Xuyên Vào Hệ Thống Không Có Liêm Sỉ!

Chương 20: Ch.20: không gian kì bí. (1)





Tô Thủy Nguyệt cùng đoàn người đi vào càng lúc càng sâu, không khí bên trong so với vừa rồi lại lạnh hơn rất nhiều. Là người tu tiên định lực so với người thường tốt hơn nhưng cũng không tránh khỏi phải run lên cầm cập. Tô Thủy Nguyệt thì được Bách Phệ Thôn ôm vào trong lòng, dùng linh lực hệ hỏa mà ủ ấm cho hắn, làm tâm tình hắn bỗng chốc trở nên rất tốt.

Vốn là sau này sẽ cùng Bách Phệ Thôn trở thành kỳ phùng địch thủ một sống một còn vậy mà lúc này lại ở trong vòng tay của y, được y ủ ấm cho, điều này còn có gì đáng mong đợi hơn cho một nhân vật phản diện như hắn chứ, Tô Thủy Nguyệt dụi dụi vào lồng ngực y mãn nguyện ngáp một cái. Thực tế thì cơ thể của hắn đã bình phục hoàn toàn rồi, chẳng qua nói ra chắc chắn sẽ dẫn đến kinh ngạc, dù gì hắn cũng chỉ là một Trúc cơ sơ kỳ nhỏ bé làm sao có bản lĩnh hồi phục nhanh đến vậy. Nhưng mà hắn thật sự đã như lúc bình thường, ngoài việc được Bách Phệ Thôn nhét vào miệng linh đơn thì hắn còn có hệ thống trợ giúp, Cúc Hoa bí tịch mà hắn luyện quả thật rất tốt. Mãi suy nghĩ thì bỗng nhiên dưới mặt đất rung lên một đợt làm chấn động, rồi lại trở lại bình thường, cảm giác như đang trôi nổi.


\- Ta đã hiểu lý do tại sao cho đến bây giờ Thủy quái mới tấn công người dân rồi.

Tống Liễu Dương lúc này lên tiếng, người này lúc nào cũng bộ dạng uyên bác, học xa hiểu rộng giống như trong nguyên tác đã miêu tả. Vẻ ngoài đoan chính tao nhã, lời nói lại chậm rãi dễ nghe, y giải thích.

\- Thật ra cổ vực này là một không gian lưu động không ở yên một chỗ. Có lẽ là xuất hiện ở Tây thành trấn không lâu, hiện giờ lại tiếp tục trôi nổi trong không gian rồi. 

Quân Thư Mục gật gù đồng ý rồi tiếp lời Tống Liễu Dương.


\- Không biết là do hình thành từ tự nhiên hay là do một vị thần nhân nào tạo ra. Nếu là do con người, thì vị này trình độ quả thật vượt xa tu chân giả chúng ta. 

Tô Thủy Nguyệt nhếch nhếch mép, hắn đương nhiên biết rõ người tạo ra địa đồ này là ai. Vị này xinh đẹp tuyệt mỹ, cao cao tại thượng, là mẹ của nam chính Bách Phệ Thôn. Mà vị Bách phu nhân này đã từng có mối tình đơn phương sâu đậm cùng với Thanh Khê chân nhân nhưng cuối cùng lại bị người ám hại phải nằm trên giường của một nam nhân họ Bách, đến cuối cùng sinh cho kẻ đó một người con trai đặt tên là Bách Phệ Thôn. Sau này bởi vì vẫn còn tình cảm với Thanh Khê chân nhân mà cảm thấy hổ thẹn, rời xa hồng trần, nàng tạo ra không gian này mục đích chính là để ẩn thân, sau cùng lại vì quá nhớ nhung người tình cũ mà sinh bệnh qua đời. Khi nàng từ giã cõi trần đã để lại bên trong địa đồ vô số bảo vật cùng pháp khí, linh đơn diệu dược mà nàng tích cóp cả đời. Lần này Bách Phệ Thôn đi vào đây cũng là do y và nàng có mẫu tử huyết mạch cho nên không bị trận pháp hay mê huyễn hương khống chế, không những vậy y còn thuận lợi đi đến nơi sâu nhất mà có được pháp khí để đời cùng một yêu thú cấp 10. Còn chưa nói đến là được kế thừa song linh căn biến dị của mẫu thân, Phong linh căn và Băng linh căn trăm người có một.

Nam chính quả nhiên là nam chính, tùy tiện vấp ngã cũng sẽ nhặt được bảo vật, chẳng bù cho Lang Nha thân là một nhân vật phản diện nhỏ nhoi cùng một Thủy linh căn không đáng nhắc đến, nếu không phải do cơ duyên xảo hợp cùng với bản tính mưu mô mới có thể sánh ngang với Bách Phệ Thôn đánh một trận. Còn hiện tại Tô Thủy Nguyệt hắn lại ở trong thân phận của Lang Nha, đã vậy còn bị nam chính thao, rồi ôm vào lòng. Nếu không phải do có hệ thống trợ giúp thì hắn có lẽ cũng chẳng làm được ích lợi gì, thân là một lô đỉnh của Thanh Khê chân nhân, mỗi ngày đều được y nhét vào miệng vô số linh đơn diệu dược cùng tâm pháp song tu mạnh mẽ thì cũng đã chẳng tu luyện nhanh đến vậy.


Tô Thủy Nguyệt lại thở dài, hắn thật chẳng bao giờ bằng được cái tên nam chính chết tiệt nào đấy đánh quái cũng rơi ra bảo vật, thăng cấp vù vù chẳng mấy chốc đã nổi danh thiên hạ. 

Đoàn người đi vào sâu hơn, khí lạnh càng ngày càng rõ ràng, đi thêm một khoảng thì đã thấy đằng trước là một ngõ cụt. Vậy là kịch tình lại sắp diễn ra. Nam chính Bách Phệ Thôn sẽ không biết bằng cách nào vô tình đụng vào cơ quan dẫn đến mê hương, cả đám đều sẽ bị mê hoặc rơi vào ảo giác đến cuối cùng thì sẽ bất tri bất giác bị đẩy ngược ra ngoài nhưng sẽ không bị ảnh hưởng đến tính mạng. Chỉ duy nhất nam chính Bách Phệ Thôn là bởi vì chảy chung dòng máu với người tạo ra cơ quan mà không bị mê hoặc, sau đấy vô cùng thành công đi đến nơi sâu nhất mà đoạt lấy bảo vật, đại công cáo thành vinh quang trở về!





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.