Chu Hải Quyền mang ủng leo núi, đế giày cao, cả người có vẻ càng thon dài cao lớn, xách ba lô của cậu ở trong tay, không cần tốn nhiều sức.
Tiếu Dao kinh hỉ vô pháp che giấu: "Anh làm sao cũng ở đây?!"
Chu Hải Quyền còn chưa kịp trả lời cậu, đoàn trưởng Trâu Mạnh Hầu đằng trước đã dừng lại nói: "Chu tổng, tôi còn tưởng rằng năm nay cậu không tới đó."
Chu Hải Quyền cười chào hỏi, Trâu đoàn trường đã đi tới, ông cho rằng Chu Hải Quyền chỉ là thấy Tiếu Dao thể lực chống đỡ hết nổi cho nên giúp cậu một tay, liền cười giúp bọn họ giới thiệu: "Đây là Tiểu Tiếu, Côn khúc đoàn của tỉnh, Thẩm lão sư đệ tử."
"Cháu có biết." Chu Hải Quyền nói.
"Quen biết a, vậy càng tốt." Trâu đoàn trưởng cười nói: "Tuần trước chú bảo bí thư gọi điện thoại cho công ty các cậu, bọn họ nói cậu bận, không thoát ra nổi, chú còn nghĩ, cậu cũng đã liên tục tới năm sáu năm, đột nhiên tới không được, chú còn rất không quen đâu."
"Khoảng thời gian trước giúp bạn cháu bận chuyện đưa ra thị trường, không nghĩ tới thuận lợi vậy đã vượt qua, cho nên bận xong rồi liền tới đây."
"Sắp hơn nửa năm không gặp cậu, buổi tối tụ tụ."
Chu Hải Quyền gật đầu: "Được."
Phía trước có người kêu Trâu đoàn trường, ông vỗ vỗ bả vai Chu Hải Quyền, liền lại đi đến đằng trước. Chu Hải Quyền thấy ông đi xa, lúc này mới quay đầu lại nhìn Tiếu Dao một cái, Tiếu Dao cười nhìn anh, sắc mặt đỏ bừng, môi lại có chút trắng, tiếp tục chuyện vừa rồi bị Trâu đoàn trường đánh gãy: "Không nghĩ tới ở đây có thể gặp được cậu."
Chu Hải Quyền nói: "Tôi ở trên quảng trường đã thấy cậu, bất quá khi đó xe của các cậu đã đi rồi, vì sao cậu lại đến đây?"
"Tôi thành viên là Hồng Tâm nghệ thuật đoàn a," Tiếu Dao nói, "Mọi người tới tặng ấm áp, tôi cũng đến tặng ấm áp a."
Chu Hải Quyền liền hỏi: "Vất vả không?"
"Còn ổn." Tiếu Dao nói nhịn không được lại nhìn Chu Hải Quyền một cái. Chu Hải Quyền ngày thường đều là trang phục tinh anh thân sĩ, rất ít thấy anh mặc đơn giản như vậy, bất quá dáng người vẫn là tốt, chân dài lưng dài, mặc áo lông vũ giống như những người khác, mọi người đều có vẻ rất mập mạp, anh mặc lại như siêu mẫu, ưu thế chiều cao rất rõ ràng.
Cậu đột nhiên nghĩ đến một vấn đề rất nghiêm túc, vội hỏi: "Anh là đến một mình à, hay là......"
"Ân, Tư Ngữ nói cũng muốn tới, bất quá con bé chỉ muốn ở hai ngày."
Tiếu Dao âm thầm thở ra một hơi, ai tới đều không quan trọng, Chu Hải Vinh không có tới là được.
Đại khái lại đi hơn hai mươi phút liền đến thôn tiểu học Dương Thụ, lúc trước đội ngũ vận chuyển vật tư đã sớm tới rồi, năm sáu chiếc xe tải lớn lớn bé bé ngừng ở dưới khu dạy học. Chu Hải Quyền đem túi trong tay buông xuống, đi đến trước mặt một chiếc xe tải loại nhỏ, cùng tài xế trong xe nói hai câu, lái xe liền đem hàng hóa trên xe tất cả đều lấy xuống dưới, Chu Hải Quyền trở lại bên người Tiếu Dao nói: "Tôi đi đón người."
Tiếu Dao không biết anh vì cái gì còn muốn đặc biệt cùng mình nói một tiếng, nghĩ có thể là vì để cậu hỗ trợ nhìn đồ, liền gật gật đầu, nhìn Chu Hải Quyền lên xe.
Tiểu học đã nghỉ, có người đang ở sân thể dục dựng sân khấu. Tiếu Dao dọc theo đường đi cũng nhìn thấy nông thôn nơi này, điều kiện xác thật gian khổ, nhưng không nghĩ tới tiểu học nơi này xây dựng lại đặc biệt tốt, bốn tầng lầu, trên sân thể dục cư nhiên còn có đường băng plastic, chỉ là cây cỏ chăm hơi kém, vườn trường cỏ dại mọc thành cụm, mùa đông, một mảnh khô vàng.
"Trường học này là hai năm trước tập đoàn Tụ Lực hỗ trợ xây," Liễu Oanh Oanh nhìn sân thể dục phía xa giới thiệu với cậu: "Chính là công ty của Chu tổng vừa rồi giúp cậu cầm đồ xây."
Liễu Oanh Oanh là người Côn khúc đoàn, hai người tính là tương đối quen thuộc, bởi vì Thẩm Tinh Chi trước khi đi lại cố ý dặn dò qua, cho nên Liễu Oanh Oanh đối đồ đệ bảo bối của Thẩm Tinh Chi rất chiếu cố, kể với cậu: "Cậu không biết mấy năm trước lần đầu tiên chúng tôi đến đây, nơi này là bộ dáng gì, chỉ hai gian nhà tranh, mười mấy học sinh đi học cùng nhau, hiện tại trường học này đã phát triển trở thành tiểu học tốt nhất Dương Thụ Hương, vượt qua 600 học sinh đang học."
"Chúng ta là muốn ở lại đây sao?" Tiếu Dao hỏi.
Liễu Oanh Oanh cười nói: "Không phải, chúng ta đi nhà khách bên cạnh văn phòng hành chính ở...... Tôi dẫn cậu đi dạo, cậu đừng thấy bên này rất nghèo, nhưng là non xanh nước biếc, phía sau trường học này có cái hồ, còn có một mảnh rừng trúc đặc biệt lớn."
Tiếu Dao nhìn nhìn đồ bên cạnh, Liễu Oanh Oanh cười nói: "Không ai lấy, yên tâm đi."
Cậu liền đi theo Liễu Oanh Oanh ra phía sau khu dạy học, chờ đi đến chỗ ít người, Liễu Oanh Oanh bỗng nhiên cười hỏi: "Tiếu Dao, cậu cùng Chu tổng có phải quen biết hay không?"
Tiếu Dao gật gật đầu, Liễu Oanh Oanh lại hỏi: "Thân không?"
"Vẫn ổn." Tiếu Dao nói.
Liễu Oanh Oanh liền rất hưng phấn mà hỏi: "Vậy cậu biết anh ấy có độc thân không hay không? Bọn họ có người nói anh ấy là độc thân, có người nói anh ấy không phải."
Nếu nói "Bọn họ", có thể thấy được Chu Hải Quyền nhân khí rất cao ở trong nhóm nữ nhân, cũng khó trách, kim cương Vương lão ngũ mà.
Tiếu Dao nói: "Là độc thân."
Liễu Oanh Oanh liền lộ ra bộ dáng rất vui sướng, Tiếu Dao cười hỏi: "Chị thích anh ấy?"
Liễu Oanh Oanh cười đánh cánh tay cậu: "Cậu đừng có nói bậy, chị đã kết hôn, còn thích cái gì nha. Là Tiểu Bạch đoàn kịch chúng ta thích người ta, cũng đã thích nhiều năm đâu, cậu không phát hiện cô ấy vừa rồi vẫn luôn thẳng lăng lăng mà nhìn Chu tổng?"
Tiếu Dao đối với người tên Tiểu Bạch một chút ấn tượng cũng không có, cậu cũng không biết ai là Tiểu Bạch.
"Mọi người đều là người một nhà, cậu nếu là thân với Chu tổng, giúp Tiểu Bạch nối một đường đi, cô ấy cũng không tệ."
"Thích hợp không?" Tiếu Dao hỏi.
"Sao lại không thích hợp nha, Tiểu Bạch lớn lên rất xinh đẹp nha, lại tuổi trẻ."
Tiếu Dao là sau này mới biết được, bọn họ Côn khúc đoàn đại bộ phận nữ diễn viên, cơ hồ đều gả cho quan lớn phú thương, Nam Thành thích Côn khúc, bởi vậy có thể thấy được một chút. Bất quá cũng khó trách, nữ diễn viên Nam Thành hí kịch đoàn bọn họ thật đúng là không có xấu, khí chất càng là một người tốt hơn một người, lại không loạn giống như giới giải trí vậy, xứng với phú thương như Chu Hải Quyền, bất quá lại thích hợp.
Cậu cùng Liễu Oanh Oanh ở bên hồ đứng một hồi, thời điểm trở về, Tiếu Dao bảo Liễu Oanh Oanh chỉ cho cậu một chút Tiểu Bạch kia, Liễu Oanh Oanh chỉ vào một cô nương tóc đuôi ngựa: "Đó, chính là nàng, Bạch Phượng Mai."
Tên tuy rằng có chút tục khí, nhưng người lại thật sự xinh đẹp, làn da đặc biệt trắng, là phái thanh thuần, so sánh với Triệu Lê Hoa kém một phân quý khí, nhiều vài phần nhu mỹ, tuổi nhìn không lớn, bộ dáng cũng chỉ khoảng hai mươi, cột tóc đuôi ngựa, đặc biệt thanh xuân tinh thần phấn chấn.
"Thoạt nhìn tuổi rất nhỏ a." Tiếu Dao cảm thán nói.
"Còn ổn, 24, nữ nhân hoa kỳ ngắn, cô ấy cũng rất gấp gả."
Điểm dừng chân là ban đầu đã an bài tốt, trước khi chính thức nhập trú, sẽ căn cứ nhân số thực tế tiến hành điều chỉnh. Dương Thụ Hương thuộc về khu vực nghèo khó, thôn trấn chỉ có một cái phố, cũng không có khách sạn gì, điều kiện dừng chân tốt nhất chính là nhà khách, phòng toàn an bài cho thành viên nghệ thuật đoàn cùng xí nghiệp đại biểu, những nhân viên công tác khác liền không có đãi ngộ tốt như vậy, bọn họ phải ở tại tiểu học này, mười mấy người ngủ trong một cái phòng học, còn có một số ở bên ngoài dựng lều trại, lần này người tới có hơn một trăm, trừ hơn bốn mươi thành viên nghệ thuật đoàn cùng đại biểu xí nghiệp ra, dư lại tất cả đều là nhân viên công tác.
Chờ đến lúc sau mọi người đều lục tục đến đông đủ, liền có người thẩm tra đối chiếu một chút danh sách thành viên, nhiều ra tới bốn người, là mấy lão tổng mang người nhà.
"Cũng không biết đều đi theo chạy tới làm gì," Trâu đoàn trưởng nhíu nhíu mày, nghĩ phải an bài những người này như thế nào, "Hàng năm muốn mang ai trước tiên nói một tiếng, nhưng hàng năm vẫn là lâm thời không phải nhiều chính là thiếu."
Cuối cùng thời điểm phân phối phòng, Trâu đoàn trưởng tìm được Tiếu Dao, hỏi: "Tiểu Tiếu a, căn phòng của chúng ta có chút không đủ lớn, có hai nữ đồng chí, cậu xem cậu có thể cùng những người khác ở chung một phòng hay không, chừa một gian phòng ra cho hai cô ấy?"
Tiếu Dao đương nhiên sẽ không có ý kiến: "Đoàn trưởng chú an bài đi, cháu như thế nào cũng ở được."
Bọn họ nghệ thuật đoàn nam có mười bảy người, đại bộ phận đều là đồng sự, trước lúc tới cơ bản đều hai hai nói xong ai với ai phân một gian, chuyện ra ngoài ở chung này, người cùng ở vô cùng quan trọng, mọi người đều nguyện ý tìm người quen, khi ở chung càng tiện. Tiếu Dao là mới tới, với ai cũng không thân, Trâu đoàn trưởng cũng tương đối chiếu cố cậu, vốn dĩ muốn đơn độc phân cậu một gian phòng, kế hoạch đột nhiên biến đổi, Tiếu Dao phải cùng bên đại biểu xí nghiệp ở chung: "Cậu yên tâm, tôi tìm Chu tổng cho cậu, hai người các cậu không phải quen sao, vừa lúc, cậu ấy cũng trẻ tuổi, các cậu người trẻ tuổi ở cùng nhau cũng có chuyện nói, phòng các cậu là 202, cho cậu chìa khóa."
Chu Hải Quyền còn ở bên ngoài vội vàng điều hành phát vật tư, còn chưa trở về, cậu mở cửa đi vào, nhìn là một gian phòng rất nhỏ, cư nhiên là phòng giường lớn.
Tiếu Dao buông hành lý, nghĩ mình có cần ngủ dưới đất không......
Cũng không phải cậu có phương hướng nam nam gì, cậu tự xưng là thẳng nam, căn bản không để bụng, trước kia còn cùng Tôn Lại ngủ trên một cái giường, mọi người đều là thẳng nam, ngủ một giường không có gì, cậu chỉ là suy xét đến thói ở sạch của Chu Hải Quyền.
Cậu nhớ rõ Chu Hải Quyền người này là có chút thói ở sạch, dì Vương nói, thứ khác còn ổn, đặc biệt là giường ngủ, Chu Hải Quyền đặc biệt chú ý sạch sẽ. Cậu đến nay còn nhớ rõ lúc trước cậu leo sai giường, Chu Hải Quyền lập tức liền tìm dì Vương đổi khăn trải giường sự. Tiếu Dao nghĩ nghĩ, quyết định chờ Chu Hải Quyền trở về, hỏi rõ ràng, cậu mới đụng vào cái này giường.
Chu Hải Quyền từ bên ngoài bận xong rồi xách theo hành lý tiến vào, liền thấy Tiếu Dao đang ngồi xổm trên mặt đất sửa sang lại quần áo.
Bởi vì đưa lưng về phía anh, hành lang người đến người đi lại có chút ồn, Tiếu Dao cũng không có phát hiện anh đã đến. Nhà khách kỳ thật cũng tương đối đơn sơ, sàn nhà có chút lạnh, Tiếu Dao lót một tờ báo, nửa quỳ ở trên mặt báo, đang lấy quần lót của mình ra ngoài, quần lót thuần sắc trắng, một chồng vài cái, cậu đặt lên trên giường, do dự một chút, lại từ trên giường cầm xuống, đặt lên một bên áo khoác, sau đó thân thể hơi khom, quần bởi vì cái động tác này cũng căng lên, lộ ra mông nhỏ lại tròn trịa.
Anh cùng Tiếu Dao ngủ một gian phòng, không phải ngẫu nhiên, trên đời này nào có chuyện trùng hợp như vậy.
Chu Hải Quyền làm từ thiện gia nổi danh Nam Thành, Trâu Mạnh Hầu đối với anh vẫn khá kính nể, mọi người cộng sự nhiều năm, ông cũng biết thói quen của Chu Hải Quyền, người này có chút thói ở sạch, từ trước đến nay ra ngoài phòng lớn nhỏ cùng vị trí đều không để ý lắm, chỉ có hai điểm yêu cầu, một là muốn phòng đơn, không thể ở cùng người khác, hai chính là phải sạch sẽ. Cho nên lúc trước thời điểm dự lưu phòng, Chu Hải Quyền còn có mấy doanh nhân khác đều là ưu tiên chuẩn bị tốt phòng cho họ. Tiếu Dao phải đổi phòng, ông cũng không suy xét đến trên đầu Chu Hải Quyền, mà là tìm một doanh nhân trung niên ông tương đối quen thuộc Tôn tổng, Tôn tổng hơn 50 tuổi, người vui tươi hớn hở, dễ nói chuyện, Trâu Mạnh Hầu tìm ông ấy đầu tiên.
Ai biết Tôn tổng còn chưa có đáp ứng, Chu Hải Quyền liền chủ động đứng ra, nói: "Cháu cùng Tiếu Dao ở một phòng đi, vừa lúc chúng cháu nhận thức."
Trâu đoàn trưởng phi thường giật mình, cứ xác nhận mãi: "Phòng cậu là phòng đơn, thích hợp sao?"
"Phòng giường lớn đi?" Chu Hải Quyền nói, "Không có việc gì, chú để em ấy dọn qua đi."
Chu Hải Quyền cũng không phải có lòng bắt nạt gì, muốn cùng Tiếu Dao ở một gian phòng, anh chỉ là không củng Tiếu Dao cùng người khác một gian phòng, anh cảm thấy như vậy không được tốt.
Dù sao chính mình định lực đủ, cho dù một gian phòng, anh cũng thủ được.
Ánh mắt Chu Hải Quyền lại hướng lên trên, chuyển qua vòng eo Tiếu Dao bị áo lông vũ che khuất, cửa sổ phòng rất nhỏ, bởi vì ban ngày, Tiếu Dao cũng không bật đèn, ánh sáng có hơi kém, anh hôm nay phải cùng người này ngủ trên cùng một cái giường.
Không đúng, không phải hôm nay, có thể là rất nhiều ngày kế tiếp.