[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 141



[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca

EDIT: Thiên Giai

NGUỒN CONVERT: Wikidich

CHƯƠNG 133

Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

https://www.facebook.com/x2Qing/

https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca

- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tiếu Dao hỏi nói: "Muốn đi lên ngồi chút không?"

Chu Hải Quyền nói: "Vậy phải xem ý của em."

Tiếu Dao liền cười, ôm hoa đi ở đằng trước, mùi rượu trên người Chu Hải Quyền không ngừng thổi qua tới, Tiếu Dao bỗng nhiên cảnh giác hơn, hỏi: "Anh uống rượu còn lái xe, say rượu lái xe?"

Chu Hải Quyền liền nói: "Không có, tìm người lái thay đưa lại đây."

Tiếu Dao thở ra một hơi, nói: "Ngàn vạn đừng say rượu lái xe, cửa ải cuối năm tra rất nghiêm, bắt được là phải ngồi tù."

Chu Hải Quyền liền nói: "Kỳ thật chỉ uống hai ly, còn ăn không ít đồ, mũi em linh vậy."

Tiếu Dao nói: "Vừa nãy trên đường trở về, chúng em còn ở giao lộ gặp phải tra say rượu lái xe."

Chu Hải Quyền đi theo tới trong nhà, vừa mở cửa Trần Ha Ha liền vây lại đây, Chu Hải Quyền liền ngồi xổm xuống chọc nó một chút, Trần Ha Ha lại gâu gâu kêu, bất quá lần này Chu Hải Quyền bình tĩnh hơn rất nhiều, nói: "Người quen cũ, sao còn dữ với anh vậy chứ."

Tiếu Dao liền nói với Trần Ha Ha: "Vẫy vẫy đuôi cho Chu thúc của con đi."

Cậu vừa dứt lời, Trần Ha Ha quả nhiên vẫy vẫy đuôi vài cái với anh. Chu Hải Quyền liền vui vẻ, nói: "Chú chó này thông minh vậy."

"Đều là Tôn Lại dạy giúp em, nó hiện tại còn biết tự mình đi WC đó."

"Hình như có chuyên môn huấn cẩu, nếu em cần đến, anh có thể giúp em tìm xem, bọn họ chuyên nghiệp huấn luyện sẽ càng tốt." Chu Hải Quyền nói: "Em ra cửa còn tắt máy sưởi?"

"Máy sưởi hỏng rồi, em hôm nay mới vừa báo bên bất động sản, còn chưa có sửa nữa." Tiếu Dao nói, "Khu chung cư cũ, cứ như vậy."

Tuy rằng nói mùa xuân, nhưng buổi tối vẫn là lạnh, dự báo thời tiết nói qua hai ngày còn có tuyết rơi, buổi tối hôm nay thời tiết liền không được tốt, bên ngoài lạnh buốt.

Chu Hải Quyền liền nói: "Nếu không em dọn ra ngoài ở đi, chỗ này cách nơi anh ở xa, anh thấy em cũng không thuận tiện. Anh có mấy căn nhà ở đều trống."

Tiếu Dao đi rót hai ly nước ấm, cho Chu Hải Quyền một ly: "Em vẫn là cứ ở nhà mình thôi, quen rồi."

Chu Hải Quyền tiếp nhận ly nước, thuận tiện sờ soạng một chút tay cậu, quả nhiên lạnh như băng.

"Tay em luôn như vậy, kỳ thật trên người ấm áp." Tiếu Dao nói.

Tay Chu Hải Quyền lại là ấm áp, rõ ràng anh mặc mỏng như vậy.

Chu Hải Quyền uống xong ly nước ấm, liền nói với Tiếu Dao: "Tới, anh sưởi ấm cho em."

Đôi tay Tiếu Dao ôm trọn ly: "Anh muốn làm gì?"

Chu Hải Quyền liền cười dựa gần qua, trên mặt tươi cười ôn nhu, ánh mắt nhiệt tình: "Sưởi ấm, sưởi ấm cho em."

Tiếu Dao sợ ly nước sánh ra ngoài, đôi tay vẫn luôn che ly lại, Chu Hải Quyền liền đem ly nước từ trong tay cậu lấy đi, đặt tới trên bàn bên cạnh, Tiếu Dao cười nói: "Anh muốn làm sao?"

"Sưởi ấm tay cho em......" Chu Hải Quyền nói liền bắt lấy hai tay của cậu, kéo vào áo khoác của mình, sau đó tự mình ôm lấy cậu.

Hôm qua mới vừa hôn sâu quá, hai người vừa sán vào, cảm giác liền tới rồi, Tiếu Dao chỉ cảm thấy nhiệt khí đánh tới, mang theo hương vị của Chu Hải Quyền, tim đập liền nhanh lên, cậu liền dùng cánh tay ôm eo Chu Hải Quyền.

Cậu hiện tại hoàn toàn ngốc đi. Chu Hải Quyền hơi hơi nghiêng đầu, môi liền để ở bên lỗ tai cậu, chênh lệch chiều cao của hai người vừa đẹp, ôm nhau miễn bàn có bao nhiêu thoải mái. Chu Hải Quyền phát ra một tiếng thỏa mãn thở dài, nhiệt khí huân lỗ tai Tiếu Dao, Tiếu Dao liền có chút kích động.

"Hôm nay nhớ anh không?" Chu Hải Quyền thấp giọng hỏi.

Tiếu Dao nói: "Còn ổn...... Ai u."

Chu Hải Quyền liền cắn một cái vào lỗ tai cậu.

"Có nhớ không?"

Tiếu Dao chịu đựng tê ngứa, nói: "Không có."

Chu Hải Quyền liền hôn vào lỗ tai cậu, ôm cậu không cho cậu động. Nhưng Tiếu Dao chịu không nổi cái kích thích này, cổ vẫn luôn ngứa, nghe Chu Hải Quyền nói: "Anh nhớ em, đêm qua còn mơ thấy em."

Tiếu Dao liền kích động, bởi vì cậu đêm qua cũng mơ thấy Chu Hải Quyền, nửa đêm bò dậy đi thay quần áo, bởi vì cậu mơ một giấc mộng xuân cảm thấy thẹn vô cùng.

Bất quá xử nam như cậu, mộng xuân cũng rất có hạn, bất quá chính là hôn môi, hôn hôn, cậu liền tỉnh, tỉnh lại quần ngủ đã ướt.

"Anh mơ thấy em cái gì?" Cậu hơi hơi khàn giọng hỏi.

Chu Hải Quyền nói: "Mơ thấy anh hôn em, em không cho."

Anh nói liền hơi hơi buông lỏng cậu ra, sau đó chống trán, cậu hỏi: "Hiện tại thì sao, thế nào?"

Dựa vào gần quá, đôi mắt Tiếu Dao liền nhìn chằm chằm vết thương rất nhỏ trên môi Chu Hải Quyền, đó là cậu ngày hôm qua gặm, cậu liền chủ động hôn lên môi Chu Hải Quyền, hai người ngã vào trên sô pha, hôn đến long trời lở đất.

Hôn môi, linh hồn thông qua môi cùng lưỡi tiến hành giao lưu, là thấm ướt, triền miên, thâm tình, nó kỳ thật giống như thi đấu, có thể rất kịch liệt, cũng có thể rất ôn nhu, một phương tiến công, một phương lui giữ, hoặc là hai bên triền đấu không thôi. Tiếu Dao muốn làm một đối thủ thế lực ngang nhau, chỉ tiếc thân thể không biết cố gắng, luôn là bại trận lui bình. Môi thật là phương thức xúc tiến cảm tình tốt nhất, nó có tính ý vị, lại không có tính công kích, thích hợp lấy để đánh bại người có chút biệt nữu cùng trúc trắc như Tiếu Dao vậy, chậm rãi thấm nước thân thể cùng linh hồn cậu, nhờ đó tiếp thu xâm nhập càng thâm nhập mãnh liệt trong tương lai.

- --------------------------------------------------------------

ÔI THANH THỦY GÌ MÀ NÓNG CẢ MẶT Á

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.