Để tiểu Hôi Ưng bồi Tật Phong chơi hai vòng, Giang Ngư tính toán thời gian không sai biệt lắm, Ngồi trên lưng Tật Phong, tới cửa Linh Thảo Viên.
Tật Phong là linh thú thay đi bộ của Linh Thảo viên, chỉ có thể đưa nàng đến đây, nàng muốn đi Vạn Tượng Phong thì phải đổi linh giá nội bộ của tông môn.
Tình cờ, ở cửa Linh Thảo Viên, nàng đụng phải một người quen.
Là lão giả áo xanh lam lần trước không được lịch sự cho lắm kia.
Ông ta vẫn là cái bộ dáng lôi thôi lếch thếch, chẳng qua lần này không làm khó Giang Ngư, chỉ liếc mắt nhìn nàng một cái, lạnh lùng nói: "Vừa mới tới đã chạy ra ngoài, ta quả nhiên không nhìn lầm, đúng là một người không biết an phận.
"Giang Ngư hiện tại có nhà có đất, ăn được ngủ ngon, mỗi ngày mở mắt ra đều ngửi thấy mùi thơm hoa cỏ, cả mùi cá nữa, cho dù nằm mơ cũng không nghĩ tới cuộc đời lại có thể mỹ màn đến như vậy, tâm tình lúc nào cũng như đang nở hóa.
Tâm tình tốt, tính tình cũng tự nhiên tốt theo.
Đối với loại người hay tìm lỗi cấp thấp này, vẻ mặt nàng không thay đổi chút nào, thậm chí rất là quan tâm ân cần thăm hỏi đối phương một câu: "Thật sao? Chắc là ngài lớn tuổi rồi, đôi mắt chắc không dùng được tốt nữa.
"Lão giả áo xanh lam: "! ! ! ""Miệng lưỡi sắc bén!"Giang Ngư nhìn là biết người này kỹ năng nói chuyện chắc là vẫn ở trình độ mẫu giáo, đối thủ quá yếu, thậm chí không thể sinh ra nổi d*c vọng đáp trả.
Nàng thở dài: "Nghe nói Dược Phong bên kia có rất nhiều y tu, có lẽ Dược Phong bên kia phủ hợp với ngài hơn Linh Thảo Viên đó.
"Lúc này vừa đúng lúc một con cá lớn xuyên qua tầng mây mà đến, toàn thân cá lớn có màu xanh lam bạc, dài khoảng chừng hai mươi đến ba mươi mét, thế nhưng tiếng kêu lại non nớt, trong miệng còn phun ra những bong bóng rực rỡ màu sắc.
Tình cảnh này kì diệu hệt như ở trong mơ.
Giang Ngư mở to hai mắt tràn đầy tán thưởng, cũng không thèm nhìn người đang ở phía sau nữa, bước chân nhảy nhót mà bay lên lưng cá lớn.
Thẳng đến khi Giang Ngư rời đi, lão giả áo xanh lam nghẹn một lúc lâu sau, bỗng nhiên mở miệng: "Nàng vừa nãy có phải đang mắng ta có bệnh hay không?"Nữ đệ tử áo xanh ẩn ở nơi tối tăm chậm rì rì đi ra, ho nhẹ một tiếng: "Sư phụ, Giang sư muội này, thật là!.
.
Hoạt bát.
Không giống trong tưởng tượng của ta lắm.
"Giang Ngư là một đệ tử có "Tiền án", tông môn không có khả năng thực sự không chú ý đến nàng.
Nữ tử áo xanh mấy ngày gần đây cũng quan sát Giang Ngư vài lần, phát hiện nàng đi vào cái Linh Thảo Viên hoang vắng này, không những không hối hận, ngược lại mỗi ngày mặt mày hớn hở, chậm rãi mà đem Linh Thảo viên thành hoa viên đi dạo, còn có thời gian nhàn rỗi trang trí phòng ở cho mình.
Thậm chí mỗi ngày tưới linh vũ cũng có thể phát minh ra các loại trò mới!Người lạc quan yêu đời luôn dễ dàng dành được sự hảo cảm của người khác, nữ đệ tử áo xanh quan sát nàng hai ngày, cũng cảm thấy chính mình có chút thích cái Giang sư muội cả ngày kỳ kỳ quái quái này.
.