Và điều khiến cô cảm thấy khó chịu nhất, chính là người lừa gạt mình thế nhưng lại là mẹ ruột!
Nếu không giải quyết triệt để chuyện này, có lẽ về sau vẫn sẽ còn tiếp tục tái diễn, không chừng ngày nào đó trở về, trong nhà lại đột nhiên xuất hiện một người đàn ông đến xem mặt, quả thật là còn cổ hủ hơn cả xã hội phong kiến trước đây.
Từ khi con gái trở về Chung Quyên vẫn luôn không nói chuyện, sau khi nghe Trương Thiên chủ động nhắc đến chuyện này, bà ấy chỉ có thể ngượng ngùng nói:
“Mẹ làm như vậy đều là vì muốn tốt cho con mà!”
Sau khi nói ra lời này, Chung Quyên dường như đã có thêm một chút tự tin:
“Mỗi ngày nếu con không làm việc ở xưởng gia công thì sẽ đến trại chăn nuôi để chăm bò chăm dê, như vậy thì làm sao có thời gian tìm người phù hợp để kết hôn chứ?”
“Mẹ chỉ là lo lắng nếu con cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng đến lúc con 25, 26 tuổi vẫn không tìm được người để kết hôn, mà đến lúc đó thì con còn gả cho ai được nữa chứ!”
“Con ít nói chuyện với mọi người nên không biết, các cô dì trong thôn luôn miệng bàn tán về con đó. Họ nói con đến tuổi này rồi mà không tìm đối tượng để kết hôn, sau này thành gái lỡ, cũng chỉ có thể lấy người đã có một đời vợ thôi! Lúc đó thì mất mặt thế nào hả! Trong đại đội của chúng ta, mấy đứa con gai bằng tuổi con đều đã lấy chồng hết rồi đó!”
Trương Thiên dùng sức nhắm mắt lại:
“Kết hôn cũng không phải là một việc dễ dàng, nếu không gặp được người thích hợp, cuối cùng rồi cũng sẽ ly hôn thôi. Nếu con muốn kết hôn, con chắc chắn sẽ tìm được người. Thế giới này cũng đâu có thiếu đàn ông!”
DTV
“Xin mẹ đừng nói là vì muốn tốt cho con, mẹ làm những việc này cũng chỉ là vì mặt mũi của mẹ mà thôi. Nếu không mẹ cũng sẽ không trực tiếp quyết định mà không thèm nói với con một tiếng, còn lừa con đi xem mắt với người ta!”
“Mọi việc con đang làm mới thực sự là tốt cho con. Con cũng đã xác định rõ mục tiêu tương lai của mình, chắc có lẽ đến 30 tuổi con mới kết hôn. Nhưng nếu trong khoảng thời gian tới, con gặp được một người đàn ông khiến con động lòng, con sẽ cân nhắc tới chuyện kết hôn, thế nên những chuyện còn lại mẹ không cần phải quan tâm đâu ạ.”
Trương Thiên nói xong, bèn đặt đũa xuống, bắt đầu dỡ từng túi đồ mà mình mang về ra.
Chung Quyên sửng sốt một lúc lâu, sau đó mới phản ứng lại, chỉ cảm thấy giống như trời sụp đất nứt.
“Con nói là 30 tuổi con mới kết hôn ấy hả? 30 tuổi thì có người nào muốn lấy con chứ? Sao con có thể không biết xấu hổ nói 30 tuổi mới kết hôn?!”
“Đến lúc đấy con cũng chỉ lấy được người đã có một đời vợ thôi! Sẽ bị người khác cười chê đó!”
Chung Quyên đuổi theo con gái với vẻ mặt hoàn toàn tuyệt vọng.
Trương Thiên thật sự không hiểu, kết hôn ở tuổi 30 thì có gì mà khó chấp nhận đến vậy?
Cô suy nghĩ một chút, ở thời đại này, đối với mọi người mà nói, kết hôn ở tuổi 30 hình như có hơi muộn thật.
Mà những người kết hôn sớm, có khi con cái đều đã tốt nghiệp luôn rồi.
Vậy thì giảm chỉ tiêu đi một chút cũng được.
“Vậy đợi con 25 tuổi rồi hẵng tính tiếp, còn tận 5 – 6 năm nữa, cũng không vội.”
Trương Thiên lấy từng món đồ mình mang về ra rồi bày lên trên bàn, anh Cả mua cho anh Hai một chiếc đồng hồ, mua cho ông nội một chiếc áo khoác quân đội, mua cho bố một chiếc thắt lưng, mua cho bà nội sữa mạch nha và mua cho mẹ một chiếc khăn tay.
“Chiếc đồng hồ của anh Hai, ngày mai con sẽ mang qua cho anh ấy.”
Trương Thiên chia đồ cho mọi người xong, cũng không để ý đến vẻ mặt lo lắng của mẹ, mà ra ngoài múc nước chuẩn bị tắm rửa.
Lúc cô múc nước về, mẹ Chung Quyên lập tức nói với vẻ mặt nghiêm trọng:
“25 tuổi cũng không được, ngày mai mẹ sẽ đi tìm bà mối để tìm đối tượng cho con, chắc chắn sẽ tìm cho con một người đàn ông tốt!”