Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 201



Cô vốn đã ôn lại những kiến thức lúc trước, sang năm có thể trực tiếp học lên lớp 12, thậm chí bởi vì kiến thức cơ bản của cô đã khá vững nên không cần phải tới trường để học, hoàn toàn có thể ở nhà tự học, đợi đến kỳ thi rồi nhận bằng tốt nghiệp là được.

Chung Quyên cũng không quay đầu lại, chỉ nói:

“Con đi học cũng không cần đến trường, không phải chỉ cần đợi đến cuối kỳ, chờ đi thi là được rồi sao?”

“Nhân lúc bây giờ đang nông nhàn, đại đội không có việc gì, con qua bên đó gặp mặt một chút, nếu thích hợp thì định ra mối hôn sự này luôn, về sau trở về tổ chức hôn lễ là được.”

Trương Thiên quả thực vô cùng cạn lời, cô cảm thấy mình không thể nào nói chuyện được với mẹ.

“Mẹ nói gì con cũng không đi đâu. Chuyện này là do mẹ chủ động nhờ anh Cả, thế nên không liên quan gì đến con, mẹ tự giải thích với anh Cả đi ạ, dù sao nói gì con cũng sẽ không đi.”

Cô nói xong liền lập tức quay người bỏ đi, bỏ lại tiếng mắng mỏ của mẹ ở phía sau.

Trương Thiên đã từng nghe nói thời đại này có rất nhiều cuộc hôn nhân sắp đặt, cô không hề ghét mấy chuyện như đi xem mắt, nhưng phải là ở tình huống bản thân biết rõ việc này!

Vì một số chuyện xảy ra hồi trước, Trương Thiên vô cùng phản cảm việc người khác lấy danh nghĩa vì tốt cho cô mà can thiệp vào cuộc sống của cô.

Cơm trưa Trương Thiên cũng không ăn, mà đến nhà ông Hai ăn chực một bữa.

Sau khi về nhà, mẹ Chung Quyên vừa nhìn thấy cô thì lập tức trách mắng, nói bóng nói gió bảo cô nhanh chóng đến phía Nam để xem mắt.

Trương Thiên trực tiếp nhìn về phía ông nội Trương Đại Ngưu.

“Mọi người cũng biết chuyện này ạ?”

Trương Đại Ngưu lắc đầu.

“Chuyện này ông cũng vừa mới biết, mẹ cháu giấu rất kỹ, chẳng nói cho ai cả.”

Hồi đó ông và vợ có thể nói là yêu đương tự do, con trai và con dâu cũng vậy nên ông thực sự không vội trong chuyện hôn nhân.

Sắc mặt Trương Thiên dịu đi rất nhiều, lại nhìn về phía ba mình là Trương Vệ Quốc.

“Ba cũng không biết ạ?”

Trương Vệ Quốc điên cuồng lắc đầu:

DTV

“Ba thật sự không biết!”

Ông ấy chưa bao giờ thấy con gái mình tức giận như vậy, trong lòng không khỏi có chút lo lắng thay cho vợ…

Phải biết rằng, điều đáng sợ nhất chính là khiến một người có tính tình vô cùng tốt nổi giận!

Hơn nữa Trương Vệ Quốc cũng không hoàn toàn không hiểu nổi tại sao vợ mình lại lo lắng đến thế?

Nghe xong câu trả lời của ba và ông, cơn giận của Trương Thiên cũng đã nguôi ngoai đi phần nào, xem ra chuyện này là ý định của một mình mẹ cô thôi.

Mà Chung Quyên cũng có cái nhìn riêng về vấn đề này.

“Con gái có thể giống con trai sao? Con sắp hai mươi rồi, nếu không tìm một người đàn ông tốt để lấy, sẽ trở thành bà cô không gả đi được!”

Trương Thiên chỉ nói một câu về chuyện này.

“Vậy thì làm bà cô cũng được!”

Cóc ba chân khó tìm nhưng đàn ông hai chân thì khắp nơi đều có!

Cuộc sống cũng không chỉ có một con đường là kết hôn.

Cô cố gắng như vậy để khiến bản thân trở nên tốt hơn chứ không phải để lấy một người đàn ông được gọi là tốt!

Dưới sự phản đối mạnh mẽ của Trương Thiên, chuyện xem mắt coi như bỏ ngỏ.

Với cô, điều quan trọng nhất hiện giờ chính là xưởng chế biến sữa tươi và vấn đề đóng kín chai sữa.

Nhà xưởng đã bắt đầu xây dựng, để thuận tiện, đại đội còn xây thêm một dãy nhà mới ở bên phía khu sinh hoạt thuộc trại chăn nuôi.

Vốn Trương Đại Ngưu muốn trực tiếp sử dụng các phòng trong khu quản lý bên cạnh, nhưng Trương Thiên nghĩ rằng với số lượng dê sữa và bò sữa sẽ càng lúc càng tăng lên, chỉ sử dụng vài phòng đó thôi là không đủ.

Nếu đã muốn xây dựng nhà xưởng, vậy thà rằng tách riêng ra để dễ quản lý hơn.

Trương Đại Ngưu đã đồng ý.

Xưởng sữa bắt đầu khởi công xây dựng.

Trương Đại Ngưu cũng đến công xã tìm lãnh đạo, nói rõ chuyện đại đội Hồng Quang muốn xây dựng xưởng sữa, đồng thời lấy được công văn mở xưởng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.