Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Chương 134: Bán Dược Tề





Editor: Tĩnh
Tiễn Sở Nhan Vũ xong, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn ngồi xuống cùng nhau nói chuyện phiếm.

Lâm Sơ Văn nhìn Dũng Tuyền Thạch, tâm tình không tồi nói: “Khối Dũng Tuyền Thạch này phẩm chất thực không tồi."
Sở Diệp gật đầu, nói: “Đúng là không tồi!”
Thanh Vân Tông không hổ là đại tông môn! Thứ vật tư trân quý như vậy cũng có thể tùy ý lấy ra giao dịch.

Có thể lấy giá 25 vạn để mua một khối Dũng Tuyền Thạch, thực sự là nhờ vận khí bọn họ khá tốt, thứ này nếu là vào hội đấu giá thì tuyệt đối không ít hơn 30 vạn.

Nếu là có người cạnh tranh, thì giá có thể lên tới bốn năm chục vạn cũng là chuyện bình thường, đúng là không uổng phí mấy con gà và cá mà trước đó hắn cho đi.

“Đưa vào không gian đi.” Lâm Sơ Văn nói.

Động phủ của bọn họ đả đủ đáng chú ý, không cần thiết thêm một khối Dũng Tuyền Thạch nữa quá rêu rao.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Cũng hảo."
Sở Diệp đem Dũng Tuyền Thạch thả vào suối linh tuyền, linh tuyền liền khuếch trương không ít, linh điền trong ngọc trụy không gian cũng nhiều ra thêm nửa mẫu.

Dũng Tuyền Thạch có tác dụng quá to lớn, thực sự làm Sở Diệp rất vui, Sở Diệp âm thầm hạ quyết tâm, thừa dịp chợ chung lần này nhất định phải mua thêm mấy khối Dũng Tuyền Thạch.”
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, có chút lo lắng nói: “Tiểu cô cô ngươi nói chợ chung lần này Sở Tư Thần sẽ đến sao?"
Sở Diệp gật đầu, nói: “Chất là vậy."
“Sẽ không có vấn đề gì chứ?” Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp có chút nghi hoặc nhìn Lâm Sơ Văn, nói: “Có vấn đề gì sao?”
Lâm Sơ Văn: “.......” A Diệp đã từng mơ thấy bản thân là chết ở trong tay Sở Tư Thần!
“Lo lắng cho ta sao?” Sở Diệp cười cười hỏi.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Có một chút."
Sở Diệp không thèm để ý nói: “Không cần quá lo lắng, nghe ý tứ của tiểu cô cô, Hồn Sủng của Sở Tư Thần hiện tại cũng chỉ là Chiến Tướng cấp 2, còn không bằng Tiểu Ngân đâu, huống chi hiện tại chúng ta có tới hai người, hắn chỉ có một chúng ta hai người chẳng lẽ còn không thể đối phó được một mình hắn sao? Hắn giờ đây đã không giống như lúc mới xuyên tới đây, hắn giờ đã là người có thực lực có tiếng nói, cũng có không ít người nguyện ý giúp hắn, nên hắn giờ đây cũng không còn lo sợ về Sở Tư Thần nữa.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Chỉ là một con Chiến Tướng cấp 2 xác thật không đáng để lo.”
Sở Diệp chống cằm, nói: “Không cần chú ý hắn, thay vì chú ý Sở Tư Thần, còn không bằng chú ý lần chợ chung này."
Lâm Sơ Văn gật đầu cười, nói: “Chợ chung có không ít thứ tốt, đây là cơ hội khó có được, chúng ta nên chuẩn bị nhiều đồng vàng một chút, miễn cho đến khi nhìn thấy thứ tốt, lại hữu tâm vô lực."
“Chuẩn bị nhiều đồng vàng a!” Sở Diệp bỗng nhiên cảm giác như bị núi đè.


“Ta tính toán sẽ bán đi một ít dược tề.” Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp nghe Lâm Sơ Văn nói, liền sửng sốt, có chút do dự nói: “Cũng không tới bước đó.

Chúng ta tạm thời vẫn còn đủ tiền tiêu mà."
“Chuẩn bị nhiều một ít cũng không phải là chuyện gì xấu, khi bán dược tề phân tán bán ra, cẩn thận một chút là được.” Lâm Sơ Văn châm chước một chút nói.

Sở Diệp và Lâm Sơ Văn ở Lưỡng Giới Thành có thân phận là Hoạn Thú Sư, còn thân phận Dược Tề Sư của Lâm Sơ Văn là bảo mật.

Từ khi tới Lưỡng Giới Thành thì Lâm Sơ Văn đã không còn bán ra quá nhiều dược tề.

Hồn Sư cũng là có mạnh có yếu, khi vừa tới đây bọn họ đều còn chỉ là Hồn Sư sơ cấp, dù vậy nhưng cũng đã bị không ít người chú ý.

Sau đó bọn họ chỉ tập trung vào bán trứng gà cùng Long Ngư, thì tiền thu vào cũng đã không ít, nên Lâm Sơ Văn cũng không muốn rêu rao về thân phận Dược Tề Sư.

Hai người vẫn luôn là giấu tài, sách lược phát triển của bọn họ chọn là chậm rãi phát triển, mà thân phận Dược Tề Sư của Lâm Sơ Văn cứ như vậy mà luôn bị giấu kính.

Bởi ở Lưỡng Giới Thành mỗi khi có Dược Tề Sư xuất hiện đều sẽ kéo theo không ít chuyện rắc rối, nên bọn họ cũng không giám đem dược tề ra bán.

Nhưng chợ chung lần này thì khác, bởi trong những Hồn Sủng Sư tới đây cũng có không ít Dược Tề Sư, nếu giờ bọn họ có đem đại lượng dược tề bán ra thì cũng sẽ không bị nghi ngờ.

Trong khoảng thời gian này, người tiến đến Lưỡng Giới Thành rất nhiều, có không ít Hồn Sư có thân phận cùng hàng hóa không thể đưa ra ánh sáng, nên bọn họ dùng một khu vực gọi là ám thị để buôn bán cũng có thể coi đó là khu chợ đen.

Ở khu chợ đên tất cả mọi người đều sẽ mặc một loại áo choàng đặc thù dành để che dấu thân phận.

Lâm Sơ Văn liền lợi dụng thời cơ này, đi khu chợ đen để bán dược tề, đó cũng là một lựa chọn không tồi.

Sở Diệp nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng gật đầu, nếu muốn trong thời gian ngắn mà gom đủ tiền, thì chỉ có đến chợ đen bán dược tề mà thôi.

Quyết định xong Lâm Sơ Văn liền đi khu chợ đen để bán dược tề.

Lâm Sơ Văn vì muốn nhanh chóng thu hồi tài chính, nên dược tề bán ra, giá cả không quý.

Lâm Sơ Văn vốn tưởng rằng dược tề sẽ bán khá tốt, không nghĩ tới hắn đã bày quán bày hơn nửa ngày, cũng không có ai mua, nhưng thật ra có mấy người tới hỏi giá, chỉ là hỏi xong lại lưỡng lự tránh ra.


“Đây là Sinh Cốt dược tề?” Một nữ Hồn Sư đeo mặt nạ đi tới trước quầy hàng của Lâm Sơ Văn hỏi.

Sinh Cốt dược tề có thể dùng cho trị liệu Hồn Thú bị thương cốt cách, có rất nhiều Hồn Sủng Sư mang theo Hồn Thú khi ra ngoài chiến đấu, thường thường sẽ bị tổn thương cốt cách, Hồn Thú cốt cách nếu chịu tổn thương, sẽ ánh hưỡng đến sự trưởng thành của Hồn Sủng.

Lâm Sơ Văn gật đầu, lời ít mà ý nhiều nói: “Đúng."
Lâm Sơ Văn không muốn bại lộ thân phận, cố ý ngụy trang thành bộ dáng cao lãnh, không thích mở miệng, dù mở miệng cũng chỉ nói về công dụng của dược tề mà thôi.

“Này thật là Sinh Cốt dược tề, ngươi có cái gì làm bằng chứng sao?” Nam Hồn Sư bên người nữ Hồn Sư nhíu lại mày hỏi.

Lâm Sơ Văn nhàn nhạt quét qua hai người trước mặt một cái, “Không có, không tin có thể không mua."
Tuy rằng vẫn luôn không có khai trương, nhưng Lâm Sơ Văn cũng không quá sốt ruột.

Nam Hồn Sư nhíu nhíu mày, cao ngạo nói: “Sinh Cốt dược tề chỉ có Dược Tề Sư của Thái Tông tông môn mới có thể luyện chế loại dược tề này." Mà loại dược tề này thường ưu tiên cung cấp cho tông môn, bên rất ít khi được đem bán ra ngoài.

Nam Hồn Sư tuy rằng không có nói tiếp, bất quá nhưng thái độ là nói rõ không tin.

Lâm Sơ Văn nhíu nhíu mày, có chút không kiên nhẫn nói: “Ta nói, không tin ngươi có thể không mua."
Phối phương Sinh Cốt dược tề mà Lâm Sơ Văn có vốn là thuộc về Tử La Tông, là do Sở Diệp lấy ra từ Tàng Bảo Các của Tử La Tông mà trong đó còn có được không ít truyền thừa ngọc giản, rất nhiều ngọc giản đều có phong ấn, Sở Diệp thì vẫn luôn nghiên cứu truyền thừa trận pháp của Tử La Tông, nên cũng đã thu nhặc được không ít tăm đất, mà một số ngọc giản bị cấm chế phong ấn cũng đã bị Sở Diệp phá giải được.

Trong đó có một khối ngọc giản ghi lại phối phương của Sinh Cốt dược tề.

“Vị đạo hữu này đừng nóng giận, sư huynh ta hắn chỉ là tương đối cẩn thận.” Nữ Hồn Sư hòa khí nói.

Lâm Sơ Văn không thể không gật đầu.

“Ta mua một lọ.” Nữ Hồn Sư tốn năm vạn đồng vàng, mua một lọ dược tề, xoay người đút cho một con tiều miêu đang bị gãy chân nằm trong lòng ngực.

Tiểu miêu dưới tác dụng của dược tề thì cái chân đã nhanh chóng phục hồi lại như cũ.

Sở Diệp ở một bên nhìn, âm thầm bĩu môi, thầm nghĩ: So sánh với cái tên nam Hồn Sư, thì nữ Hồn Sủng Sư này càng không phải thiện tra gì!
Mà cô ta lại cũng không mấy tin tưởng dược tề của Sơ Văn, vì nghiệm chứng hiệu quả của dược tề, nên lấy sủng thú làm thực nghiệm mà con sủng thú trong tay nữ Hồn Sư này hình như kêu là Tuyết Trân Châu, thuộc về loại tương đối được hoan nghênh, một con đại khái giá khoảng 800 đồng vàng, dùng một con tiểu miêu 800 đồng vàng thử một lọ dược tề 5 vạn đồng vàng, ra tay cũng đủ hào phóng.

Nữ Hồn Sư nhìn biến hóa trên người tiểu miêu, ánh mắt chợt lóe, “Số dược tề của ngươi ta bao hết."

Lâm Sơ Văn nhíu mày, không có mở miệng.

Một ít Hồn Sư cũng chú ý tới động tĩnh bên này cũng lục đục chạy qua.

“Ngươi dựa vào cái gì mà bao hết a! Ngươi vừa thấy liền biết ngây từ đầu đã không phải thực tín nhiệm vị đạo hữu này, vị đạo hữu này số dược tề ở đây ta cũng muốn mua."
Sở Diệp nhìn một màn này, tâm tình có chút cổ quái.

Sở Diệp thầm nghĩ: Nữ Hồn Sư người chẳng ra gì, nhưng lại ngoài ý muốn đa giúp cho Sơ Văn một phen.

Giá mà Lâm Sơ Văn đưa ra cũng đã là tương đối tiện nghi, rất nhiều người đều tâm động, nhưng sợ dược tề có vấn đề nên mới không dám mua.

Bởi trước đây đã có không ít người giả danh Dược Tề Sư để bán dược tề, nhìn bề ngoài thì giống nhưng khi mua về lại chẳng có tí công hiệu gì.

Những kẻ giả mạo đó sau khi kiếm được một khoảng liền chuồn mất, muốn kiếm cũng không được.

Này đã thấy dược tề là thật, nên mọi người lập tức chen chúc để mua.

Thấy người tới càng lúc càng nhiều, Lâm Sơ Văn sợ tạo ra phiền toái nên lạnh lùng nói: “Một người, chỉ có thể mua hai lọ."
Nữ Hồn Sư cau mày, nói: “Đạo hữu, vậy thì không thích hợp ta là người tới đầu tiên đấy.”
Lâm Sơ Văn nhìn nữ Hồn Sư, do dự một chút, nói: “Ngươi có thể lại mua ba lọ."
Nữ Hồn Sư cau mày, vẫn là không quá vừa lòng, trong số dược tề mà Lâm Sơ Văn bày ra có không ít loại mà nàng ta cần, nếu mua ba lọ cân bẳng là không đủ.

Nữ Hồn Sư nhấp môi, còn muốn nói cái gì, nhưng bị mấy Hồn Sư khác làm cho không thể mở miệng.

“Lão bản, ta muốn hai loại nay."
“Lão bản, hai lọ này cho ta."
Mấy Hồn Sư khác vốn còn dè chừng, nhưng khi nghe Lâm Sơ Văn giới hạn số lượng được mua, thì tức khắc không nghi ngờ về dược tề.

Nữ Hồn Sư vốn còn đang muốn tranh thủ chút lý lẻ, nhưng mắt thấy người tới mua thuốc người càng ngày càng nhiều, không thể không gia nhập hàng ngũ tranh đoạt.

Sở Diệp nhìn nữ Hồn Sư đúng là tưởng mình thông minh ai ngờ lại là kẻ ngốc, không có chuyện gì làm lại đi thử dược ngây trước bàng dân thiên hạ làm chi.

Kết quả còn kéo đến một đám đối thủ cạnh tranh.

Mấy chục lọ dược tề bị một đoạt hết, chỉ trong nháy mắt tài khoảng của Lâm Sơ Văn đã nhiều hơn một trăm vạn.

Sở Diệp ở một bên nhìn Lâm Sơ Văn bán dược tề, âm thầm nói luận kiếm tiền vẫn là Dược Tề Sư kiếm tiền giỏi nhất!
Dược tề sau khi bán hết, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn cũng không có lập tức rời đi, mà hai người lẫn vào trong đám người ở trong chợ đen đi dạo một vòng
Hai người ngoài ý muốn ở trong chợ đen phát hiện một khối Dũng Tuyền Thạch, người bán Dũng Tuyền Thạch là một người ngoài nghề, căn bản không biết loại đá mà bán là loại gì.


Lâm Sơ Văn ra năm vạn đồng vàng, liền mua được viên Dũng Tuyền Thạch.

“Không nghĩ tới nhanh như vậy, lại có được thêm một khối Dũng Tuyền Thạch, người bán viên đá này đúng là chày gỗ a!"
Lâm Sơ Văn ra giá năm vạn đồng vàng, đối phương liền cao hứng đến không thấy được nam bắc.

“Cũng không thể hoàn toàn trách người nọ, khối Dũng Tuyền Thạch này là lớn lên tương đối kỳ quái.” Lâm Sơ Văn vuốt ve khối Dũng Tuyền Thạch trong tay nói.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Cũng đúng."
Dũng Tuyền Thạch bình thường đều là màu trắng, màu lam, màu xanh lá, mà khối Dũng Tuyền Thạch này lại là màu đen, thật sự là quá ít thấy.

Sở Diệp ngay từ đầu, cũng không nhận ra tới, bất quá, khi hắn đi ngang qua cục đá kia, ngọc trụy không gian bỗng nhiên nóng lên, Sở Diệp liền biết ở đây có thứ tốt.

“Vận khí tới, dù muốn chắn cũng không chắn được a!” Sở Diệp vốn còn cho rằng tốn 25 vạn mua được Dũng Tuyền Thạch đã đủ tiện nghi, không nghĩ tới nay chỉ tốn năm vạn liền mua được.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Gần đây đúng là vận số không tồi."
“Ngươi cảm thấy khối Dũng Tuyền Thạch này dùng để xây dựng động phủ, hay vẫn là thu vào không gian mới thỏa đáng a!” Sở Diệp hỏi.

Lâm Sơ Văn chống cằm, nói: “Như cũ thu vào không gian đi."
So với động phủ, ngọc trụy không gian của Sở Diệp càng thần bí, cũng càng bí ẩn.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Cũng được."
Sở Diệp đem Dũng Tuyền Thạch thu vào không gian, Dũng Tuyền Thạch được để vào suối linh tuyền cũng chẳng mấy chốc thì đã hòa tan.

Sở Diệp đem linh hồn lực thâm nhập vào ngọc trụy không gian, quan sát biến hóa ngọc trụy không gian, linh tuyền sau khi dung hợp với Dũng Tuyền Thạch lại một lần nữa mở rộng thêm một vòng, linh điền lại lần nữa mở rộng, lần này linh điền mở rộng thêm một mẫu.

Khối Dũng Tuyền Thạch trước đó dung nhập vào ngọc trụy không gian, linh điền cũng chỉ nhiều thêm có nửa mẫu, lần này lại nhiều một mẫu vậy hiển nhiên viên Dũng Tuyền Thạch lần này, phẩm chất so với khối trước đó còn tốt hơn nhiều, phát hiện điểm này, Sở Diệp lại lần nữa cảm thán.

“Như thế nào?” Lâm Sơ Văn hỏi.

“Nhiều thêm một mẫu linh điền."
Lâm Sơ Văn có chút kinh hỉ nói: “Vậy thật là tốt quá.”
Sở Diệp cũng đem chuyện về ngọc trụy không gian nói cho Lâm Sơ Văn, Lâm Sơ Văn cũng đã biết linh thảo khi trồng ở ngọc trụy không gian thì tốc độ trưởng thành sẽ nhanh hơn ngoại giới gấp mấy lần.

Ngọc trụy không gian nhiều ra thêm một mẫu linh điền, lại có thể trồng thêm không ít loại linh thảo trân quý.

“Dũng Tuyền Thạch vẫn nên tiếp tục thu thập.” Sở Diệp trong khoảng thời gian này, cũng đã bỏ vào suối linh tuyền không ít các loại Linh Thạch nhưng so ra vẫn còn kém Dũng Tuyền Thạch.

Lâm Sơ Văn cười cười, nói: “Chợ chung lần này, hẳn là sẽ còn có Dũng Tuyền Thạch xuất hiện, có thể mua thêm ít gì cũng là hai khối."
Sở Diệp gật đầu, Dũng Tuyền Thạch thì nhất định là còn, nhưng viên giống như trong chợ đen thì sợ là không còn nữa, vậy bọn họ cần phải chuẩn bị không ít tiền..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.