Xuyên Tới Năm 60, Nữ Chính Cầm Tiền Tỷ Mở Nhà Xưởng

Chương 222



Những năm trước, quỹ công của đại đội rất eo hẹp, sau khi mua nguyên liệu cần thiết cho sản xuất thì quỹ còn lại rất ít.

Nhưng năm nay thì khác, quỹ công của đại đội vẫn còn dư tận mấy nghìn tệ, như vậy là đủ rồi.

Quyết định xong, sau khi mọi người đến đông đủ, điều đầu tiên được nhắc đến trong cuộc họp là việc tuyển dụng nhân công cho trại chăn nuôi và xưởng chế biến sữa tươi.

Nhân viên chăn nuôi là một công việc có điểm công tối đa, luôn là ‘nốt chu sa’ và ‘bạch nguyệt quang’ trong lòng của mọi người trong đại đội.

Bây giờ vừa nghe tin công việc này có thêm chỉ tiêu, mọi người ngay lập tức sôi nổi hẳn lên.

Và khi Trương Đại Ngưu nói đến việc xưởng chế biến sữa tươi không chỉ có điểm công mà mỗi tháng còn được phát lương, đám đông bỗng trở nên sôi sục giống như nước sôi.

“Tuy làm công nhân của xưởng chế biến chỉ có sáu điểm công, nhưng mỗi tháng lại có thể nhận được 10 tệ tiền lương!”

“Sau này nếu xưởng sữa phát triển tốt, còn có thể tăng lương nữa!”

“Tôi không làm nhân viên chăn nuôi nữa, tôi muốn làm công nhân ở xưởng sữa!”

“Vậy chẳng phải chúng ta cũng giống như công nhân trên thành phố rồi sao?”

DTV

Lời này vừa nói ra, mọi người giống như phát điên, kích động lao về phía đại đội trưởng ngồi phía trước.

Đối với nông dân mà nói, được trở thành công nhân sẽ là một chuyện vô cùng ý nghĩa đối với họ.

“Đại đội trưởng, tôi muốn đến xưởng sữa làm công nhân!”

“Tôi cũng vậy!”

“Anh cũng không tự xem lại đức hạnh của bản thân đi, mau tránh sang một bên!”

Trương Đại Ngưu thấy tình hình không ổn, bèn đứng dậy dùng tẩu thuốc gõ vào chiếc chậu sắt bên cạnh.

“Im lặng! Im lặng hết cho tôi! Ai không nghe không được đăng ký!”

Nháy mắt, cả căn phòng lập tức im lặng.

Có người lo lắng mình không cẩn thận phát ra tiếng động, sẽ bị loại ra khỏi danh sách nên lập tức dùng tay bịt chặt miệng, chỉ chừa một đôi mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào đại đội trưởng không rời.

Trương Đại Ngưu lấy mẫu đăng ký do Trương Thiên viết tay, đặt trước mặt bí thư Phạm.

“Những người đăng ký làm công nhân ở xưởng sữa thì đều phải trải qua đào tạo, tổng cộng ba ngày, sau khi đào tạo xong sẽ phải thi, nếu đỗ thì có thể ở lại.”

“Ai muốn làm việc ở xưởng sữa thì đến chỗ bí thư Phạm đăng ký, xếp hàng đi!”

Vừa dứt lời, trước mặt bí thư Phạm lập tức xếp thành một hàng dài.

Hàng người càng lúc càng dài, kéo ra tận bên ngoài, dù có lạnh đến mức run rẩy nhưng cũng không có ai chịu rời đi.

Trương Đại Ngưu cau mày, lấy hai tờ đăng ký trên bàn của bí thư Phạm, lại đưa một tờ cho Triệu Hồng.

“Đến đây xếp thành hai hàng!”

Với sự nỗ lực của ba người, rất nhanh đã ghi xong tên của toàn bộ người đến đăng ký.

Người đăng ký không chỉ là những người đến họp mà còn có cả người nhà của họ, tổng cộng ba người đã viết đầy 8 tờ danh sách.

Người đăng ký làm nhân viên chăn nuôi cũng rất nhiều, Trương Đại Ngưu đã chọn ra mấy người, phần lớn đều có kinh nghiệm chăn nuôi, gia đình ít người, cũng không mấy khá giả.

Bí thư Phạm sắp xếp lại mẫu đăng ký rồi để sang một bên, sau đó mỉm cười nói với Trương Đại Ngưu:

“Cháu gái nhà đại đội trưởng giỏi quá, lại có thể làm được đến trình độ này, đúng là tuổi trẻ tài cao!”

Vốn cho rằng mình đến đây để hỗ trợ và thúc đẩy đại đội phát triển, nhưng không ngờ người ta có thể tự mình làm được.

Trương Đại Ngưu xua tay giả vờ khiêm tốn, cười toe toét nói:

“Đâu có đâu có, nó còn nhiều cái phải học lắm.”

Cháu gái có thể từ một mối làm ăn nhỏ phát triển thành xây dựng xưởng, ông cũng rất vinh dự, nhưng vẫn phải khiêm tốn một chút với người khác.

Buổi sáng mở họp, buổi chiều liền có rất nhiều người tới nhà họ Trương, có người mang trứng gà, có người mang rau, thậm chí có một ít người hào phóng mang cả thịt ướp đến.

Tất cả đều thử làm thân với mưu đồ có được một suất làm công nhân ở xưởng sữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.