*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc."Làm sao vậy?" Ai Đức duỗi cổ nhìn biểu tình Tô Hử, mà người kia chỉ biết hô hấp thật sâu, cuối cùng nhẹ giọng thở dài: "Này quả thực quá thần kỳ......"
Đây là một loại cảm giác không cách nào hình dung, phảng phất như mình vừa khám phá ra thế giới chưa ai đặt chân đến, mà thời điểm Tô Hử chân chính đối mặt với thế giới đó, trong lòng hắn chỉ còn dư lại chấn động thật sâu.
Hắn không biết chất lỏng trong bình kia sinh ra loại ảnh hưởng nào, hắn chỉ biết là, hô hấp của hắn không còn như trước nữa. Trước kia trong không khí hỗn loạn mùi hương yêu cầu hắn mỗi khi truy cầu khí vị đều phải ngưng thần tĩnh tâm, hiện giờ thì không khác thương phẩm đặt trên kệ giơ tay liền có thể với tới. Những hương vị đó quấn với nhau thành tuyến đoàn, từng lần từng lần theo hô hấp đi vào trong, tuyến đoàn chậm rãi cởi bỏ, một lần nữa trở lại thành từng dải nhỏ hương khí phân biệt, chỉnh tề chảy xuôi trong không khí.
Hắn có thể ngửi được hương vị từng lọ tinh du trong phòng này, gần là dựa vào Khứu Văn, là có thể tưởng tượng ra phân lượng bảo tồn và lấy ra của từng loại; hắn ngửi hương vị cồn đã được tăng thêm nhựa thơm Peru, Thổ Lỗ hương chi, An Tức Hương, cùng trăm đương cao ngâm, diên vĩ cao ngâm cùng hương anh lan đậu rõ ràng, phân biệt rành mạch; hắn có thể ngửi lọ "Đêm Hè" kia, khí vị quấn lấy nhau, mùi hoa cùng cây mộc hương, với hắn, gần như chỉ cần một lần hít khí, hắn có thể nghe ra tỉ lệ của từng thành phần trong đó; hắn có thể cảm nhận được hơi thở ướt at phì nhiêu của từng tảng lớn đất ngoài kia, hoa tươi đang sinh trưởng nở rộ trên chúng, từ trúc trắc dần trở nên tuần thục, lá hương bách mộc treo những giọt sương, quả táo xanh dưới ánh nắng phiếm ra chút hồng diễm lệ.
Tô Hử mở to mắt, nhìn Ai Đức ngồi trước mặt, do dự một chút, mới nói; "Ai Đức...... Ngươi có phải hay không ăn thủy mật đào quá nhiều nên bị, ừm, tiêu chảy?"
Ai Đức mở to hai mắt, giống như bị ong mập chích mà nhảy dựng, cảnh giác nhìn hắn: "Ta mới không có như ngươi ăn loại hoa quả đó! Nhân loại ngu xuẩn, ngươi cho rằng ta duy trì sự sống bằng cách hấp thu lấy sinh vật khác như sinh vật cấp thấp các ngươi sao? Ta chỉ cần phơi nắng là được! Mặt trời nhân tạo trong không gian có thể cung cấp nguồn năng lượng rất lớn cho ta, ta chỉ cần đứng ở bên ngoài phơi nắng......"
"Nếu các ngươi là những sinh vật bậc cao không cần ăn thực vật, vậy lúc ngươi âu yếm Jonathan, mùi vị thủy mật đào trong miệng hắn từ đâu mà tới ni?" Tô Hử ôm cánh tay, vui vẻ thoải mái nhìn nó, "Còn có a, thời điểm ta vừa tiến vào, ngươi nhai trong miệng là cái gì? Chẳng phải đấy là thực vật mang tên hoa lài sao?"
Ai Đức há to miệng, một lúc lâu sau mới liếm liếm mũi, chột dạ chuyển chuyển đầu, đuôi sau lưng lắc lư qua lại: "Ta không chậm trễ ngươi làm chính sự nữa, ngươi nói nhiều như vậy...... Từ từ!" Hắn đột nhiên quay đầu lại nhìn chằm chằm Tô Hử, "Ngươi làm sao mà biết được? Ta nhớ rõ đã chôn hạt ở nơi rất xa mà, ngươi không có khả năng biết đến!"
Tô Hử sờ sờ cái mũi, trên mặt lộ ra biểu tình ghê tởm: "Làm một con cẩu có khứu giác nhanh nhạy, ngươi hẳn là biết...... Cho dù ngươi có rửa cái mông đầy lông đó n lần, còn rải nước hoa, vẫn không thể dìm được mùi hương tàn lưu đó......"
Ai Đức như bị điện giật, tứ chi cứng đờ, lảo đảo lui về phía sau hai bước, trong miệng thét ra âm thanh hoảng sợ chói tai, ngay sau đó xoay người nhanh như gió chạy như bay ra khỏi phòng, biến mất giữa vườn hoa.
Tô Hử cười ha ha, thẳng đến khi nước mắt đều chảy, lại nghĩ trên giá còn bốn hộp pha lê không thể mở, mới xoa bụng đi qua, cẩn thận quan sát từ trên xuống dưới, lại nghiêm túc ngửi ngửi, bất quá tựa hồ các hộp đều có công năng cách ly khí vị, dù một chút mùi hương cũng không ngửi được, chỉ có thể thành thành thật thật mở khóa hộp, nhìn xem đại lễ bao thứ hai là thứ gì.
Tô Hử mới vừa mở nắp hộp, liền bị một cổ khí vị gay mũi hung hăng đánh vào mặt, tựa như kẻ núp trong bóng tối là một tay quyền anh nhà nghề, tìm được cơ hội mà đánh ra đòn sát thủ vào mặt đối thủ. Tô Hử bị mùi hương này xông đến nước mũi chảy ròng ròng, lui về sau hai bước, đại não tài trí liền phân ra được đây là hương vị gì.
Đây là xạ miêu hương
(mình nghĩ là xạ hương cầy hương*), cùng hương hải ly**, xạ hương*** cùng long diên hương**** nằm trong là thế giới tứ đại động vật hương liệu. Xạ miêu hương sở hữu khí vị tinh tế tao nhã nhất của dã thú hoặc dã cầm, nó là hương liệu đặc biệt của nữ vương Ai Cập cổ Kerry, có lời đồn rằng xạ miêu hương được nàng dùng cho các lớp váy sát dưới nách cùng hạ thân, làm tăng độ gợi cảm mị lực của bà, lúc này mới thành công quyến rũ anh hùng nổi tiếng người La Mã, cùng hắn yêu nhau rồi kết hôn. Tiếp theo Tô Hử mở ba hộp còn lại, phát hiện mỗi hộp chứa các hương liệu còn lại trong tứ đại hương liệu.
(mình có tìm kiếm nhưng chẳng biết Nữ vương Kerry là ai theo suy đoán thì có thể là Nữ hoàng Cleopatra, chỉ biết bà ấy có dùng xạ hương nhưng không biết là loại nào)*Xạ hương cầy hương (Civet) một chất có mùi hương nồng
tiết ra từ tuyến hậu môn của loài cầy hương, ở Việt Nam còn gọi là chồn hương. Loại dịch xạ hương này có dạng sệt, màu vàng bơ và ngả màu nâu theo thời gian.
**Hương hải ly/ Xạ hương hải ly(Castoreum) là chất hương tiết ra từ túi thầu dầu (một cặp túi castor, khác với tuyến hậu môn, nằm trong 2 khoang rỗng ở bên dưới lớp da giữa xương chậu và gốc đuôi) của những con hải ly trưởng thành.
***Xạ hương hươu xạ (Musk)nguyên chất được lấy từ
một túi lông nằm gần dương v*t của hươu xạ đực. Những con hươu xạ đực sử dụng mùi hương đặc biệt này để thu hút bạn tình. Hươu xạ nà:
****Long diên hương (Ambergris) là một chất sáp đặc màu xám được lấy từ hệ tiêu hóa của cá nhà táng (thuộc bộ cá voi có răng) khi chúng nôn mửa hoặc bài tiết ra cùng với phân.
Long diên hương
Cá nhà táng
Tô hử nhìn hai hộp đầy xạ hương cùng long diên hương, mất nửa ngày mới đem xúc động muốn mang chúng ra ngoài bán ép xuống. Xạ hương cùng long diên hương đều cực kỳ khó có được, dù ra giá cao thế nào cũng không ai bán, chỉ có số ít loại nước hoa cực trân quý mới bên trong sử dụng một tí, mà hiện tại, cho dù mọi người đã thành công tạo ra các sản phẩm thay thế, như cũ vô pháp sản xuất ra mùi hương sinh động động tình mà hương liệu chiết xuất từ động vật tạo ra được. Mà phẩm chất của hai hộp xạ hương cùng long diên hương này, nếu lấy đi ra ngoài bán nói......
Tô Hử tưởng tượng một chút cảnh tượng mỹ diệu được nằm ngủ trên đống tiền, cuối cùng vẫn từ bỏ phương pháp làm giàu nhanh chóng này. Thất phu vô tội, hoài bích có tội, không ai có dư tinh lực truy cứu hắn từ đâu lấy ra hai bình phỏng bản nước hoa, nhưng nếu là hai hộp long diên hương cùng xạ hương giá trị sánh ngang với hoàng kim kia, thì khó mà nói a.
Bất quá đối lập với long diên hương cùng xạ hương, giá cả hải ly hương cùng xạ miêu hương không có khó nói như vậy, bởi vì có nguồn cung a, ở rất nhiều quốc gia đều có trang trại chăn nuôi cầy hương cùng hải ly. Nếu chỉ cấp hai hộp có nhiêu đây điều chế nước hoa, khẳng định thực mau liền dùng hết, mà lấy hiểu biết Tô Hử với không gia mà nói, mấy hộp này khẳng định có huyền diệu khác.
Tô Hử trầm tư một lát, tìm trên bàn công tác một cái muỗng nhỏ, nhẹ nhàng múc một muỗng xạ miêu hương màu mỡ vàng. Quả nhiên, vài giây sau, chỗ hổng dần dần biến mất, xạ miêu hương lại đầy hộp như ban đầu. Tô Hử đối với ba hộp hương liệu còn lại đồng dạng múc một muỗng, mỗi hộp cũng đều vài giây sau lại được lấp đầy.
Trừ bỏ long diên hương, khí vị nguyên thủy tanh hôi của hương liệu động vật thời điểm chưa qua gia công làm người ta rất khó tiếp thu, nhưng trải qua giai đoạn xử lý nhất định, lại vô pháp tạo ra mùi hương động nhân ấy.
Tô Hử mang tới một bình cồn lớn, đem một ít xạ hương bỏ vào đó, sau đem miệng bình phong kín lại. Mấy tháng sau mở ra, bình chất lỏng này tản mát ra mùi hương nhẹ nhàng ôn tồn lại sinh động.
Để lại trên giá, Tô Hử ngồi ở bàn công tác, tìm ra giấy cùng bút, đem phối phương nước hoa hắn chuẩn bị phỏng chế viết xuống.
Theo khoa học kỹ thuật phát triển, mọi người có thể phát hiện ra hương liệu bí mật thông qua thành phần hương liệu thiên nhiên, sử dụng phương pháp hóa học tạo ra mùi hương tương đồng. Điều chế nước hoa không hề có yêu cầu chỉ sử dụng các hương từ thực vật thiên nhiên hay động vật, mọi người thậm chí còn có thể sử dụng các sản phẩm hóa hữu cơ, tỷ như hương liệu từ than đá và dầu mỏ cũng có thể điều chế nước hoa. Tỷ như ất toan ất chỉ
(mình bó tay chẳng biết nó là chất nào luôn) sản xuất từ dầu mỏ, chính là một loại vật chất thanh linh mang hương khí của rượu hoa quả lâu năm, làm hương liệu nguyên liệu, ứng dụng phổ biến với dứa, chuối, dâu tây, tinh du hoa quả cùng Whiskey, bơ.
Đúng là dùng phương pháp hóa học hợp thành hương nguyên liệu khiến hương nước hoa ngày càng muôn màu muôn vẻ, cũng càng ngày càng phức tạp, đồng dạng khiến phỏng chế nước hoa càng trở nên khó khăn, không điều hương sư nào nghe ra trong lọ nước hoa có hơn ngàn loại thành phần rốt cuộc là loại nào với loại nào, hay phân lượng nhiều hay ít. Đương nhiên, trừ bỏ Tô Hử hiện tại.
Nhưng là vấn đề Tô Hử không phải là không phân ra nổi thành phần có trong nước hoa, mà là ở nguyên liệu. Trong không gian chỉ có thể gieo trồng thực vật, không hề có trợ giúp cung cấp hương liệu từ động vật, cho nên hắn hiện tại chỉ có thể ứng dụng với các loại nước hoa chủng loại hương liệu có vẻ thua chị kém em.
Cũng may hắn không định phỏng chế như đúc 100%, khoảng 60-70% tương tự cũng đủ để khiến khách hàng không phân biệt được có cái gì khác nhau rồi. Một bộ phận nguyên liệu trực tiếp bỏ đi, mà bộ phận khác có thể dùng nguyên liệu thiên nhiên mà bắt chước. Sau khi thông qua nhập môn chỉ tiêu, gieo trồng đã không còn là vấn đề, vấn đề lớn nhất là muốn loại hương liệu nào. Bất quá cái vấn đề khó khăn nhất này, đối với cái mũi cực độ nhạy cảm của hắn, khó khăn cũng dần được hóa giải. Hai giờ sau, hắn liền xác định ba phối phương, đứng dậy tiến ra cửa chuẩn bị nguyên liệu.
Tô Hử ở trong không gian hơn ba mươi tiếng đồng hồ, thời điểm rời không gian, thời gian bất quá mới hơn sáu giờ chiều. Từ trên giường ngồi dậy, Tô Hử lập tức cảm giác được cả người đau nhức, thật giống như bảo trì một tư thế ngủ trong thời gian rất dài, mà sự thật cũng chính là vậy, hơn nữa trong ba mươi lăm tiếng tại không gian hắn chỉ ngủ có ba giờ, ba bữa cơm cũng chỉ là ít trái cây, hiện tại chỉ cảm thấy vừa mệt vừa đói.
Trước ánh mắt quỷ dị của lão bản lữ quán trả phòng, Tô Hử trước trời tối thì về đến nhà, mới vừa mở cửa, liền thấy Thẩm Gia Duệ trong phòng ngủ vọt ra, ôm lấy eo hắn, trong thanh đều là oán giận: "Ba ba, người đi đâu nhi?"
"Ba ba ngày hôm qua không phải đã nói với con rồi sao? Đi thăm lão bằng hữu trước kia a." Tô Hử hôn hôn trán y, hàm hồ nói, theo đó ngửi ngửi một cách khoa trương trong không khí, nói, "Thơm quá a, mụ mụ con trở về làm cơm chiều sao? Không đúng, không giống mụ mụ con làm, Gia Duệ, chẳng lẽ là con làm?"
Thẩm Gia Duệ mặt lập tức sáng lên, thật mạnh gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, ba ba, người làm sao mà biết được?"
"Đoán được." Tô Hử nhéo nhéo mũi y, "Hương vị cơm so với mụ mụ con làm khác biệt rất lớn a."
"Nghe không thơm sao?" Thẩm Gia Duệ biểu tình suy sụp.
"Nghe rất thơm, so mụ mụ con làm khá hơn nhiều." Tô Hử cười nói, "Nhưng con ngàn vạn lần đừng cùng mụ mụ nói, bằng không nàng khẳng định sẽ không cao hứng. Hảo, mau tới ăn cơm đi, con cũng đói bụng đi."
Thẩm Gia Duệ nhìn Tô Hử đi vào buồng vệ sinh rửa tay, biểu tình trên mặt nháy mắt âm u, ở một giây trước khi Tô Hử bước ra nháy mắt sáng rỡ trở lại, đi theo hắn phía vào phòng bếp.