Xuyên Tới Thập Niên 80 Cùng Chồng Làm Giàu

Chương 27





Chung Căn vừa đi, người bên ngoài liền chạy vào.

Lý Xuân Hoa nét mặt dữ dằn, nhìn lọ bột hoa cúc trong lòng ngực của Minh Vi, tự nhiên cho rằng cô đã thỏa hiệp, lập tức hừ lạnh một tiếng, nhưng cũng chưa nói gì.

Hạ Tiểu Mai mụ đàn bà ngu xuẩn đó, giữa trưa trung khí mười phần nhuc mạ người chị dâu là bà, khiến bà nan kham mất mặt, hiện tại còn có thể có người tới cầu xin giúp đỡ? Hừ, cũng không biết phúc khí tu luyện từ đời nào!“Mẹ, cái này……” Minh Vi cầm lọ bột hoa cúc, khó xử nói với Lý Xuân Hoa.

Lý Xuân Hoa hừ một tiếng, “Hừ! Nhận cũng nhận rồi, còn có thể làm sao? Ngày mai tự mình đi Cục Công An một chuyến đi! Dù sao sau này mỗi khi Hạ Tiểu Mai muốn tới nhà chúng ta, mẹ đều sẽ cầm cây chổi lớn đuổi nó ra ngoài không cho vào!”Cái này, mâu thuẫn chị dâu em chồng xem như căng lắm rồi, Hạ Đại Cường nhìn vợ mình tức giận như vậy, trong lòng thầm nghĩ Minh Vi thật là không bớt lo, để trưởng bối nói một hai câu thì đã làm sao, cũng đâu mất một miếng thịt…… Haizzz, hiện tại thì tốt rồi, trong nhà không yên ổn.


Đúng như lời Lý Xuân Hoa nói, Hạ Đại Cường hoàn toàn không rõ ràng rằng ai mới là người dưỡng lão cho ông sau này!Lý Xuân Hoa xả giận xong liền về phòng, Hạ Đại Cường cũng lập tức đi theo đằng sau dỗ dành.

Minh Vi ngẩng đầu nhìn Hạ Tri Nhai, khó xử hiện lên trên mặt, nói, “Chú ba không cho em có cơ hội cự tuyệt, có phải em cũng phải đi tới Cục Công An xin giúp cô ba hay không? Nói thực ra, em thực ra có chút không muốn cô ấy được thả ra nhanh như vậy, còn chưa kịp hấp thu giáo huấn ……” Nói lời này, giọng nói cũng yếu đi một chút, hậm hực giải thích, “Em là nghĩ như vậy, cô ba đều nói không lựa lời như vậy, sớm hay muộn cũng sẽ chuốc họa vào thân từ cái miệng đó, như vậy chi bằng bể cô ấy vào ngồi trong nhà giam hai ngày ……”Đương nhiên, bản thân cô cũng không rõ ràng tội bịa đặt phỉ báng thì sẽ bị phán tội như thế nào ở thời đại này.

Nếu là bởi vì nói dối, khiến cho Hạ Tiểu Mai phải đi lao động cải tạo, về sau cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, cô cùng Hạ Đại Cường người cha chồng này cũng đừng mong ở chung được.

“Em xem rồi tự quyết định là được, cô ba đích xác nên bị giáo huấn một chút.

” Hạ Tri Nhai nói rất nghiêm túc, ngữ khí không có nửa điểm lấy lệ, hiển nhiên đã trải qua suy nghĩ cặn kẽ.

Anh bộ dáng giao hết cho em giải quyết đó, khiến Minh Vi không còn lời nào để nói.

Lời này, không có cách nào tiếp được.


Cuối cùng Minh Vi nghĩ nghĩ, nói, “vậy đi, ngày kia em sẽ đi tới Cục công an nói một tiếng vậy, để cô ba ở trong đó 2 ngày, coi như bài học khắc sâu trí nhớ.

Em nếu tuyệt tình quá, mặt mũi của anh cũng không còn, đối ngoại liền nói là anh bảo em làm như vậy!”Vừa bảo vệ được mặt mũi “chủ của gia đình” của Hạ Tri Nhai”, lại có thể giải hận, Minh Vi càng ngày càng cảm thấy cô chính là thiên tài, biện pháp tốt như vậy đều có thể nghĩ ra được.

Lần này Hạ Tri Nhai một tiếng đáp lại cũng không có, khiến nụ cười của Minh Vi tức khắc cương ở trên mặt.

Ngày thứ ba, Minh Vi hạ quyết tâm đi tới Cục Công An nói giúp hộ Hạ Tiểu Mai, chỉ là cô không nghĩ tới Hạ Tri Nhai cũng đi cùng cô.

Hạ Tri Nhai biết tính tình của cô ba nhà mình, sợ Minh Vi bị làm khó dễ, cho nên đã từ chối lời mời của bạn đi săn “con thú lớn”, rồi cùng Minh Vi đi một chuyến tới Cục Công An.

Minh Vi khuyên can mãi, mới xem như thuyết phục được đồng chí công an thả Hạ Tiểu Mai ra.

Mấy ngày không gặp, Hạ Tiểu Mai trong trại tạm giam cũng chưa tẳm rửa được lần nào.


Trên mặt còn có thêm mấy vết bầm tím, hiển nhiên ở trong đó cũng không được yên ổn.

Hạ Tiểu Mai vừa nhìn đến Minh Vi, liền giương nanh múa vuốt xông tới, “Cái đồ chết tiệt này, dám hại bà như vậy! Bà phải xé rách cái mặt hồ ly của mày, bà liều mạng với mày! ! !.

.

”“Cô ba!” Hạ Tri Nhai thấy dám động thủ ngay trước mặt mình, lập tức đen mặt, hai mắt tràn đầy lửa giận, trong nháy mắt nhìn về phía Hạ Tiểu, một luồng sát khí ập về hướng của Hạ Tiểu Mai,Hạ Tiểu Mai lập tức co rúm lại, không dám lộn xộn.

Hạ Tiểu Mai rùng mình một cái, nhìn cháu trai xa lạ trước mặt, sau đó lại tức giận nói không lựa lời, “Hạ Tri Nhai mày có còn lương tâm không hả, cô là cô ruột của mày! Cái thằng nhóc thối đáng chết này, quản tốt con vợ của mày đi, rõ ràng là cô nhìn thấy nó thông đồng với đàn ông khác, năm lần bảy lượt khiến nhà chúng ta bị mất mặt, còn không thể nói hay sao? Bạch nhãn lang! Cả nhà các người đều là bạch nhãn lang!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.