[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 134



[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca

EDIT: Thiên Giai

NGUỒN CONVERT: Wikidich

CHƯƠNG 126

Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

https://www.facebook.com/x2Qing/

https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca

- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Lời này của anh ấy vừa ra, lập tức liền phát hiện không khí có chút thay đổi. Tiếu Dao khẩn trương nhất, cậu gần đây cùng Chu Hải Quyền dây dưa, cơ hồ đã lâm vào tình yêu ngọt ngào, đại khái bởi vì là ở nước ngoài, cứ như là thế ngoại đào nguyên trên đời, những chuyện phiền lòng kia mắt không thấy tâm không phiền, đều đã quên ở giữa còn cách một Chu Hải Vinh.

Cậu lúc trước chính là dùng lời thề son sắt bảo đảm với Chu Hải Vinh, tuyệt sẽ không yêu đương với anh trai hắn.

Vả mặt tới quá nhanh, người thật là không thể đem lời nói quá vẹn toàn, phải đối mặt Chu Hải Vinh, cậu thật là có hơi ngượng ngùng.

Chu Hải Quyền nói: "Tôi không biết."

Tống Vĩ liền cười nói: "Đây là làm sao thế?" Anh ấy đoán có thể là Chu Hải Quyền mới vừa qua lại với Tiếu Dao, còn chưa làm tốt chuẩn bị gặp mặt người nhà, liền nói, "Tính nết kia của lão nhị nhà mấy cậu, cậu ấy không phá được chuyện của ngươi."

Bản thân Chu Hải Vinh yêu đương một người lại một người, làm sao quản được anh mình qua lại với ai.

Chu Hải Quyền ăn xong liền gọi một cuộc điện thoại cho Chu Hải Vinh, anh cảm thấy nói một tiếng trước tương đối ổn, kết quả điện thoại gọi qua, là tắt máy, phỏng chừng Chu Hải Vinh ở trên máy bay.

Vì thế anh gọi điện thoại cho dì Vương: "Lão nhị tới nước Pháp?"

Dì Vương nói: "Đúng vậy, phỏng chừng lúc này đều đã tới rồi, bất quá cậu ấy đi không phải Paris, là Provence."

Chu Hải Quyền liền nói: "Cháu ở ngay Provence."

Dì Vương há hốc mồm: "A? Này chúng tôi cũng không biết nha, cậu không nói cho chúng tôi biết, bằng không chúng tôi khẳng định ngăn cản cậu ấy rồi. Tôi thấy dáng vẻ Hải Vinh cũng không giống đã biết, cậu ấy chính là muốn ra ngoài giải sầu, hai người sẽ gặp phải sao? Provence cũng rất lớn đi?"

Chu Hải Quyền kỳ thật có chút đau đầu, vốn dĩ dự định cùng Tiếu Dao đi một chuyến du lịch lãng mạn, lần này lãng mạn không thành, chỉ sợ sắp thành chuyến đi có vấn đề, anh xoa xoa mày, nói: "Gặp thì gặp thôi, vốn dĩ cũng không có gạt nó."

Chờ Chu Đồng về đến nhà, dì Vương liền đem việc này nói cho Chu Đồng, Chu Đồng cũng đặc biệt ngoài ý muốn.

Dì Vương nói: "Cô nói vậy phải làm sao bây giờ? Tôi gọi điện thoại cho Hải Vinh, vẫn luôn gọi không thông, đã tin nhắn cho cậu ấy rồi, cậu ấy còn chưa có trả lời."

Chu Đồng nghĩ nghĩ lại cười, nói: "Gặp thì gặp đi, dù sao sớm muộn giải quyết vấn đề này. Đau dài không bằng đau ngắn, để bọn họ lăn lộn."

Dì Vương liền hỏi: "Cô tiếp nhận rồi?"

"Từ khi Hải Quyền muốn đi nước Pháp, cháu liền biết quản không được. Lúc trước nó đi nước Pháp cũng không ngăn lại, hiện giờ nó ngon ngọt đều ăn được rồi, lại quản liền càng không thể."

Đã tới thời điểm phải đứng vào hàng, Hải Vinh a Hải Vinh, chúng ta chỉ có thể tìm quả hồng mềm để nhéo.

Dì Vương liền rất cảm khái, bà cảm thấy Chu Hải Vinh còn rất đáng thương. Kỳ thật việc này bà đứng bên Chu Hải Vinh, nhưng người luôn là phải nhận rõ hiện thực, nếu đứng thành hàng vẫn là phải đứng ở bên phía Chu Hải Quyền này, rốt cuộc cả gia đình này, chủ yếu dựa vào vẫn là Chu Hải Quyền.

Chu Hải Vinh xuống máy bay cũng không nhớ tới khởi động máy, chờ đến lúc nhìn thấy cuộc gọi nhỡ liên tiếp, người cũng đã đến Avignon. Lưu Trạch Tiêu liền nghe thấy sau khi di động hắn khởi động máy vẫn luôn vang không ngừng, liền trêu ghẹo nói: "Tiểu tình nhân của cậu có hơi nhiều a, mới tắt máy bao lâu đâu, đã nhiều người tìm cậu như vậy."

Kết quả sau khi Chu Hải Vinh di động sắc mặt lại thay đổi. Lưu Trạch Tiêu hỏi: "Làm sao vậy?"

"Anh cả tôi cũng tới chỗ Tống Vĩ nơi......" Hắn lướt lướt di động, quả nhiên thấy được hai cuộc gọi Chu Hải Quyền gọi cho mình.

"Trùng hợp vậy." Lưu Trạch Tiêu nói, "Tôi thật là có hơi sợ anh cậu, anh ấy vẫn là nghiêm túc giống như trước vậy sao?"

"Anh ấy sớm đã thay đổi." Chu Hải Vinh nhìn về phía ngoài cửa sổ, nhất thời có chút rối rắm phiền loạn. Gõ xong một tin nhắn, lại chậm chạp không chịu gửi đi.

Hắn muốn hỏi, là "Một mình anh cả cháu, hay là ở cùng với Tiếu Dao".

Hắn lại có chút khẩn trương, không dám gửi, bởi vì sợ dì Vương trả lời sẽ là về sau.

Nếu anh cả hắn là cùng Tiếu Dao cùng nhau tới, cơ bản cũng chứng minh, anh ấy đã đem Tiếu Dao đuổi tới tay rồi?

Chu Hải Vinh tim đập như máy, rốt cuộc vẫn là đem tin nhắn kia gửi đi.

Dì Vương trả lời cũng rất kịp lúc: "Cùng nhau."

Chu Hải Vinh sợi dây căng thẳng của, phanh mà một tiếng liền chặt đứt.

Bất quá hắn nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định đến chỗ Tống Vĩ, hắn ngược lại rất muốn nhìn xem, hai người này ngay trước mặt hắn sẽ là dáng vẻ gì. Hắn cảm thấy bản thân thật sự có hơi quẩn, rõ ràng là anh trai mình có sai, hắn thế nhưng ở đây nhút nhát. Bất quá hắn quyết định vẫn là phải chính diện giao phong với anh mình, đầu mâu chủ yếu nhắm ngay Tiếu Dao.

Lúc trước lời thề son sắt, nhiều lần bảo đảm nói sẽ không có bất luận cái gì liên lụy với anh hắn, lúc này mới bao lâu, anh cả hắn theo đuổi một hồi là được?

Rất đáng giá tức giận!

Tiếu Dao cũng rất phiền não, quan hệ của cậu với Chu Hải Quyền, chỗ xấu hổ chính ngay ở chỗ này. Tuy rằng nói lúc trước một đoạn chuyện với Chu Hải Vinh kia là có nguyên nhân, cậu cũng là không có cách nào, nhưng sự thật chính là, cậu là tiền nhiệm của Chu Hải Vinh, ly hôn với Chu Hải Vinh, kết quả ở bên nhau với anh chồng. Chu Hải Vinh không thể tiếp thu, cậu hoàn toàn có thể lý giải. Hơn nữa cậu hiện tại đối với Chu Hải Quyền còn nói chưa đến yêu sâu sắc, bất quá là hảo cảm tương đối nhiều, người ở thời điểm dao động lựa chọn nếm thử một chút, đột nhiên gặp phải khúc chiết, liền đặc biệt dễ dàng dừng lại.

Bất quá cậu cảm thấy người ở trong cảm tình vẫn là phải chịu trách nhiệm, không thể nào chân trước còn hưởng thụ tình yêu tốt đẹp, lúc sau gặp phải chút suy sụp liền muốn lùi bước, Chu Hải Quyền không nói, cậu đương nhiên cũng sẽ không nói.

Như vậy cũng tốt, một chướng ngại sớm muộn gì cũng phải đối mặt, cũng có thể kiểm nghiệm một chút cảm tình của Chu Hải Quyền với mình.

Sau giờ Cơm trưa Tống Vĩ nhận được điện thoại của căn cứ thực nghiệm, muốn anh ấy đi một chuyến, lúc trước khi anh ấy đi, Chu Hải Quyền cảm thấy cần thiết thả một tiếng gió cho bạn tốt, bởi vì anh cảm thấy buổi tối hôm nay thế tất yếu sẽ là một hồi tuồng cẩu huyết, nói một tiếng trước với Tống Vĩ, miễn cho anh ấy đến lúc đó kinh rớt cằm. Giữa hai anh em cũng cần phải có người ở bên trong chu toàn một chút.

Vì thế anh liền đem quan hệ của Tiếu Dao cùng Chu Hải Vinh, nói cho Tống Vĩ.

Quả nhiên, Tống Vĩ quả thực không thể tin được: "Cậu ấy trước kia cùng Hải Vinh kết giao qua?!! A, cậu ấy chính là người mấy tháng trước truyền ra vì em trai cậu nhảy sông đấy á...... Chính là cậu ấy nha!!"

Chu Hải Quyền lỗ tai ửng đỏ, liền nói: "Em ấy với lão nhị kỳ thật không có gì, chuyện này không loạn như mọi người nghĩ."

"Cậu cũng biết bọn tôi nghĩ loạn, Hải Quyền, tôi thật nhìn không ra được a......" Tống Vĩ thế nhưng cười, ở trong phòng đi tới lui hai bước, một tay vuốt vuốt tóc, một bàn tay chóng eo, "Cậu một người ngày thường đứng đắn nghiêm túc như vậy, không làm liền không làm, vừa làm liền làm chuyện lớn như vậy!"

Vẫn là không thể tin tưởng, nhưng anh ấy cũng biết nhân phẩm Chu Hải Quyền, sẽ không lấy loại chuyện này nói giỡn.

"Tôi nói một tiếng với cậu, trong lòng cậu có cân nhắc. Vạn nhất lão nhị nháo lên, cậu giúp tôi kiềm chút." Chu Hải Quyền nói, "Tôi chỉ muốn, tận lực đừng để cho Tiếu Dao khó chịu."

"Anh em, việc này không hề dễ làm. Tính tình kia của lão nhị nhà mấy cậu, cũng chỉ cậu quản nổi thôi, cậu ấy từ nhỏ đã không sợ tôi." Tống Vĩ vẫn là cười, lắc đầu nói, "Tôi nói cậu việc này, tôi thật là phục cậu rồi."

Anh ấy sờ soạng thuốc lá, lấy một cây cho Chu Hải Quyền, hai người hút thuốc một hồi, anh ấy hỏi Chu Hải Quyền: "Thật sự thích đến vậy?"

"Khả năng thật là ma chướng," Chu Hải Quyền búng búng khói bụi, khóe miệng nhếch lên, hơi có chút ngượng ngùng lại bất đắc dĩ mà cười cười, "Thích muốn chết."

Vừa nói rõ với bạn tốt, Chu Hải Quyền liền có chút không nín được: "Tôi cũng cảm thấy không giống chuyện bản thân sẽ làm, nhưng thật sự khống chế không được. Cậu hiểu loại tâm lý không này, chính là lòng nóng như lửa đốt......" Tay hút thuốc của anh run một chút, nói: "Tôi chính là không gặp em ấy, chỉ nhớ em ấy, một ngày cũng ngọt ngào vài lần."

Tống Vĩ liền cười, bả vai run lên run lên, vỗ vỗ Chu Hải Quyền: "Cậu cũng có hôm nay."

Chu Hải Quyền đại khái là rất kích động, lỗ tai đều đỏ, không nói chuyện nữa, cúi đầu hút thuốc.

Sau khi Tống Vĩ đi ra ngoài, Chu Hải Quyền liền dẫn cậu ra ngoài dạo, hai người đi dọc theo ao hồ, xuyên qua một rừng cây, liền đến một chỗ trên sườn núi. Chu Hải Quyền nói cho với cậu, bên kia tháng bảy tám đều là hoa oải hương, rất đẹp.

"Em không cần lo lắng," Chu Hải Quyền đối Tiếu Dao nói, "Có anh đây."

Tiếu Dao liền hỏi nói: "Trước khi anh theo đuổi em, mấy thứ này đều đã nghĩ xong rồi?"

Chu Hải Quyền gật gật đầu.

"Nếu anh ta bảo anh hai chọn một, anh cũng chọn em sao?"

Chu Hải Quyền lại gật gật đầu.

Tiếu Dao còn rất cảm động, cậu trước kia thường xuyên xem phim thần tượng cẩu huyết ở trên TV, vì tình yêu này không cần kia không cần, thân nhân không cần sự nghiệp không cần, cứ cảm thấy có hơi giả, nhưng phát sinh ở trên người mình, làm đương sự thật sự sẽ đặc biệt cảm động.

Đại khái yêu đương khiến chỉ số thông minh của con người đều giảm xuống.

Chu Hải Quyền đương nhiên không phải loại người trong phim thần tượng vì tình yêu này không cần kia không cần, anh chọn Tiếu Dao, là hai hại so với được nhẹ hơn, bởi vì Chu Hải Vinh và anh không có khả năng đoạn tuyệt quan hệ, huyết thống thân cận đặt ở nơi đó, thứ hai anh cũng hiểu biết tính cách Chu Hải Vinh, giống với Tiếu Dao, tính tình là có hơi mềm. Chỉ là anh nếu chọn Chu Hải Vinh, vậy anh với Tiếu Dao, có thể thật sự đã đoạn tuyệt quan hệ. Đây là khác biệt của tình yêu và thân tình.

"Kỳ thật anh tới tìm em, nó đã biết, chờ gặp mặt, em cứ đối xử với nó như bình thường là được, nó nếu nói mấy câu gì đó khiến em khó chịu, em cũng đừng chấp nhặt với nó, nói với anh, đừng nổi xung đột với nó."

Tiếu Dao gật gật đầu, cậu hiện tại chột dạ, thấy Chu Hải Vinh chỉ có kẹp cái đuôi, làm sao sẽ nổi xung đột với hắn chứ.

Trước kia không yêu Chu Hải Quyền, vậy thật là đúng lý hợp tình, với hai anh em này đều đúng lý hợp tình, đúng lý hợp tình mà cự tuyệt Chu Hải Quyền, đúng lý hợp tình mà đối diện Chu Hải Vinh, nói cái gì khó nghe chính mình cũng sẽ không có thẹn, hiện tại trong lòng có tình yêu, chột dạ, đối với Chu Hải Quyền thay đổi, đối với Chu Hải Vinh cũng thay đổi.

Trong lòng Tiếu Dao còn lặng lẽ mà nghĩ, Chu Hải Quyền vì cậu, cả anh em cũng từ bỏ, cậu nhất định phải tốt với anh, không thể cô phụ anh......

Cậu nghĩ nghĩ, liền muốn biểu hiện một chút, muốn nắm lấy tay Chu Hải Quyền, lén lút vươn ra, Chu Hải Quyền lại không biết tình, đem tay cắm ở trong túi quần, Tiếu Dao liền ngượng ngùng mà rụt trở về, muốn tự mình cười, lại nhịn xuống.

- ------------------------------------------------------

YÊU NHAU DỄ THƯƠNG LẮM MỌI NGƯỜI Ạ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.