người quá bất công cho nên trong công ty không có ai biết An Mẫn đang thiên vị người nào, chẳng qua An Mẫn không thích điều gì cũng công khai, ngược lại sẽ không có rủi ro.

An Mẫn nhìn người đàn ông lịch lãm cười dịu dàng trên tạp chí, giữa chân mày mí mắt đều lộ ra sự vui vẻ, hạnh phúc. Nghe nói gần đây anh ta liên tục quay phim của đạo diễn Thịnh An. An Mẫn cũng biết hiện tại hai người họ đã xác nhận quan hệ, đang trong giai đoạn tình yêu mãnh liệt, mà đại khái chỉ có An Mẫn và người chuẩn bị ra tay mới biết là cơn bão thật sự vẫn chưa đến.

An Mẫn không có dự định ngăn cản, người kia muốn vào lúc Trình Thần đang đắc ý nhất mới ra tay khiến Trình Thần thua thê thảm, tuy sau cùng chuyện sẽ được giải quyết nhưng An Mẫn vẫn cảm thấy là người đàn ông của nhà họ An, An Thụy cho dù là LGBT cũng có thể công khai, đây cũng có thể là một cơ hội.

Chẳng qua những chuyện này một mình An Mẫn biết thì có thể, các trưởng bối nhà họ An nếu đã giao công ty giải trí cho cô quản lý, chính là có ý để An Mẫn toàn quyền xử lý chuyện của Trình Thần, vậy nên lúc ở nhà An Mẫn cũng không tiết lộ chút nào.

Sau khi mọi người ăn cơm chúc mừng năm mới, mùng hai, An Mẫn mang theo quà đến nhà họ Ôn chúc tết. Thân phận hiện tại của cô là con dâu tương lai nhà họ Ôn, phép tắc cư xử ấy là phải có, không được để người khác chất vấn nề nếp của nhà họ An.

Người nhà họ Ôn rất nhiều, đều là bậc cha chú và các anh chị em của Ôn Tước. Thân phận An Mẫn đã được xem như là con dâu nhà họ Ôn, cộng thêm An Mẫn cũng xem như là có lòng nên không nói tới các trưởng bối, dù có người đồng trang lứa không quá thân với cô nhưng cũng sẽ không quá quắt. Nhưng mà như thế An Mẫn cũng đã thấy đủ, dù sao cũng không cần cô đi làm thân, nhìn thấy cũng sẽ bị ảnh hưởng đến tâm trạng.

Ôn Tước vì để chuẩn bị để năm sau xin nghỉ kết hôn cho nên tết này không về, chẳng qua cũng là vì An Mẫn không phải là người cần anh có mặt giúp đỡ. Tuy Ôn Tước đã từng bày tỏ như thế nhưng đã bị An Mẫn nghiêm túc từ chối, cô không phải ‘đóa hoa mảnh mai’, tuy cô không ngại Ôn Tước chủ động một chút nhưng nhìn chung An Mẫn đúng là một đóa “hoa Bá Vương” hàng thật giá thật.

Bởi vì thời gian Ôn Tước có không nhiều, hơn nữa nhiều chuyện các trưởng bối đã chuẩn bị sẵn, chỉ cần lúc cử hành hôn lễ chú rể xuất hiện là được nên mấy chuyện như thử áo cưới đều do An Mẫn tự đi, đến chuyện chọn chụp hình cưới cưới, An Mẫn xét thấy công việc của mình và Ôn Tước đều không thể quá rình rang nên An Mẫn đề nghị lúc đó chọn mấy tấm hình cưới treo trong phòng tân hôn thôi, không cần chụp quá nhiều.

Nhưng dù sao cũng là phụ nữ, cho dù là An Mẫn cũng không thể không hy vọng vào đám cưới cho nên lúc thử áo An Mẫn đã thử rất nhiều, sau đó chọn một chiếc váy cưới cúp ngực viền ren, loại này không quá lộng lẫy nhưng dù là phần ren ở thân trên hay phần lụa trắng bó sát bên ngoài đều khiến An Mẫn cực kỳ thích.

Trước khi tổ chức hôn lễ, An Mẫn chỉ nói chuyện điện thoại với Ôn Tước, chưa từng gặp mặt. Ngày tổ chức hôn lễ, An Mẫn khoác tay ba An, cùng phù dâu đi lên thảm đỏ, nhìn thấy người đàn ông đứng đó, An Mẫn hiếm khi thảng thốt, trước kia khi thấy người khác kết hôn cô đều thấy cảm động, đến lúc mình kết hôn, cô lại phát hiện, người không quá quan tâm đến tương lai cũng sẽ bàng hoàng.

Trước sự chứng kiến của mọi người, hai người trao nhẫn cho nhau, Ôn Tước cúi đầu hôn môi An Mẫn. Đây không phải là lần đầu hai người hôn nhau, lần trước, khi An Mẫn chuẩn bị rời khỏi doanh trại Ôn Tước, hai người đến cả thời gian chuẩn bị tâm lý còn không có đã thẳng tiến vào nội dung. Chẳng qua khi đó Ôn Tước hiển nhiên không có ý định làm chuyện đó trước hôn nhân.

Sau đó An Mẫn thay sườn xám đi theo Ôn Tước kính rượu khách mời, các trưởng bối đều cho qua, chẳng qua những bạn học hay bạn bè chiến hữu gì đó của Ôn Tước khiến An Mẫn cực kỳ nhức đầu, nhìn Ôn Tước và phù rể phía sau trút từng ly vào dạ dày, An Mẫn chỉ nhìn cũng cảm thấy không ổn.

Nhưng mà An Mẫn xem không được bao lâu, đã có người ồn ào, đó là một người bạn từ nhỏ của Ôn Tước, nhìn An Mẫn kêu gào: “Chị dâu ơi, Tước gia của tụi em đã uống nhiều như vậy, ngài (chị) thật lòng thấy đau lòng ảnh thì cũng phải uống đỡ một chút chứ, có phải hay không, các anh em?”

An Mẫn hoàn toàn không nghĩ Ôn Tước cần cô đau lòng, chẳng qua trước kia từng thấy “Đàn ông dù lúc nào cũng chỉ phát triển tuổi tác chứ không phát triển tâm lý”, cô thấy sau này có vẻ sẽ phải dỗ Ôn Tước như dỗ con trai rồi. Suy nghĩ này cũng không khiến An Mẫn chậm trễ quá lâu, cười cười nhìn thoáng qua Ôn Tước đang đứng cạnh đám đàn ông đang ồn ào, sau đó nhận ly rượu uống một hơi.

Tửu lượng An Mẫn đương nhiên khá ổn, bẩm sinh đã có còn từng rèn luyện qua cho nên dù sau đó một người một ly rượu trắng, An Mẫn cũng có thể không chớp mắt uống tiếp, nhưng mà không ai biết mặt ngoài An Mẫn còn bình thường, nhưng não đã bắt đầu load chậm dần đều.

An Mẫn hiểu rõ tình trạng của mình, tuy cô có thể uống tới trình độ ngàn ly không say nhưng cũng may sau khi say cô không quậy phá, có thể tính là ngoan ngoãn nên lúc tỉnh táo An Mẫn xây dựng cho mình hình tượng chững chạc, thận trọng, sự không nóng vội hiển nhiên nằm trên tốc độ nói chuyện cho nên dù sau khi uống nhiều rượu não có chậm load thì cũng không đến mức bị người ta lừa sạch trên bàn rượu, ngược lại có không ít người bị An Mẫn hạ gục.

Mãi đến khi mấy người nháo động phòng đi hết, Ôn Tước cũng đã mệt, nhìn An Mẫn gương mặt vẫn đang tươi cười bình thường thì mới phát hiện cô đã say, hạ thấp giọng hỏi An Mẫn: “Em có muốn đi tắm rửa hay không?”

“Có.” Đáp lại là động tác thong thả từ trên giường đứng dậy đi đến phía phòng ngủ, khiến Ôn Tước có chút dở khóc dở cười.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.