Nếu như vậy tất nhiên là tốt nhất, mọi người đều vui, mà nếu không phải như vậy, Yến Thanh Trì nghĩ nghĩ, vậy cũng không sao cả, cuộc sống vốn là không đoán trước được, như vậy mới kích thích, y lựa chọn kết hôn với Giang Mặc Thần, đánh vỡ hướng đi của quyển sách này, còn không phải là vì không cho mình sống trong giả thiết của người khác, sống như đây là một thế giới chân thật khác.
Cho nên, Nguyên Minh Húc cũng vậy, Chu Dĩ Hành cũng thế, đều không ảnh hưởng được y, bọn họ, bất quá chỉ là khách qua đường trong cuộc đời mình, cho dù các vị khách qua đường này ăn vạ không chịu xuống xe, thì trạm tiếp theo cũng phải xuống.
Y chỉ cần cùng Giang Mặc Thần sống qua ngày cho tốt là được.
Ngày hôm sau, Yến Thanh Trì, Vệ Lam tạm biết các thường trú khác, chuẩn bị về đoàn phim.
Dương Tiếu Tiếu hít sâu nửa ngày, rốt cuộc cũng xây dựng tâm lý xong, đi tới trước mặt Vệ Lam đang cúi đầu trả lời WeChat, có chút thẹn thùng nhỏ giọng hỏi: "Có thể ký tên cho tôi không?"
Vệ Lam có chút kinh ngạc ngẩng đầu, khó hiểu nhìn cô.
Dương Tiếu Tiếu ngượng ngùng cười cười, ngữ điệu ôn nhu lại ngượng ngùng, "Đệ đệ cố lên, ngàn ngàn vạn vạn ngôi sao trên bầu trời, Ngân Hà vì cậu mà lộng lẫy, tôi là fan của cậu a."
Vệ Lam thiếu chút nữa bị câu tiếp ứng chính thức của đội Ngân Hà Hộ Lam "Ngàn ngàn vạn vạn ngôi sao trên bầu trời, Ngân Hà vì cậu mà lộng lẫy" mà Dương Tiếu Tiếu nói, sợ tới mức trực tiếp rớt di động xuống đất. Cậu đúng là cảm nhận được Dương Tiếu Tiếu luôn cố ý vô tình mà chú ý mình trong chương trình, chăm sóc mình, mình nói cái gì thì cô cũng tích cực hưởng ứng trước tiên, cậu còn tưởng rằng Dương Tiếu Tiếu thích cậu, muốn truyền tai tiếng với cậu, tâm nói lá gan của cô gái này còn rất lớn. Nào nghĩ đến, đúng là Dương Tiếu Tiếu thích cậu, chẳng qua không phải loại thích mà cậu nghĩ, mà là loại thích của fan với thần tượng.
Vệ Lam ngượng ngùng, cất điện thoại vào túi tiền, nhận giấy bút của cô, ký tên mình trên sổ của cô.
"Cảm ơn." Cậu nhỏ giọng nói.
Dương Tiếu Tiếu thụ sủng nhược kinh [được sủng ái mà lo sợ], liên tục xua tay, "Không cần không cần, là tôi phải nói cảm ơn, đệ đệ cố lên a."
Vệ Lam gật đầu.
Dương Tiếu Tiếu cảm thấy hình như cậu có chút thẹn thùng, từ lúc bắt đầu phấn Vệ Lam cô vẫn luôn cảm thấy Vệ Lam chính là đi lộ tuyến thiếu niên không biết mùi vị ưu sầu, nhật nguyệt đổi tân thiên, không nghĩ tới Vệ Lam trong hiện thực vậy mà còn có một mặt ngây ngô như vậy, nhất thời cảm thấy tình thương của mẹ càng thêm tràn lan, cắn môi nói: "Vậy đệ đệ tôi đi trước, lần sau nhớ đến chơi."
Vệ Lam nhìn bộ dáng lưu luyến không rời của cô, nghĩ nghĩ, hỏi, "Muốn chụp ảnh không?"
Dương Tiếu Tiếu sửng sốt một chút, không nghĩ tới còn có loại phúc lợi này.
Vệ Lam đã chạy tới bên cạnh cô, lấy di động ra chụp một tấm ảnh cho hai người.
Dương Tiếu Tiếu còn chưa kịp nhắc cậu mở filler, đã thấy Vệ Lam chụp xong rồi.
Y cất điện thoại vào, nhẹ giọng nói: "Thường trú các chị chắc là đã thêm WeChat nhau đi, đến lúc đó tôi gửi cho Yến Thanh Trì, để cậu ta gửi cho chị."
Dương Tiếu Tiếu khó hiểu, "Đệ đệ cậu có thể trực tiếp gửi tôi mà?"
Vệ Lam có chút kinh ngạc nhìn cô, "Không phải các chị nói, thần tượng là không thể liên hệ với fan, chỉ có thể tương tác một chiều, bằng không sẽ không công bằng với các fan không được tương tác khác."
Dương Tiếu Tiếu sửng sốt một chút, sau đó nhịn không được mà cười, cô cảm thấy Vệ Lam thật đúng là đáng yêu ngoài dự đoán, thậm chí có chút muốn sờ sờ đầu cậu.
"Cậu nói rất đúng, vậy thì tôi chờ Yến Thanh Trì gửi tôi."
"Ừm, chị cũng cố lên a." Vệ Lam cổ vũ nói.
"Tôi sẽ, tranh thủ sau này chúng ta còn có thể có hợp tác."
"Được."
Dương Tiếu Tiếu nói xong, cười cười, rời khỏi. Cô nhìn nhìn trên quyển sổ có chữ kí của Vệ Lam, chỉ cảm thấy Vệ Lam thật sự vẫn là đứa em trai mãi không lớn, cho nên vẫn còn sống theo tư duy logic của mình, không để bụng khách sáo quen biết giữa người với người, đương nhiên cậu có thân phận bối cảnh như vậy, cũng không cần để ý. —— Với Vệ Lam mà nói, cô đứng trước mặt cậu nói cô là fan của cậu, Vệ Lam cũng chỉ xem cô là fan, cho nên cậu sẽ cho cô đãi ngộ như fan, ký tên chính thức, chụp ảnh chung, trở nên ôn nhu, nhưng cũng sẽ không thêm phương thức liên hệ, cho dù bọn họ kỳ thật vẫn là nghệ sĩ trong một vòng tròn, cái mà Vệ Lam có thể nhìn thấy, cũng chỉ là thuộc tính fan của cô, không có quan hệ gì khác.
Là một thần tượng rất thành thục, cũng là một thần tượng rất ấm lòng.
Sau khi chia tay với mọi người, Yến Thanh Trì và Vệ Lam cùng nhau ngồi máy bay về đoàn phim"Miên Miên". Vệ Lam thân là nam 1, vừa về tới đoàn phim đã bắt đầu khẩn trương quay chụp, Yến Thanh Trì dễ thở hơn cậu một chút, còn kịp nghỉ ngơi một ngày.
Thứ bảy, tập đầu tiên Yến Thanh Trì bổ sung vị trí của Quan Cảnh Thâm trong "Tới Chiến Đi! Bằng Hữu!" chính thức phát sóng. Vệ Lam chuyên môn mua khoai lát và Coca tới phòng y xem.
"Cậu khẩn trương không?" Cậu hỏi.
Yến Thanh Trì nghĩ nghĩ, "Cũng được đi." Y duỗi tay lấy khoai lát trong bao Vệ Lam đã xé, "Chủ yếu là bây giờ đã phải phát sóng, dù tôi khẩn trương cũng không có tác dụng gì, cũng không thể quay ngược thời gian bóp méo lịch sử a."
Vệ Lam "Răng rắc răng rắc" cắn khoai lát, "Không có việc gì, nếu bị phun, cậu cũng còn một bộ phim truyền hình và một bộ điện ảnh, yên tâm."
Yến Thanh Trì gật đầu, "Tôi hiểu, giới giải trí ấy à, tiểu hồng nhờ nâng đỡ, đại hồng nhờ mệnh, bị phun đến bạo chỉ là hão huyền."
"Đúng vậy." Vệ Lam vô cùng đồng ý.
Hai người bọn họ an ủi lẫn nhau, đã chuẩn bị sẵn tâm lí Yến Thanh Trì sẽ bị nhấn chìm trong nước bọt khi lên chương trình, nhưng không nghĩ tới, loại hão huyền bị phun đến bạo, làm người ta không cách nào đoán được, cơ hồ lúc truyền đến tin Yến Thanh Trì đoạt mộc bài của Lê Nguyên Thanh thì đã lên hot search, sau đó cứ như vậy mà được nâng lên, chờ đến khi "Tới Chiến Đi! Bằng Hữu!" chiếu xong tập này, trực tiếp đăng đỉnh, trở thành no.1 hot search.
Đây là lần đầu tiên y lên hot search mà không được ai kéo lên, Yến Thanh Trì nhắn WeChat hỏi Quản Mai: Chị mua giúp tôi?
Chính Quản Mai cũng rất kinh ngạc: Không có a, tôi còn chưa kịp mua thì cậu đã lên, tôi nhấn vào xem, phát hiện thật sự mọi người đang thảo luận, nên tạm thời chưa nhúc nhích, quan sát tình huống một chút, sau đó, thì hot search một đường bò lên trên.
Yến Thanh Trì ngẩn người, y đưa điện thoại cho Vệ Lam nhìn nhìn, ngữ khí có chút không thể tin được tham khảo ý kiến nhân sĩ chuyên nghiệp bên cạnh, "Cho nên, nhiệt độ của tôi là thật sao?"
Vệ Lam nghe vậy, trực tiếp click mở Weibo, Yến Thanh Trì cũng lập tức mở diễn đàn, đã thấy trong diễn đàn tất cả đều là bài viết liên quan đến mình đang spam.
《 Mẹ nó!! Rốt cuộc cậu ta làm sao làm được!! Các cậu nhìn rõ không!! 》
《 Này con mẹ nó là tốc độ gì a, tua chậm nhiều lần như vậy mà tôi vẫn cảm thấy rất nhanh a!! 》
《 a a a a a! Yến Thanh Trì quá soái a!!!! Quá soái!!! 》
《 Thảo luận lý tính, tốc độ của Yến Thanh Trì là thật sao? Thật sự không phải tổ tiết mục điều tốc? 》
《 Tân nhân đều là quái vật! Đây là tân nhân siêu cấp a! 》
Yến Thanh Trì lướt lướt xuống dưới, được thôi, tất cả đều có liên quan tới y.
Y tuỳ tiện chọn một cái, đã thấy bên trong đang thảo luận đầy tình cảm.
"Lần đầu tiên tôi nhìn thấy đoạt mộc bài như vậy, thật là đáng sợ, sét đánh không kịp bưng tai cũng không linh như cậu ta đoạt mộc bài a!"
"Đới Hồng Trác còn ngốc."
"Đới Hồng Trác còn tốt đấy, Lê Nguyên Thanh mới thảm được không, luôn cầu nguyện mình đừng gặp Tôn Tầm, nhìn thấy Yến Thanh Trì còn cảm thấy "tuy rằng ngượng ngùng, nhưng hắn cũng không còn cách nào", kết quả trực tiếp bị phản sát, ha ha ha ha, Lê Nguyên Thanh mới thật sự ngốc."
"Lầu trên không phúc hậu, Lê Nguyên Thanh đã thảm như vậy, cô còn ha ha ha ha."
"Ngượng ngùng, nhưng thật sự quá buồn cười a, tưởng là đồng thau, không nghĩ tới là vương giả, quá khôi hài."
"Nhưng thật sự cậu ta quá nhanh, tổ tiết mục tua chậm đi hai lần, tôi cũng không dám tin tưởng."
"Người đầu tiên trong lịch sử "Tới Chiến Đi! Bằng Hữu!" đi, còn chưa gặp qua loại thao tác kì quái này."
"Cho nên tập đầu tiên đã cầm MVP a, lại nói tiếp, Yến Thanh Trì hát "Cung Hỉ Phát Tài", ha ha ha ha ha ha."
"Đừng cười, rất có lực! Quá thành tâm! Thanh Trì ca ca lợi hại như vậy, còn không cho phép cảm giác tiết tấu của người ta mạnh một chút sao?"
"Lầu trên đó là mạnh một chút sao? Cảm giác tiết tấu kia, thật là, không được, lại nghĩ tới thể dục giữa giờ trường chúng tôi."
Yến Thanh Trì thò lại gần, đã thấy Vệ Lam mở một video trên Weibo, video là một đoạn ngắn trong "Tới Chiến Đi! Bằng Hữu!", đúng là cảnh Yến Thanh Trì đoạt mộc bài của Đới Hồng Trác.
Lúc Yến Thanh Trì tự mình đoạt cũng không có cảm xúc gì, đến khi nhìn thấy trong video, mới phát hiện đúng là rất nhanh, hậu kỳ tổ tiết mục thêm một cái biểu tình hoảng sợ, tỏ vẻ không thấy rõ, chúng ta lại đến một lần, sau đó chèn chữ: Vẫn không thấy rõ, chúng ta lại chậm chút nữa, sau khi chậm thêm, tiếp tục chèn chữ: Vẫn không thấy rõ, chúng ta lại chậm chút nữa, lần này càng chậm, sau đó thêm chữ: Chúng ta nhìn lại tốc độ ban đầu của cậu ấy. Yến Thanh Trì chỉ cảm thấy tốc độ ban đầu cũng không có nhanh như vậy, nhưng có hai lần hậu kì như vậy, có vẻ quả thật nhanh như chớp. Hậu kỳ chèn thêm biểu tình hoảng sợ vào chỗ trống trong hình, bên cạnh viết: Cậu là ma quỷ sao!
Yến Thanh Trì nhịn không được cười ra tới, thấy Weibo đó đã có mấy vạn bình luận và chia sẻ.
Vệ Lam quay đầu nhìn y, "Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng hình như cậu sắp hồng rồi."
Yến Thanh Trì vỗ vỗ vai cậu, "Yên tâm, tôi sẽ không quên cậu."
Vệ Lam một biểu tình "cậu bị gì vậy", "Tỉnh tỉnh đi, đừng lên mặt trăng ăn vạ, cậu hồng và tôi hồng, không phải cùng một cấp bậc."
"Nhưng tôi là tân nhân a, tôi sẽ trưởng thành, nói không chừng có một ngày, sóng vai với cậu."
"À?Vậy tôi đây rửa mắt mong chờ nha ~"
Yến Thanh Trì cười cười, "Chờ xem, sớm muộn gì cũng có ngày như vậy."
Nhiệt độ mà "Tới Chiến Đi! Bằng Hữu!" mang cho Yến Thanh Trì lâu hơn so với y tưởng tượng, ngày đầu tiên sau kinh ngạc cảm thán tốc độ đoạt mộc bài của Yến Thanh Trì xong, ngày hôm sau, Yến Thanh Trì lại lần nữa lên hot search, không vì cái khác, chính là vì đoạn y nhìn Trần Hiên Lãng xong nhảy từ trên cửa sổ xuống, sau đó đứng dưới cửa sổ ngẩng đầu cười phất tay với Trần Hiên Lãng.
Đoạn đó bị một đại V Weibo cắt riêng ra, cảm khái: "Đây là một đoạn kinh điển trong phim thần tượng gì a, giáo bá nam chính thả người nhảy từ cửa sổ ra ngoài, vẻ mặt học bá lớp trưởng kinh ngạc rồi lại vô năng vô lực, nữ chính rối rắm trái phải, không biết nên chọn ai. Ông trời a, chỉ bằng giá trị nhan sắc này cũng đủ quay một bộ phim truyền hình rồi có được không?"
Rất nhanh Weibo này đã được chia sẻ ra bên ngoài, "Đây là giá trị nhan thần tiên gì a, muốn bạo!"
"Đúng vậy, lúc xem vừa cảm thấy thật trẻ trâu, vừa cảm thấy thiệt đẹp zai a! Thật là quá phong cách!"
"1551, hôm nay cũng đánh call cho Thanh Trì ca ca."
"Admin còn muốn nữ chính cái gì, không cần nữ chính, tui cảm thấy bá tổ hợp học bá bại hoại văn nhã x giáo bá phong lưu hoa tâm đã đủ rồi, nữ chính không cần chen chân vào tình anh em chủ nghĩa xã hội."
"Tại sao không phải giáo bá x học bá?"
"Bởi vì Thanh Trì ca ca càng giống thụ hơn Trần đội đi [ che mặt ]."
"Lang Yên CP?"
"Ha ha ha, Lang Yên? Tui còn lang yến, ổ động vật luôn!"
"Ha ha ha ha ha ha, thần mẹ nó ổ động vật!"
Yến Thanh Trì mắt nhìn phong cách bình luận ngày càng chệch hướng, sau đó thấy được fan của y bắt đầu tình cảm mãnh liệt quảng bá, "Có phim thần tượng, "Miên Miên", Vệ Lam nam chính, Thanh Trì ca ca nam hai, Hàn Điềm nữ chính, siêu cấp ngọt, giá trị nhan thần tiên, ăn an lợi của anh tui đi."
Rất nhanh, Weibo này đã bị các account marketing khác mang đi, người qua đường mới nhìn thấy không ngừng, phát ra tán thưởng "A a a a, thiệt đẹp zai", hot search một đường lên trên, thảo luận càng nhiều. Yến Thanh Trì trộm vào acc chính Weibo của mình xem thử, sợ tới mức thiếu chút nữa đạp bỏ di động, mới có một đêm sao fan của y tăng nhiều như vậy.
Y đang định nhìn xem fan bình luận mình thế nào, đã thấy Quản Mai nhắn WeChat tới: Mấy ngày nữa đi chụp ảnh bìa tạp chí, cậu chuẩn bị một chút.
Yến Thanh Trì trả lời "Ừm" một cái cho cô, cảm thấy hình như mình chậm rãi bắt đầu đi vào quỹ đạo.