Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân

Chương 139



Yến Thu Xuân nhìn hắn.

Tiết Gia Hà muốn chắp tay, nhưng đồ trên tay quá nhiều, xin lỗi nói: “Cảm ơn sự giúp đỡ của Tiêu cô nương hôm nay, đúng lúc đến giờ ăn cơm, không bằng tại hạ mời Tiêu cô nương ăn cơm?”

Yến Thu Xuân cười nói: “Ngươi còn bạc sao?”

Tiết Gia Hà có chút xấu hổ quay mặt đi, nhìn về phía nơi khác, bỗng nhiên nói: “Nếu cô nương không ngại, bên kia có một cửa hàng bán mì thịt bò, hương vị rất ngon, tạm thời tại hạ có thể mua được, cô nương có sẵn lòng không?”

“Mì thịt bò?” Yến Thu Xuân cũng đang đói bụng, nghe được lời này, vô thức nhìn theo, tình cờ nhìn thấy chủ quán đang kéo mì, kỹ thuật đó khá thuần thục, sợi mì được kéo thật nhuyễn, rồi cho vào nồi.

Nàng… Muốn ăn!

Yến Thu Xuân quyết đoán gật đầu: “Có thể!”

Tiết Gia Hà ngạc nhiên không thôi: “Được, mời cô nương đi bên này.”

Hắn đi phía trước dẫn đường, vừa tới gần đã ngửi thấy mùi hương, sạp kia đã có rất nhiều thực khách, thấy họ đến, người phụ nữ phụ trách vội vàng chạy tới đỡ lấy túi đồ từ tay Tiết Gia Hà đặt ở trên bàn, lại lau bàn qua, nói: “Hai vị muốn ăn gì?”

“Năm phần mì thịt bò, cho vị tiểu thư này nhiều hơn một phần thịt bò!” Tiết Gia Hà hào khí ngất trời nói, sau đó lấy một đống tiền ra.

Đây là bao gồm cả người hầu mà Yến Thu Xuân mang đến là Thủy Mai và hai gã sai vặt.

Yến Thu Xuân nói lời cảm ơn.

Chủ quầy hàng đáp lại, lập tức bắt tay vào việc, hắn nhìn về phía thiếu nữ ngồi ở đối diện, ngượng ngùng cười nói: “Đây là cửa hàng mà khi còn nhỏ ta rất thích ăn, mẹ ta hay ra ngoài giao du, nên ta lén cùng gia nhân chuồn đến đây ăn, nhưng ba năm trước ta đi theo thúc thúc đi ra ngoài du lịch, dịp tết mới trở về, đã lâu rồi không đến, hôm qua mới tới một lần, hương vị vẫn giống như trước.”

“Mùi thơm, chắc là ăn ngon lắm.” Yến Thu Xuân cũng cực kì chờ mong.

Mùi vị này, thật sự rất có mùi của mì sợi đời sau, nàng rất thích ăn mì sợi, hơn nữa tự làm thì lại thiếu vị gì đó, phải ra tiệm ăn mới thấy thoải mái.

Tiết Gia Hà lập tức cười to hơn nữa, cứ như tìm thấy tri kỷ, nhiệt tình nói: “Ta cũng rất thích ăn, nếu Tiêu cô nương thích, ta giới thiệu cho cô mấy cửa hàng, ta mới trở về, không biết hương vị có hay thay đổi hay không, nhưng ba năm trước đây thật sự ăn rất ngon, có một số nơi đến từ phía tây thành..”

Yến Thu Xuân nghiêm túc nghe, rất nhanh món mì đã mang đến đây.

Không chỉ tô mì của Yến Thu Xuân có một đống thịt bò, trong tô của Tiết Gia Hà cũng như vậy, ông chủ cười nói: “Khách quan đã hai, ba năm không tới, lão phu suýt chút nữa không nhận ra.” Tiết Gia Hà ngượng ngùng nói lời cảm ơn, cùng ông chủ hàn huyên hai câu.

Yến Thu Xuân nhìn bát mì trước mặt, có chút kinh ngạc.

Đây là mì súp (*), thịt bò bao phủ cả nửa bát, bên cạnh là một chút rau xanh, lại rải thêm hành thái.

(*)清汤面: Mì súp hay còn gọi là mì nước trong: mì ăn vặt của Trung Quốc, đúng như tên gọi, về cơ bản không thêm gia vị, đặc biệt là những gia vị dễ tạo màu cho món mỳ như nước tương, rượu nấu ăn, nước dùng, dầu đỏ, v.v. và nước canh trong. Các món ăn kèm nhẹ nhàng, thanh mát, rất thích hợp cho những người thích và có nhu cầu ăn thanh nhẹ, đồng thời có thể bổ sung một lượng chất bột đường nhất định cho cơ thể.

Những lát thịt bò ngập trong nước lèo trong vắt, phía trên có chút váng dầu, không có hương vị dưa thừa, toàn bộ đều tản ra một mùi hương nhàn nhạt. Vừa nhìn là biết ăn ngon!

Nàng gắp một sợi trước, sợi mì dai khi cầm lên vẫn có lực cản, trong đó một sợi bị đứt đến mức nảy lên, nhưng khi ăn vào miệng thì mì sợi lại dai và mềm.

Mì được bao phủ bởi một lớp nước súp mặn thơm, thanh nhẹ mà ngon, nước súp rất trong, sau khi nếm thử cẩn thận, Yến Thu Xuân hỏi: “Ông chủ, có phải món mì này ông cho thêm nấm vào không?”

Ông chủ cười đáp: "Đúng vậy, con trai tôi trồng nấm rất giỏi, nấm của chúng tôi vào mùa đông chưa bao giờ gián đoạn..."

Yến Thu Xuân nhướng mày, nhớ kỹ, sẽ trồng nấm, vừa hay nàng cũng thích ăn!

Sau này sẽ nhờ người của Tiêu gia mua một ít, loại nấm ngon như vậy chắc chắn không quá phổ biến.

Vừa nghĩ, nàng vừa cầm chiếc bát trên tay húp một ngụm nước lèo.

Nước lèo nóng hầm hập càng thêm tươi ngon, vị mặn vừa phải làm dịu môi lưỡi, nước mì nóng hổi đi một đường tới tận thực quản, từ dạ dày đi vào làm ấm cả người.

“Uống ngon thật! Mấy cái cửa hàng ngươi đề cử kia, ta phải đi xem một lần!” Yến Thu Xuân hài lòng đặt bát xuống, gắp một miếng thịt bò khác.

Tiết Gia Hà đỏ mặt gật đầu: “Ừm… Nếu không tìm được địa chỉ, có thể tới Tiết phủ hỏi ta!”

“Được.”

Hai người nhẹ giọng trao đổi, ngồi cùng bàn Thủy Mai nhìn hai người một chút, không có mùi vị nhấp một hớp canh, chuyện gì xảy ra vậy?

Người này dám cạy góc tường của lục thiếu gia?!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.