Xuyên Thành Thiên Kim Chân Chính

Chương 24



Hoắc Lệ Lệ cảm thấy hết sức ngạc nhiên, dù sao lần trước có một ngôi sao nữ trong công ty ầm ĩ chuyện xấu với người ta, công ty còn rèn sắt khi còn nóng vì ngôi sao đó kiếm chút nhiệt độ, làm gì có chuyện ra mặt thanh minh.

Dù sao bất cứ nghệ sĩ nào chưa nổi tiếng đều phải kiếm chút chuyện, chút tin đồn thì các loại vai diễn cũng như các hợp đồng, quảng cáo mới tìm đến cửa.

Hiện tại đến phiên Đường Miên, bọn họ còn chưa kịp biết nên phản ứng lại như thế nào. công ty bên kia đã lên tiếng thanh minh luôn rồi, nghĩ như thế nào cũng không thấy thích hợp.

Hoắc Lệ Lệ xoắn xuýt trong chốc lát, mới không dễ dàng tìm ra lời giải thích cho hành vi kỳ lạ này của công ty, đó chính là lần này công ty muốn toàn lực nâng đỡ Đường Miên, không muốn trên người cô có bất kỳ một vết nhơ nào cả, nếu là như vậy, tài nguyên công ty sẽ cho, nhân mạch công ty sẽ đưa, căn bản không cần lo lắng đến việc tìm kiếm tài nguyên sau này.

Nếu đây là thật, Đường Miên lại còn là một người có khuôn mặt cùng tài năng xuất sắc, dưới sự nâng đỡ tột cùng này, không tới ba năm cô ấy khẳng định có thể bắt lấy vị trí sao nữ hàng đầu giới giải trí.

Ha ha, đến thời điểm đó cô cũng sẽ trở thành người đại diện chạm tay là bỏng!

Hoắc Lệ Lệ kích động đến mức ngón tay phát run, cô liền đem suy nghĩ đơn giản của mình nói cho Đường Miên Miên, Đường Miên Miên lại không có lạc quan như vậy.

Trong lòng cô nghĩ, chuyện này nhất định là do Sở Trăn làm.

Trong bản hợp đồng hôn nhân, hắn đã đưa ra yêu cầu không thể ngoại tình và yêu đương linh tinh ở bên ngoài, có thể thấy được bản thân Sở Trăn tuyệt đối không cho phép cô làm ảnh hưởng đến danh tiếng Sở gia, cho dù trước mắt cũng không có mấy người biết được thân phận Sở thiếu phu nhân của cô.

Bên ngoài truyền ra tin tức cô cùng Phương Mẫn Diệp làm chuyện xấu, là một nam nhân, khẳng định sẽ không để đỉnh đầu của mình chụp nón xanh, cho nên sau khi nghe nói hắn khẳng định phi thường tức giận, vì vậy mới ra mệnh lệnh buộc công ty đăng weibo giải thích tin đồn.

Nếu Sở Trăn lòng dạ hẹp hòi, nói không chừng sự phát triển về sau trong giới giải trí của cô đều sẽ bị hạn chế lại, dù sao có một cũng sẽ có hai, chuyện xấu của ngôi sao nữ trong giới giải trí thật sự rất nhiều, có thể rơi lên đầu bất cứ lúc nào.

Sở Trăn vì mặt mũi, khó có khả năng sẽ không đưa ra yêu cầu quá phận.

Chẳng qua cả hai bên đều đã thảo luận với nhau, không thể can thiệp cuộc sống sinh hoạt của đối phương, nếu Sở Trăn đưa ra yêu cầu không hợp lý, buộc cô phải rời khỏi giới giải trí, cô cũng có thể xé bỏ hợp đồng của hai bên, đưa ra đề nghị ly hôn.

Danh hiệu thiếu phu nhân Sở gia, cũng không nhất định phải cần đến cô phụ trách.

Rời Sở gia để bước chân vào giải trí, cô cũng vẫn không phải chịu cảnh long đong.

Sau khi Đường Miên Miên tính toán xong khả năng xảy ra chuyện xấu nhất có thể, nội tâm đã không còn sợ hãi, trong mắt càng là tràn đầy thần sắc kiên định vô hướng.

...

Nhưng mà sau khi đi tới công ty, cũng không có thu được yêu cầu gì kỳ lạ.

Sau khi về đến nhà, Sở Trăn cũng không có nói cái gì liên quan đến chuyện công tác của cô, chẳng qua thời điểm hai người đấu võ với nhau sau bữa cơm, biểu hiện của hắn có chút hung ác.

Đường Miên Miên nghĩ, hắn đây là đang phát tiết cho sự bất mãn của mình...

Chỉ cần không bắt ép cô từ bỏ sự nghiệp diễn xuất, kỳ thật đánh nhau để phát tiết như vậy cũng không có gì không hợp lý, dù sao đâu phải đánh nhau đến ngươi chết ta sống đâu.

Nghĩ như vậy, thời điểm Sở Trăn tập kích về phía Đường Miên Miên, Đường Miên Miên liền đem cường độ sức mạnh trong tay giảm bớt một tầng, cường độ giảm này nhìn qua thì có vẻ không phải là cố ý nhường, phảng phất chỉ như hôm nay Đường Miên Miên phạm phải một sai lầm nhẹ.

Vì thế từ lúc kết hôn cho tới nay, đây là lần đầu tiên Sở Trăn vật được Đường Miên Miên ngã xuống đất.

Trong nháy mắt khi Sở Trăn đè nặng Đường Miên Miên rơi xuống đất kia, hắn liền biết hôm nay khẳng định là Đường Miên Miên đã nhường hắn, dù sao cho dù cô đã che dấu thực lực thật sự, Sở Trăn vẫn biết thực lực của mình kém hơn Đường Miên Miên rất nhiều.

Mà khi hắn muốn cúi đầu hỏi Đường Miên Miên vì cái gì lại nhường hắn, bởi vì khoảng cách giữa hai người quá gần, hô hập nóng rực sau khi vận động của Đường Miên Miên cơ hồ đều phun lên trên mặt hắn, cùng hô hấp của hắn xen lẫn trong một chỗ.

Rõ ràng thời điểm hai người đánh nhau cũng xuất hiện qua cảnh tượng như vậy, nhưng lúc ấy chuyên tâm cận chiến, Sở Trăn cũng không cảm thấy có cái gì khác lạ.

Mà lúc này, chẳng biết tại sao, suy nghĩ của Sở Trăn bỗng nhiên chui ra khỏi trạng thái suy nghĩ cận chiến, ngược lại chú ý tới dáng vẻ của người dưới thân sau khi vận động.

Mái tóc đen nhánh được cột lên kiểu tóc đuôi ngựa của cô bay tán loạn ở phía sau đầu, xõa tung trên nền gỗ đặc chế, da thịt trắng nõn của cô lại càng được tôn lên, trắng đến chói mắt, nhưng mà trên gương mặt gốm trắng trơn mềm kia, hai má lại bởi vì vận động mà hơi hơi phiếm hồng, trông giống như là đứa trẻ tô màu loạn, trong trắng lộ ra sắc hồng.

Trên chóp mũi cao thẳng dọc dừa của cô hơi hơi chảy ra một tầng mồ hôi mỏng trong suốt, đường cong cánh mũi đẹp theo hô hấp rất nhỏ hơi hơi khép mở, mang theo hơi thở nóng rực.

Hơi thở kia phả vào hai má rực hồng của Sở Trăn, có một chút không cẩn thận lại bị hắn hít vào, xông vào lồng ngực của hắn, làm cho Sở Trăn cảm giác cả thân thể của mình đều nóng theo.

Nhất là khi dưới lồng ngực của Sở Trăn còn là Đường Miên Miên, làm toàn bộ cảm quan ý thức cả người hắn đều như bị ngưng trệ lại, cảm xúc hắn vốn xem nhẹ có vẻ không còn đơn giản như thế nữa, nó như đang ra lệnh cho hắn, khiến hắn không thể nào bỏ qua.

Hô hấp dần dần có xu thế nặng trĩu lại, bên tai cũng có chút bỏng.

Sở Trăn, trước khi xảy ra trường hợp thân thể mình có thay đổi gì khác lạ, liền ngay lập tức bắn lùi về phía sau, tự mình cách xa Đường Miên Miên trong phạm vi một mét.

Lồng ngực lần nữa đạt được luồng không khí mới mẻ, Sở Trăn hít sâu một hơi, cảm thấy hô hấp vốn dĩ có chút đình trệ rốt cuộc đã được thông thuận rất nhiều, chẳng qua, trong ngực lại có cảm giác thất lạc khó hiểu.

"Sở Trăn, tôi..."

Đường Miên Miên vốn dĩ muốn giải thích cho Sở Trăn nghe, nói rõ tình huống của mình và Phương Mẫn Diệp hoàn toàn không phải như fans ảo tưởng, khiến mặt mũi của hắn có thể tốt lên chút, nhưng mà khi Sở Trăn nghe được Đường Miên Miên mở miệng, hắn xoay đầu lại, nhìn thấy dáng vẻ quần áo thoáng có chút xốc xếch của cô, hắn chỉ bỏ lại một câu "Tôi có việc đi trước." Nói xong cũng không quay đầu lại, liền rời đi luôn.

...

Đêm nay, Sở Trăn lại nằm mơ.

Trong mộng, hắn giống như bình thường đánh nhau cùng với Đường Miên Miên sau bữa cơm, kết quả đánh đánh, hắn chẳng biết tại sao lại nhào vào trên người Đường Miên Miên, chẳng qua trong mộng Đường Miên Miên lại rất không giống với với hiện thực! Trong mắt cô không còn là sự xa cách thanh lãnh nữa, mà là bao phủ thêm một tầng thủy quang, liễm diễm đủ để làm người ta mê loạn phong tình.

Hắn cảm giác mình hô hấp nặng trĩu, trên người cũng nóng bỏng vô cùng.

Ma xui quỷ khiến, hắn cúi đầu, tới gần địa phương kia, bởi vì hơi thở mà thoáng tỏa ra hương thơm mê người.

Vừa tỉnh dậy, Sở Trăn cảm thấy cả người đều không ổn.

Hắn vì cái gì lại nằm mơ một giấc mơ như vậy chứ!

Là một tên nam nhân trời sinh chán ghét với con gái, hắn tại thời kỳ trưởng thành chưa bao giờ có nhu cầu mãnh liệt về sinh lý như mấy thanh niên trai tráng cùng tuổi, cũng chưa bao giờ nằm mơ qua một giấc mơ nào như vậy.

Đương nhiên, hắn cũng không có ý nghĩ gì đối với con trai trong phương diện kia.

Cho dù sáng sớm mỗi ngày hắn sẽ tràn ngập tinh thần phấn chấn giống như người bình thường, nhưng nội tâm hắn vẫn đem các phản ứng đó tự nhiên như là chuyện ăn cơm, chẳng qua là thân thể bình thường, máu chảy tuần hoàn.

Coi như ngẫu nhiên tinh lực trong cơ thể quá nhiều dẫn đến hắn không thể không tự mình giải quyết nhu cầu thân thể, nhưng cảm giác mỗi lần cũng rất là bình thường, không hề có cái gì gọi là phát tiết cho sảng khoái, đối với hắn, chuyện đó chẳng qua chỉ là để thanh toán phiền phức cho mình mà thôi.

Hắn vốn cho rằng, cảm quan thân thể của mình đều tương đối trì độn với người bên ngoài, đối với nữ nhân, cũng vĩnh viễn chỉ có phiền chán.

Nhưng mà tối qua, hắn lại mơ thấy cùng nữ nhân Đường Miên Miên này làm...

Hơn nữa mơ hồ nhớ lại mộng cảnh, tựa hồ cảm giác khi đó thật sự rất tuyệt, không gì có thể sánh được.

Hắn hẳn là nên quên mấy giấc mộng như vậy, nhưng mà đại khái là do cái giấc mộng này đối với hắn mà nói thực sự quá mức khắc sâu, thể nghiệm quá mức tốt đẹp, sau khi tỉnh lại buổi sáng sớm, hắn còn theo bản năng hồi vị một lần.

Sau khi Sở Trăn ý thức triệt để được chuyện mình vừa nghĩ, hắn nhịn không được dùng hai tay che mặt.

...

Đường Miên Miên cũng không biết Sở Trăn đã gặp những gì, bữa sáng không thấy thân ảnh của Sở Trăn, còn tưởng rằng hắn đã bận rộn đi làm trước ở công ty.

Thu thập xong hành lý của mình, Đường Miên Miên bảo người lái xe đưa mình đến công ty đi làm.

Người mới trong công ty có xuất thân bạch phú mỹ cũng rất nhiều, cho nên người qua đường nhìn thấy xe hơi sang trọng của Đường Miên Miên cũng không có thu hút quá nhiều sự chú ý.

"Miên Miên, cô tới rồi?"

Một trợ lý nghệ sĩ khác do thân thể đã khôi phục nên liền tiếp tục đi làm, Hoắc Lệ Lệ dùng chút thời gian rảnh, tính toán hỏi Đường Miên Miên cái kịch bản kia thấy như thế nào, có nguyện ý biểu diễn hay không, dù sao đạo diễn vẫn đang chờ hồi đáp.

Đường Miên Miên dường như nhìn ra tâm tư của Hoắc Lệ Lệ, cười với Hoắc Lệ Lệ, nói:

"Kịch bản Lệ Lệ tỷ đưa em đã xem xong, nhân vật bên trong là một nhân vật rất tốt, diễn được thì sẽ rất xuất sắc, em nguyện ý tiếp nhận."

Lưu Chí, Lưu đạo đưa kịch bản cho, nội dung chung là một kịch bản cổ trang.

Nam chủ trong kịch bản chính là Tam hoàng tử, con trai sủng phi của hoàng đế, từ nhỏ đã nhận được gen di truyền từ hoàng đế, biểu hiện mọi thứ văn thao vũ lược đều tinh thông, nhưng mà chỉ bởi vì hắn không phải là con trai của hoàng hậu, cho nên ngôi vị thái tử mới không đến lượt hắn, đến cả nữ nhân hắn yêu nhất cũng thiếu chút nữa bị thái tử cướp đi.

Nam chủ giận dữ vì hồng nhan, quyết định không còn nhớ niệm tình nghĩa huynh đệ với thái tử nữa.

Bày mưu nghĩ kế, nhiều mặt mưu tính. Nam chủ rốt cuộc cũng đánh bại được thái tử, trở thành minh quân được dân chúng ca ngợi suốt một thế hệ, có đủ cả giang sơn và mỹ nhân.

Đường Miên Miên chỉ muốn nhận nhân vật này, không phải người khác, chính là bởi vì trong kịch bản, nữ hai này chỉ là thế thân của nữ chủ, thay thế nữ chủ gả vào cửa cung, trở thành một quân cờ quan trọng của nam chủ mai phục bên cạnh thái tử.

Tại sao lại có chuyện này, nguyên nhân bởi vì, nữ hai và nữ chủ chính là một đôi tỷ muội song sinh, từ nhỏ đã bị nam chủ thời niên thiếu thu nhập vào tổ chức sát thủ "Minh ưng" để huấn luyện.

Nữ chủ bởi vì bị nữ hai hấp thu dinh dưỡng từ khi còn ở trong bụng mẹ, cho nên sau khi sinh ra vẫn luôn ốm yếu nhiều bệnh.

Cha mẹ hai người qua đời trong khi đang chạy trốn nợ, nữ hai vì cứu muội muội đang sinh bệnh, hơi thở thoi thóp cho nên dưới đêm mưa đã cả gan ngăn lại một cỗ kiệu phú quý.

Ước chừng là nhìn đến được chỗ sâu trong đáy mắt của nữ hai là tia lửa rực cháy, nam chủ quyết định chứa chấp hai tỷ muội.

Một người nuôi dưỡng tại bên người để bồi dưỡng trở thành mật thám, một người lại quản lý tàn khốc để có thể ngồi lên ngôi vị đệ nhất sát thủ của "Minh ưng", vì nam chủ diệt trừ tai hoại.

Nhưng mà chẳng biết từ lúc nào, nam chủ lại động chân tâm đối với đứa em gái hắn nuôi bên người tử nhỏ.

Sau lần đầu tiên đưa muội muội đi làm nhiệm vụ thành công, nam chủ lại luyến tiếc nàng phải lấy thân mạo hiểm, bởi vậy phái nữ hai là tỷ tỷ gả cho thái tử.

Nữ hai tuy nói là làm sát thủ, nhưng kỳ thật nàng cũng là thật tâm thật ý đối với nam chủ.

Nhưng mà sau khi chấp hành nhiệm vụ trở về, phát hiện ra chuyện tình giữa nam chủ và nữ chủ, nàng liền không nói gì thêm, tự mình lặng lẽ phong tỏa tình ý nồng đậm của mình đối với nam chủ lại, quyết tuyệt vào cung.

Từ đó về sau, nàng vừa là sát thủ trong bóng đêm, ban ngày vừa là thái tử phi yếu đuối nhiều bệnh.

Sau nhiều hồi tình tiết phập phồng lên xuống, âm mưu cùng dương mưu tương giao, tình tiết chính kịch và cẩu huyết hòa hợp lẫn nhau, khiến người ta sợ hãi than hét liên tục.

Đường Miên Miên cảm thấy nhân vật này đối xử độc ác với người khác, nhưng đối với chính bản thân mình cũng thập phần độc ác, về phương diện tình cảm càng là phức tạp, diễn tốt thì khẳng định là sẽ xuất sắc, vì thế đáp ứng.

Hoắc Lệ Lệ nghe được câu trả lời của Đường Miên Miên, lúc này vui vẻ:

"Để chị trả lời Lưu đạo, báo tin tức tốt cho hắn."

Hoắc Lệ Lệ nói xong liền cầm di động lên bấm một chuỗi dãy số, Lưu đạo ở đầu bên kia nghe câu trả lời xong liền đồng ý, trong giọng nói cũng khó nén nổi sự vui sướng.

"Miên Miên à, lần này khẳng định là em sẽ lại nổi một phen đây, em có biết nam nữ chủ lần này là ai không? Tiểu vương tử phim cổ trang Hạ Gia Dương cùng với ngôi sao nữ đang nổi Đường Hân Nguyệt, nam phụ cũng không thể khinh thường, đang học năm thứ ba khoa chính quy đại học Bắc Ảnh, được các giáo sư trong trường đề cử học sinh xuất sắc, diễn viên học sinh có tiếng, Phó Hâm."

"?"

Đồng tử Đường Miên Miên khẽ nhúc nhích, hiển nhiên không nghĩ đến bộ phim đầu tiên đã phải hợp tác với Đường Hân Nguyệt.

Tác giả có lời muốn nói:

Sở gia gia: Cháu của tôi đây là đã được thông suốt rồi ha ha!+

_6/4/21_

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.