Vị trí mà cô Từ mời Cố Thanh Trì ngồi vào lại trùng hợp là bên cạnh Tạ Lục Dữ.
Tạ Lục Dữ im lặng, không nói chỉ cười một chút.
Cảnh này được ống kính bắt được, khiến khán giả hú hét từ phía dưới khán đài.
Trước mặt người khác đều là bia hoặc rượu trắng, cô Từ chỉ cho Cố Thanh Trì một ly sữa, giọng điệu tự động dịu dàng đi.
"Nào nào, trẻ con uống ít rượu thôi nhé"
Thật ra là bởi vì anh ấy và Cố Thanh Trì không quen biết lắm, không rõ tửu lượng của Cố Thanh Trì như nào, nên mới đưa sữa qua, dù họ cũng không có chào hỏi nhau qua trước đó, nhưng cô Từ là kiểu người như vậy, ai ai anh ấy cũng sẽ chú tâm chăm sóc, chương trình này đã chiếu được rất nhiều năm rồi, tất cả mọi người đều vui vẻ, vì anh ấy mà đến.
Đến khi sữa được đặt trước mặt Cố Thanh Trì, anh ấy lại quay qua khán khán đài nói.
"Sữa này là phía công ty XX tài trợ, công ty có riêng trang trại chất lượng cao, uống ngon lại nhiều dinh dưỡng, là sự lựa chọn số một của các bạn.".
Ngôn Tình Nữ PhụCông ty sữa XX là nhà tài trợ của chương trình.
Dưới khán đài bắt đầu cười rộ lên.
Tạ Lục Dữ tiếp lời.
"Lần sau đừng vứt vỏ hộp sữa chứ, ngay cả vỏ hộp sữa cũng phải đặt ở đó, sau đó ống kính kéo vào, quay cận cảnh nhãn hiệu luôn."
Dưới khán đài lại một trận cười vang.
Bên quay phim thật sự cho Cố Thanh Trì một cảnh quay cận cảnh, dù không có hộp sữa. Cố Thanh Trì còn không biết bị mình quay, cúi đầu nhấp một ngụm sữa, cổ họng di chuyển lên xuống một chút, khớp ngón tay cầm ly rõ ràng.
Dưới khán đài thét chói tai, Cố Thanh Trì mờ mịt ngẩng đầu nhìn dưới khán đài.
Đợi đến khi đợt thét chói tai này qua đi, cô Từ dựa theo lệ thường mà cue Cố Thanh Trì mới tới.
"Hôm qua tôi cũng đã đi xem phim của Trì Trì."
Một nữ MC khác tức giận bất mãn mở miệng nói.
"Mọi người biết sao không? Hôm qua tôi hỏi anh ấy đi xem không, anh ấy nói dối tôi rằng không có vé, sau đó sáng hôm sau kể lể cho tôi bộ phim thế này thế kia."
Dưới khán đài cười rộ lên.
Bọn họ hợp tác đã lâu, thường xuyên phá hình tượng nhau để tạo đề tài câu chuyện.
Cô Từ ừ ừ hai tiếng, lựa chọn trực tiếp nhảy qua đề tài này, đánh trống lảng cứng ngắc khiến tất cả mọi người đều nhìn ra anh cố chuyển đề tài.
Nữ MC liền trừng mắt nhìn cô Từ.
"Cô Từ đánh trống lảng quá rõ rồi."
Dưới khán đài truyền đến tiếng cười.
"Khụ, lúc Trì Trì quay bộ phim này còn có một video được lưu truyền rất rộng rãi, là video ở quảng trường, xung quanh đều là chim bồ câu, siêu đẹp, tôi còn nhớ rõ, lúc ấy Trì Trì ở bên trong video hút thuốc, thu hút rất nhiều bình luận dưới video, tôi còn chú ý tới trong phim cũng có tình tiết này. Tôi nghĩ nghĩ, có phải là yêu cầu của phim hay không? Trì Trì có thể cho chúng tôi biết sự thật lúc đó được không? "
Cố Thanh Trì theo bản năng sờ sờ túi bên hông, móc ra kịch bản, tự cho là đã bí mật lặng lẽ nhìn thoáng qua, nhưng chút động tác này trước ống kính căn bản là không có chỗ giấu nổi.
Tất cả mọi người lại cười.
Nếu như các sao bình thường khác đã sớm mượn nấc thang này của cô Từ để bắt đầu tẩy trắng, còn có thể thao túng khán giả một chút rằng cậu thiết lập hình tượng chuyên nghiệp.
Cô Từ nở nụ cười.
"Cái này không có trong kịch bản đâu, hoàn toàn là câu hỏi cá nhân của tôi thôi."
Cố Thanh Trì thả kịch bản lại, bắt đầu hồi tưởng, chậm rãi nói.
"Lúc đầu hút thuốc là do đạo diễn yêu cầu, khi đó tôi không biết hút thuốc, anh ấy dạy tôi rất nhiều lần, thời điểm ở trong video là tôi đã gần như hiểu, còn có hơi nghiện thuốc lá, chỉ là muốn hút thuốc thôi, tôi không nghĩ tới bản thân sẽ bị quay lại. "
Cố Thanh Trì cực kỳ ngay thẳng, còn thẳng thắn bày tỏ một chút chuyện ngoài ý muốn của mình đối với việc bị quay.
Cô Từ cũng gật gật đầu, không dám hỏi tiếp, xoay chuyển trở lại đề tài cũ.
"Thật ra nói đến cùng vẫn là bởi vì quay phim, vì hiệu quả diễn xuất tốt hơn, biểu hiện của Trì Trì trong phim thật sự đẹp cực kỳ, hẳn mọi người đã biết, nhưng tôi vẫn muốn lại đề cử mọi người xem phim, Niết Bàn, tác phẩm mới của đạo diễn Slater. "
Sau đó quyết đoán cắt lời Cố Thanh Trì, thuận tiện dùng đũa gắp một đũa thức ăn cho Cố Thanh Trì.
"Được, món kế tiếp, Trì Trì ăn nào ăn nào."
Cố Thanh Trì liền nghe lời bắt đầu ăn đồ ăn được gắp vào bát, Tạ Lục Dữ bên cạnh nhíu nhíu mày, trong món kia có rau hẹ, Cố Thanh Trì cũng không phải không thích ăn, cậu rất dễ nuôi, cho cái gì cũng ăn, nhưng lại rất không dễ nuôi, bởi vì rất nhiều thứ cũng không thể ăn.
Bởi vì có bệnh dạ dày, cứ ăn là lại đau.
Đau dạ dày cũng không nói với người khác, chỉ im lặng cuộn mình ở đó, Tạ Lục Dữ mấy lần sau mới phát hiện ra rồi lập danh sách những món Cố Thanh Trì kiêng kỵ.
Tạ Lục Dữ từ khi Cố Thanh Trì xuất hiện rõ ràng nói ít đi rất nhiều, ống kính cũng không quay tới chỗ hắn, hắn bất động thanh sắc đẩy một đĩa thức ăn về phía Cố Thanh Trì.
Nhỏ giọng nói.
"Cái này ngon, cậu nếm thử đi."
Cố Thanh Trì cũng nghe lời, liền buông thức ăn trên đĩa xuống, đi nếm thử món Tạ Lục Dữ vừa đẩy tới cho cậu.
Cố Thanh Trì không am hiểu loại hình show nghệ thuật này, từ đầu đến cuối chỉ làm một bình hoa, yên lặng ngồi một bên, loại tiết mục này tuy rằng chủ yếu là nói chuyện, nhưng cũng nhiều người tham gia, nên cậu lẩn trốn thì cũng không có vẻ dễ thấy.
Cô Từ tuy rằng không tùy tiện nói chuyện với Cố Thanh Trì, nhưng cũng thỉnh thoảng lại hỏi đến Cố Thanh Trì, hỏi cậu mấy vấn đề đơn giản, nói cái gì cũng sẽ lơ đãng dẫn cho Cố Thanh Trì một chút, tình cảnh cũng không có vẻ khó coi.
Chương trình kết thúc đơn giản như vậy.
Lúc Cố Thanh Trì đi về phía hậu trường, Tạ Lục Dữ ở ngay phía sau cậu.
Hai người đi ở hành lang, một trước một sau, nghe thấy tiếng bước chân cực rõ ràng.
Cố Thanh Trì không biết vì sao đột nhiên dừng lại, đứng dựa vào tường, một chân hơi cong cong, thoạt nhìn hẳn là động tác rất tiêu sái, nhưng không biết là kinh nghiệm trước kia hay là cái gì khác, Tạ Lục Dữ cảm nhận được sự nôn nóng của Cố Thanh Trì.
Cậu lấy từ trong túi trước ngực ra một hộp thuốc lá, thuốc hẳn là đã dùng được một thời gian, còn khoảng chừng một nửa, rất thuần thục dùng ngón tay gảy một điếu, nhẹ nhàng lấy ra một điếu thuốc từ bên trong, cậu dùng hai ngón tay kẹp lấy, xoay một chút, cúi đầu ngậm, động tác rất lưu loát, có thể thấy được đã làm không phải một lần hai lần.
Cậu cúi đầu, cắn chặt cái đầu lọc màu vàng, lúc đầu cậu còn có thể đứng vững, chỉ là hô hấp hơi phập phồng, nhưng rất nhanh sau đó cậu bắt đầu run rẩy.
Tạ Lục Dữ không có nghi ngờ, cũng không có bối rối luống cuống, hắn đã gặp qua quá nhiều lần Cố Thanh Trì bỗng nhiên sụp đổ hay bộ dáng mất khống chế, loại tình huống bất thình liệt này coi như rất nhẹ rồi.
Đối mặt với loại tình huống này, hắn đã quen.
Cũng chỉ có ở trước mặt Tạ Lục Dữ, Cố Thanh Trì mới không che dấu sự dị thường của mình, cậu gắt gao cắn tàn thuốc lá, là Tạ Lục Dữ dạy cậu, để tránh cắn đến đầu lưỡi Cố Thanh Trì.
Tạ Lục Dữ một tay đè lại bả vai không ngừng run rẩy của cậu, một tay tựa vào tường, tới gần một bước, nghiêng người ngăn chắn cho Cố Thanh Trì, nhìn thoáng qua hành lang, xem có ai hay không, hắn đè lại đầu vai Cố Thanh Trì, lực tay không hề nhẹ, vẫn chú ý Cố Thanh Trì có cắn chặt vào đầu lọc thuốc lá hay không, có một lần Cố Thanh Trì không cắn chặt, cắn phải đầu lưỡi của mình, vẫn là Tạ Lục Dữ đưa ngón tay vào ép cậu thả lỏng, đổi lại cậu cắn lên ngón tay Tạ Lục Dữ.
Cố Thanh Trì dường như không thể đứng vững, cậu nắm lấy cổ tay Tạ Lục Dữ đang đè trên vai mình, cậu nắm rất mạnh.
Tạ Lục Dữ đợi đến khi Cố Thanh Trì dần dần bình ổn lại, tay cầm cổ tay hắn cũng buông ra, lúc này mới lui ra.
Cố Thanh Trì thở dốc, giống như mất hết sức lực dựa vào vách tường, tóc bởi vì bị mồ hôi thấm ướt, có hơi dính bết lại, dán vào bên cạnh mặt và cổ, cậu ngửa đầu, đầu tựa vào tường, trong miệng còn điếu thuốc đang cắn lỏng lẻo, rõ ràng cậu không có chỗ nào gọi là không nên lộ ra, nhưng lại ngoài ý muốn có chút gợi cảm.
Hồi lâu sau cậu mới nói.
"Có bật lửa không?"
Tạ Lục Dữ còn nhớ rõ Trước kia Cố Thanh Trì rất ghét mùi thuốc lá, nhưng hiện tại cậu đã dùng thuốc lá như một phương thức thư giãn. Tạ Lục Dữ trước kia sẽ tìm đồ ăn vặt cho cậu để trong hộp, lúc cậu lo âu liền có thể cắn những thứ đó, còn có thể bổ sung chút dinh dưỡng, hiện tại Tạ Lục Dữ không có ở đây, Cố Thanh Trì cũng sẽ không làm những việc này.
Tạ Lục Dữ đưa bật lửa, nhìn Cố Thanh Trì cúi đầu, trên cổ cũng có đuôi tóc ướt sũng quanh quẩn trên da thịt, ngực còn đang phập phồng, giống như cực kỳ mệt mỏi.
"Mấy ngày trước tôi làm trái cây sấy, hôm sau mang một ít qua cho cậu. "
Qua khoảng chừng có một phút, hắn mới nghe được Cố Thanh Trì rầu rĩ ừ một tiếng.
*
Đợi đến khi chương trình của Cố Thanh Trì phát sóng, Cố phu nhân đã sớm chờ trước TV, trước khi phát sóng tất cả đều là quảng cáo, bà cũng không chịu dời tầm mắt, ngay cả bộ phim truyền hình yêu thích cũng không xem.
Ông Cố ở trên sô pha đọc báo, Cố Tạ cùng Cố phu nhân ở trên sô pha xem TV.
Thời gian Cố Tạ và Cố phu nhân theo dõi phim đó cũng không ngắn, cậu ta còn nhắc nhở Cố phu nhân đừng quên xem phim, Cố phu nhân cho rằng cậu ta muốn xem, lập tức cảnh giác, ngăn chặn khả năng Cố Tạ cướp TV của bà.
Kỳ thật Cố Tạ chỉ là hồi mẫu giáo không hiểu chuyện, lúc ầm ĩ muốn xem phim hoạt hình sẽ cướp lấy tv của Cố phu nhân, hơn nữa còn không thành công, Cố phu nhân gạt cậu ra nói không được xem, cuối cùng cậu ta khóc bị ba ôm đi cùng chơi gạch an ủi, còn được nghiêm túc giáo dục một trận, không thể có cái gì không chiếm được là khóc, không có chuyện khóc là có thể đạt được đồ.
Người thường xuyên cùng Cố phu nhân cướp TV, hơn nữa người thường thường còn có thể thành công cướp cũng không phải Cố Tạ.
Nhưng cũng không cản trở Cố phu nhân cảnh giác cậu ta.
"Ai nha, bộ phim truyền hình kia có cái gì hay chứ, đều là cho mấy nữ sinh nhìn thì thích thú thôi, hôm nay đài truyền hình này có tiết mục cũng hay đấy. "
Cố Tạ cũng không để ý nhiều, cậu theo dõi phim cũng chỉ là bồi Cố phu nhân.
Đợi đến khi tiết mục bắt đầu, Cố phu nhân liền hết sức chăm chú, không để ý tới Cố Tạ nữa.
Hơn một nửa thời gian của chương trình, Cố Thanh Trì mới xuất hiện.
Trên mặt Cố phu nhân trong nháy mắt tươi cười.
Cố Thanh Trì làm gì, Cố phu nhân đều có thể dùng đôi mắt với bảy tám tầng filter nhìn cậu.
Lúc Cố Thanh Trì nói hút thuốc, Cố phu nhân sau khi khen ngợi Cố Thanh Trì, lại thay cậu phẫn nộ bất bình.
"Đứa nhỏ này làm việc quá nghiêm túc rồi, rõ ràng chỉ là yêu cầu của đạo diễn thôi, lúc ấy quay thế, vậy mà còn nhất định phải oán trách Trì Trì của tôi, cho dù là hút thuốc thì làm sao, đều đã trưởng thành rồi, như thế còn không thể hút thuốc hả?"
Cố phu nhân lúc này hoàn toàn quên mất, bà ghét mùi thuốc lá, cũng ghét cả người hút thuốc, năm đó ba Cố vì phải ở bên ngoài xã giao nên có hút một điếu thuốc, Cố phu nhân lúc ấy đang mang thai, tức giận cực kỳ, vì thế ba Cố và Cố Tạ hiện tại đều không có hút thuốc.
Suốt cả chương trình Cố phu nhân toàn nhìn chằm chằm Cố Thanh Trì, Cố Thanh Trì làm cái gì bà đều khen ngợi một trận.
Cố Tạ và ba Cố hai mặt nhìn nhau, ba Cố cũng không đọc báo, đến xem TV cùng, thỉnh thoảng lại quan tâm Cố phu nhân.
Ba Cố và Cố Tạ biết gần đây Cố phu nhân đặc biệt thích một minh tinh, ngay cả bức họa trong phòng đàn cũng thay đổi, nhưng cũng không để ý, Cố phu nhân gần đây trạng thái tốt hơn không ít, bà thích là được rồi.
Ông Cố thậm chí còn đang suy nghĩ, có nên đầu tư vào một công ty giải trí hay không.
Nhưng lúc trước ông cũng không biết, Cố phu nhân thích cậu bé kia như vậy.
*
Chương trình có Cố Thanh Trì luôn có rating rất cao, nhất là lần này có cả Tạ Lục Dữ tham dự, tất cả mọi người đều thích xem họ đùa giỡn thế nào.
Vừa chiếu ra mọi người đã bắt đầu thảo luận, lần lượt bình luận.
Khen cô Từ có EQ cao.
【Trời ơi, cảm ơn cô Từ đã chăm sóc cho trẻ khuyết tật trí tuệ】
【Ha ha ha, gặp phải đứa trẻ Trì Trì ngay thẳng, ngay cả cô Từ cũng phải chảy mồ hôi】
【Cô Từ: Xin im lặng, cảm ơn】
Đến Cố Thanh Trì tất cả mọi người đều là một màu chấm mút nhan sắc.
【Đã cắt clip mới】
【Quay kiểu gì cũng có được, nhan sắc này thật sự quá đẹp, mà nhất là kỹ thuật diễn nữa, yêu cậu ấy không thể kiềm chế rồi】
Đến Tạ Lục Dữ, lúc ấy hắn nhìn thấy Cố Thanh Trì ít nói hơn rất nhiều, sự khác lạ lúc ấy bị rất nhiều người nhìn thấy.
Người qua đường cảm thán: 【Đẹp thiệt, cười lên khiến cho người ta có chút động tâm rồi, không hổ là ảnh đế】
Không đợi có người hoài nghi hai người bọn họ có phải có chút gì đó mờ ám hay không, fan đã bắt đầu biểu diễn.
Bọn họ không giống như fan nhà khác, sẽ đi hoài nghi có phải đối phương đang fan service không, rồi cảnh cáo mọi người không nên nói lung tung, mà là họ tự mình bêu xấu anh nhà trước.
"Fan service" = phục vụ người hâm mộ. Thuật ngữ này bắt nguồn từ cộng đồng người hâm mộ anime và manga về những cảnh hay nội dung được cố ý thêm vào một tác phẩm nhằm làm hài lòng khán giả hay độc giả. Về sau từ này được sử dụng phổ biến khi người nổi tiếng làm điều gì đó vì yêu cầu của fan. Fan: 【Xin lỗi, Cố đại mỹ nhân cho chúng toi dắt Tạ Tạ về nha, cảm ơn, mặc dù toi cảm thấy anh nhà cả đời này cũng không theo đuổi được người ta】
Fan: 【Cười ngây thơ thanh thuần gì đây? Ghê tởm, tỉnh lại đi, cười cười đ gì, tay chơi kỳ cựu thành thật một chút đi, bà đây đuổi đuổi】
Người hâm mộ khác của Tạ Lục Dữ bình luận: 【Đi theo con đường tai tiếng đây mà, muốn tai tiếng để nổi tiếng thì còn lâu mà đi được nhé】