[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 124



[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca

EDIT: Thiên Giai

NGUỒN CONVERT: Wikidich

CHƯƠNG 116

Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

https://www.facebook.com/x2Qing/

https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca

- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Đồng dạng là tươi cười ngọt ngào hạnh phúc, Chu Hải Quyền cùng với em trai anh Chu Hải Vinh cho người ta cảm giác cũng không giống nhau, Chu Hải Vinh ngọt ngào tươi cười là ngọt ngào như đường mật, lộ ra tình nồng, Chu Hải Quyền tươi cười lại có chút cảm giác mối tình đầu khờ khạo, là mùa thu, mang theo chút áp lực và ngây ngô. Trên khuôn mặt lạnh nhạt rõ ràng của anh, có một loại mị lực rất quỷ dị.

Sẽ khiến người động tâm.

Chính là lời anh nói lại không ngốc, tận khả năng mà tham dự thêm tất cả lần đầu tiên trong đời em?

Lưu manh, đừng tưởng rằng cậu không biết những lời này rốt cuộc chỉ chính là cái gì!

Chu Hải Quyền muốn đi toilet, hỏi Tiếu Dao có đi hay không.

Tiếu Dao lắc đầu, Chu Hải Quyền liền đem túi đưa cậu, tự mình đi về phía toilet, Triệu Chi Lan do dự một hồi, nói: "Anh cũng đi."

Tiếu Dao sửng sốt một chút, nói: "Anh không phải mới vừa đi qua."

"Lại có." Triệu Chi Lan cười nói.

Tiếu Dao nhìn Triệu Chi Lan hơi có chút hưng phấn và mặt đỏ mà đi theo Chu Hải Quyền đi toilet, vừa rồi ngồi trên tàu cũng chưa thấy anh ấy kích động như vậy.

Tiếu Dao liền có chút nôn nóng, từ trong túi móc nước ra uống một ngụm, đứng dựa vào một thân cây, nơi xa không ngừng truyền ra tiếng thét chói tai, cậu liền quay đầu đi nhìn tàu lượn siêu tốc nơi xa, chỉ chốc lát Triệu Chi Lan cùng Chu Hải Quyền từ toilet ra tới, Triệu Chi Lan sắc mặt đỏ bừng, nhìn về phía cậu cười mãi, bộ dáng giống như có rất nhiều lời nói muốn nói với cậu, lại khó mà nói.

Cảnh điểm tiếp theo là Crush's Coaster, thế nhưng không có phiếu nhanh chóng thông đạo, phải xếp hàng, bất quá một nhóm người này không tính quá nhiều, đội ngũ cũng không tính dài, Chu Hải Quyền xếp hàng trước nhất, Tiếu Dao ở giữa, Triệu Chi Lan xếp hàng phía sau, bỗng nhiên bắt lấy bả vai Tiếu Dao, không được, anh ấy thật sự quá kích động, nhịn không được muốn chia sẻ.

Anh ấy tận khả năng đè thấp thanh âm, dựa vào lỗ tai Tiếu Dao, Tiếu Dao rụt cổ một chút, liền nghe Triệu Chi Lan nhịn không được hưng phấn mà nói: "Siêu lớn!"

Cậu sửng sốt một chút, Triệu Chi Lan đã lui về phía sau một bước, rất hưng phấn mặt mang xuân sắc nhìn về phái cậu.

Tiếu Dao thế nhưng nhất thời không hiểu rõ một câu đột nhiên không đầu không đuôi như vậy của anh ấy là có ý tứ gì, liền thấy Triệu Chi Lan nhấp miệng, mở to hai mắt, trán hất về phía trước.

Triệu Chi Lan đại khái phát hiện cậu không hiểu rõ, liền chỉ chỉ Chu Hải Quyền đằng trước.

Chu Hải Quyền, siêu lớn.

Tiếu Dao tức khắc hiểu được, trên mặt nóng lên liền bật cười, cậu rốt cuộc biết vừa rồi Triệu Chi Lan vì cái gì muốn đi theo Chu Hải Quyền đi WC, nguyên lai là...... Chậc chậc chậc, cư nhiên nhìn lén cái này.

Trách không được từ toilet ra tới, biểu tình trên mặt anh ấy kỳ quái như vậy, giống như nhìn thấy đồ vật gì khó lường.

Cậu hình như cũng thấy qua, không thể không nói, không trách Triệu Chi Lan hưng phấn.

Đồng chí này với cái bộ vị sinh lý đều tương đối hưng phấn sao? Vậy mình thì sao?

Tiếu Dao liền không thể khống chế mà suy nghĩ đến đồ của Chu Hải Quyền, nghĩ nghĩ mặt liền càng nóng, hắn nhấp nhấp môi, dư quang đôi mắt thấy được hai chân thon dài cùng mông Chu Hải Quyền, nhất thời không biết phải nhìn đi hướng nào.

Cậu hình như càng ngày càng thân thể hứng thú với thân thể và cảm xúc của đàn ông......

Đều do Chu Hải Quyền đêm qua trêu chọc cậu, cậu cảm thấy mình ngày hôm qua như là bị mở ra một cánh cửa thế giới mới, hiện giờ cậu với cậu trước kia không giống nhau. Cậu liền hơi hơi kẹp lấy chân, nỗ lực đi dời đi lực chú ý của mình, liền nghiêng đầu đi trông hai đứa bé da trắng ở cửa vào, hai tiểu hài tử kia lớn lên đặc biệt đáng yêu, xinh đẹp như tiểu thiên sứ, ngây thơ chất phác rốt cuộc tinh lọc thành nhân dơ bẩn tâm*, cậu nhìn nhìn liền nở nụ cười, Chu Hải Quyền quay đầu thấy cậu nhìn hai đứa trẻ đó cười, liền nói: "Em rất thích trẻ con?"

"Đáng yêu biết bao." Tiếu Dao nói: "Anh không thích?"

Chu Hải Quyền nói: "Như nhau."

Anh cảm thấy tiểu hài tử làm ầm ĩ, mười đứa có chín đều làm người đau đầu.

"Tôi với Chu tổng giống nhau, tôi cũng không thích tiểu hài tử, ngẫu nhiên chọc một chút còn ổn, tự mình dưỡng thật là mệt chết người." Triệu Chi Lan ở phía sau chen vào nói nói.

Chu Hải Quyền cười cười, không nói chuyện.

Anh không thích tiểu hài tử, nhưng thích Tiếu Dao thích tiểu hài tử. Đây cũng là một loại tâm lý rất kỳ quái, cũng không phải yêu ai yêu cả đường đi, mà là cảm thấy tính cách mình tương đối lãnh đạm, Tiếu Dao thích tiểu hài tử, bởi vì tâm tư mềm, giàu tình yêu, anh thích Tiếu Dao như vậy.

Khác biệt tính cách giữa anh và Tiếu Dao, cũng là nguyên nhân thứ nhất anh thích Tiếu Dao, như vậy tương đối bổ sung cho nhau.

Crush's Coaster đặc biệt thú vị, ngồi ở trên tàu lượn siêu tốc mai rùa đen, lại như là ngao du ở trong thế giới hải dương vậy. Từ bên trong ra ngoài, liền đến giờ cơm giữa trưa, bọn họ liền ở nhà hàng bên cạnh đơn giản ăn một bữa, thời điểm ăn cơm Triệu Chi Lan bỗng nhiên sửa ríu rít phía trước, trở nên đặc biệt trầm tĩnh.

"Anh thấy anh ấy hình như thích người trầm tĩnh một chút." Anh ấy nói với Tiếu Dao, "Anh dự định nói ít vài lời."

Chu Hải Quyền đi mua đồ uống, Tiếu Dao rất gian nan mà vuốt giấy ăn trên bàn, nói: "Cái kia, Chi Lan a......"

Cậu vừa dứt lời, di động Chu Hải Quyền đặt ở trên bàn liền "Leng keng" vang lên một tiếng, màn hình lập tức sáng lên, Tiếu Dao liếc mắt một cái liền thấy di động ảnh chụp màn hình khóa là cậu.

Triệu Chi Lan cũng quay đầu nhìn thoáng qua, bất quá ảnh chụp kia không phải ảnh cận mặt, là ảnh chụp Tiếu Dao đánh đàn, người tương đối nhỏ, anh ấy lại ngồi ở đối diện, do vậy nên cũng không nhìn ra.

Vậy mà dùng ảnh chụp của mình làm màn hình khóa......

Tiếu Dao uống một ngụm nước, lời đến bên miệng lại nuốt đi trở về, chỉ còn lại có tiếng tim đập kịch liệt, như là đang yêu đương vụng trộm.

Cậu nghĩ, nếu mình hiện tại nói chân tướng cho Triệu Chi Lan, dựa vào lý giải mấy ngày này của cậu với Triệu Chi Lan, Triệu Chi Lan hơn nửa sẽ nói: "Vậy cũng không quan trọng, cậu xác định không thích anh ấy đúng không, hai người mấy người không thể nào đúng không? Anh đây vẫn là có thể theo a."

Cậu lại đột nhiên phát hiện, mình vẫn luôn rối rắm, do dự mà không có nói cho Triệu Chi Lan, không phải bởi vì sợ xấu hổ, mà là sợ bị hỏi đến vấn đề tương tự.

Nếu Triệu Chi Lan hỏi: "Anh ấy thích cậu, vậy cậu thích anh ấy không?"

Cậu hơn nửa sẽ nói "Không thích".

Sau đó thì sao, thật sự đi tác hợp Triệu Chi Lan cùng Chu Hải Quyền sao?

Ngực cậu hơi có chút phập phồng, nhấp môi nhìn về Chu Hải Quyền nơi xa.

Đê tiện cỡ nào a, chính mình không cần, cũng không muốn người khác có được anh. Cậu trước kia bài xích Chu Hải Quyền, còn muốn nhanh chóng tác hợp anh với người khác, hiện giờ vẫn bài xích Chu Hải Quyền như cũ, lại cũng bài xích đi tác hợp.

Buổi chiều liền tương đối mệt mỏi, bọn họ tính toán xem sân khấu kịch 《 Băng Tuyết Kỳ Duyên 》rồi trở về, chờ đợi thời điểm gặp diễu hành Mickey thế giới cổ tích, Triệu Chi Lan cùng Tiếu Dao quả thực tính trẻ con tràn lan, kích động đến không được, Tiếu Dao quay đầu lại nhìn Chu Hải Quyền, thế nhưng thấy Chu Hải Quyền chán đến chết mà đang xem di động.

Cậu đã biết, tính cách Chu Hải Quyền, căn bản sẽ không thích Disney.

Nhưng cậu thật sự không hiểu, Mickey, khi còn nhỏ thường xuyên xem Chuột Mickey trên TV, đáng yêu vậy mà!

Triệu Chi Lan cũng là thiếu nữ tâm, chạy theo Chuột Mickey, nói với bọn Tiếu Dao: "Hai người chờ tôi ở đây, tôi muốn quay hết một đoạn này."

Tiếu Dao vốn dĩ cũng muốn đuổi theo quay toàn trình, nhưng là thấy Chu Hải Quyền có chút hứng thú rã rời, liền giữ lại, hai người đến nơi xa tìm nơi ngồi xuống, Tiếu Dao hỏi: "Mệt mỏi?"

Chu Hải Quyền thực thành thật mà nói: "Khả năng mới vừa ăn no, có hơi mệt rã rời, đêm qua không ngủ mấy."

Tiếu Dao không nói chuyện, chỉ nhìn chằm chằm đám người tuần du, sau đó quay đầu lại nhìn Chu Hải Quyền một cái, hỏi: "Triệu Chi Lan thích anh, anh biết không?"

Chu Hải Quyền vặn nhìn về phía cậu, "Ân" một tiếng.

Anh cũng là thiên chi kiêu tử, mấy năm nay người muốn hướng đến anh không có một trăm cũng có mấy chục, Triệu Chi Lan có cảm giác gì với anh, anh sao có thể không biết, anh không vạch trần, bất quá là đê tiện lợi dụng một phen thôi.

Anh và Tiếu Dao hiện tại cẩn đến kẻ thứ ba kẹp ở bên trong, bằng không anh đơn độc hẹn Tiếu Dao ra, Tiếu Dao sao có thể chịu.

Anh với Tiếu Dao không giống nhau chính là, anh làm mấy chuyện này lòng không hề áy náy, Triệu Chi Lan thích anh lại không phải hắn vấn đề, huống chi Triệu Chi Lan cũng không có nói thẳng với anh hoặc là thế nào, anh cũng không có cố ý đi treo Triệu Chi Lan, lời nói cũng chưa nói với anh ấy vài câu, chưa nói tới rất có lỗi.

"Em xem, tôi còn là rất được hoan nghênh."

Tiếu Dao xoay người lại, từ trong túi lấy nước của mình ra, vặn ra nói: "Anh vẫn luôn đều rất được hoan nghênh a, nhiều người thích anh như vậy."

"Ghen sao?"

Tiếu Dao nói: "Tôi lại không thích anh, ghen cái gì."

"Ân," Chu Hải Quyền liền nói, "Vậy là tốt rồi, kỳ thật hôm nay đi dạo nửa ngày, anh đột nhiên phát hiện người bạn này của em cũng không tồi, khá xinh đẹp, người cũng cơ linh. Cậu ta cũng là xướng Côn khúc?"

Tiếu Dao sửng sốt một chút, uống một ngụm nước, "Ân" một tiếng.

"Trách không được thân hình không tồi, anh theo đuổi cậu ta, em để ý không?"

"......" Tiếu Dao không nói chuyện, trầm mặc một hồi nói, "Anh không cần theo đuổi, anh ấy cũng thích anh."

Thật tốt, cậu cũng không cần rối rắm, thành toàn ba người.

Chu Hải Quyền liền cười cười, không nói chuyện, nhìn về phía nơi xa. Tiếu Dao cho rằng anh nhìn về phía Triệu Chi Lan, liền nói: "Lòng anh sao lại thay đổi nhanh như vậy."

"Em không thích tôi, còn không cho tôi thích người khác sao? Cả đời thủ em?"

Tiếu Dao tức khắc cả mặt đỏ bừng: "Tùy tiện anh."

Lần này thật là chọc trúng lòng ích kỷ hổ thẹn của cậu. Cậu cảm thấy rất bực bội, cả người bực bội, cảm giác tự mình ghét bỏ cùng xấu hổ, liền đứng lên, nói: "Tôi hôm nay đặc biệt mệt, tôi muốn trở về, đợi lát nữa hai người mấy người đi xem băng tuyết nữ vương đi."

Cậu nói liền từ trong túi móc đồ vật của mình ra, Chu Hải Quyền liền đứng lên, cười nói: "Đùa em một chút, em còn tưởng thật?"

Tiếu Dao có chút mờ mịt, nói: "Không phải, tôi chính là cảm thấy đặc biệt hỗn loạn......"

Cậu không phải ghen, không phải bất mãn, cậu chính là cảm thấy đặc biệt loạn, cảm thấy bản thân cả người đều là không thích hợp, tất cả lời nói việc làm đều là kì lạ, đầu óc cũng không thông suốt, như là gặp một chướng ngại, làm sao cũng không vượt qua được. Cậu trước kia đối với Chu Hải Vinh là rất quyết tuyệt quyết đoán a, vì cái gì đối với Chu Hải Quyền lại ướt át bẩn thỉu không rõ ràng như vậy.

"Anh nói một tiếng với Triệu Chi Lan đi, tôi không biết nên nói với anh ấy như thế nào......"

"Em làm sao vậy?" Chu Hải Quyền giữ chặt cậu, "Nói với anh đi, em đang hỗn loạn cái gì?"

Bàn tay Chu Hải Quyền rất lớn, kéo cổ tay của cậu, Tiếu Dao nhìn bàn tay to ẩn ẩn lộ gân xanh của anh, bỗng nhiên dâng lên một loại dục vọng kì lạ, hôi hổi ở trong thân thể cậu đi lên. Đồ vật cậu ôm trong lòng ngực liền rơi xuống ở trên bàn, Tiếu Dao cả mặt đỏ bừng, bỗng nhiên lớn tiếng nói: "Sao anh lại có thể ép tôi, đêm qua anh cứ như vậy, anh cứ......"

"Em vì cái gì hỗn loạn," Chu Hải Quyền nói, "Đi rồi là không hỗn loạn?"

Tiếu Dao tránh khỏi anh, đồ vật cũng không cần, trực tiếp liền đi, Chu Hải Quyền qua loa thu thập vào trong túi, xách lên đuổi theo.

"Anh đừng đi, anh ở đây chờ Triệu Chi Lan, tôi chính là muốn một mình yên lặng một chút, tôi ở bên ngoài chờ mấy người."

"Tôi mặc kệ người khác, chỉ lo em." Chu Hải Quyền nói, "Tôi không nên bức ép em, em đừng bực."

"Tôi không tức giận." Tiếu Dao nói, "Tôi......"

Cậu bỗng nhiên ngừng lại, quay đầu nhìn Chu Hải Quyền.

Trong lòng cậu có dục vọng đang quấy phá, đại khái bởi vì một đoạn này đi gấp, cảm xúc kích động, cho nên kích động đi theo máu cùng nhau đi lên, cổ động lòng cậu.

Chán ghét đều là rõ ràng, chỉ có thích mới có thể khiến người hỗn loạn.

Chán ghét đều là rõ ràng, chỉ có thích mới có thể khiến người hỗn loạn.

*Tác giả viết hai câu ạ, không phải lặp đâu.

- ----------------------------------------------------

SẮP RỒI SẮP RỒI NHA

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.