Tô Thủy Nguyệt vừa muốn ngồi dậy thư giãn gặp phải tình cảnh này liền không muốn nghĩ nữa nằm phịch xuống giường.
\- Thủy Nguyệt, ngươi phải chọn.
\- Ngươi không được làm phiền Thủy Nguyệt huynh nghỉ ngơi, ngày mai bọn ta còn phải lên đường.
Bách Phệ Thôn dang người chặn trước không cho Mộ Dung Uyên làm phiền Tô Thủy Nguyệt, hai người cứ vậy giằng co qua lại ồn ào không chịu được.
\- Các ngươi đi đâu.
\- Đến Cửu Dương phái bái sư.
\- Vậy ta cũng đi!
Tô Thủy Nguyệt nuốt nước miếng, kịch bản không phải như vậy nha! Mộ Dung Uyên trong sách không hề theo Bách Phệ Thôn đến phái Cửu Dương, lần này chẳng lẽ là vì hắn sao?
\- Còn gia gia của ngươi?
\- Hắn không phải gia gia, chỉ là một huynh đệ cải trang cùng ta đi kiếm tiền mà thôi. Không phải lo.
Tô Thủy Nguyệt có chút muốn nói rồi lại thôi. Mộ Dung Uyên này vừa có dung mạo vừa có võ công, tiền cũng không thiếu, việc gì phải đi theo bọn hắn chứ, còn phải tốn tiền thuê cho bọn hắn một phòng lớn như vậy.
\- Thủy Nguyệt, cơ thể đã tốt hơn hay chưa?
\- Hai người các ngươi cút đi đi!
Tô Thủy Nguyệt khóc không ra tiếng, tốt, cơ thể hắn vốn rất tốt được chứ? Còn không phải tại hai tên quái vật này không chút lưu tình nào lăn qua lăn lại hay sao?
Tô Thủy Nguyệt mệt mỏi ngủ, bụng đói cũng không buồn ăn ngủ một giấc đến thẳng sáng hôm sau. Lúc này Bách Phệ Thôn và Mộ Dung Uyên đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ đợi hắn thức dậy rồi lên đường. Tô Thủy Nguyệt đang mơ mơ màng màng thì đột nhiên âm thanh hệ thông vang lên.
"Nhiệm vụ phụ tuyến, chủ động hôn Bách Phệ Thôn và Mộ Dung Uyên mỗi người một cái. Thưởng Tích cốc đan có thể nhịn ăn trong vòng mười ngày. Không phạt."
Tô Thủy Nguyệt nghe thấy hai chữ cuối cùng mới thấy vui vẻ hơn một chút, hệ thống hôm nay đặc biệt tốt, không có phạt hắn. Mà tích cốc đan gì đó hắn căn bản không cần. Tô Thủy Nguyệt mặc lại y phục, tay cầm cái màn thầu cắn một miếng, cơ thể đã tốt hơn rất nhiều đi theo sau hai người Bách Phệ Thôn và Mộ Dung Uyên đến Cửu Dương phái. Hai cái người này cũng chẳng khá hơn, cứ đẩy qua đẩy lại chẳng ai nhường cho ai.
Cửu Dương thành là một thành đô phồn hoa bậc nhất, người đông như hội, tài nguyên cũng vô cùng dồi dào lại đặc biệt có linh khí rất thích hợp cho người tu chân tập hợp lại. Mà phái Cửu Dương ở nơi này khai tông lập phái đã hơn năm trăm năm, là trụ cột tu tiên nổi danh. Năm nay lại đến thời điểm ba năm một lần phái Cửu Dương chiêu mộ đệ tử, trong vòng năm ngày đến ghi danh, hôm nay đã là ngày cuối cùng. Một vị sư huynh và một sư tỷ ngồi ở bàn lớn giữa sân ghi danh, chúng đệ tử khác thì phụ giúp việc khảo sát.
\- Tên.
Vị sư tỷ lạnh lùng ngước mặt lên nhìn ba người trước mặt một cái rồi cũng cúi xuống.
\- Bách Phệ Thôn, Mộ Dung Uyên, Tô Thủy Nguyệt.
\- Được rồi, ba người các ngươi sang bên cạnh làm thí nghiệm linh căn, qua được thí nghiệm thì sẽ được thử sức nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ sẽ được gia nhập phái Cửu Dương.
\- Đa tạ sư tỷ.
Ba người Bách Phệ Thôn đi sang bên cạnh, ở đấy có một viên thạch to bằng bàn tay, trong suốt lấp lánh được gọi là Nghiệm linh căn. Mà người muốn tu tiên điều cần thiết nhất là phải có linh căn, linh căn chia làm năm loại đó là Kim, Thủy, Mộc, Hỏa, Thổ, còn có các loại biến dị linh căn thì vô cùng hiếm, trăm người gặp một. Người có linh căn sẽ tu luyện được công pháp thù hợp với hệ của mình, khi tiếp xúc với Nghiệm linh căn, hệ Kim sẽ phát ra ánh sáng vàng, hệ Thủy phát ra ánh sáng xanh dương, hệ Mộc phát ra ánh sáng xanh lá cây, hệ Hỏa phát ra ánh sáng đỏ và cuối cùng hệ Thổ phát ra ánh sáng nâu. Bách Phệ Thôn đặt tay lên Nghiệm linh căn, y không hề có một chút chần chừ nào, nam chính đúng là nam chính, cho dù trước hoàn cảnh nào cũng không làm bản thân thấy nhụt chí. Một thứ ánh sáng màu đỏ lóe lên, rực rỡ vô cùng, sau đó là một thứ ánh sáng tím chen vào.
\- Hỏa linh căn và biến dị linh căn hệ Lôi.
Tô Thủy Nguyệt không có chút bất ngờ nào, trong sách cũng đã nói qua nam chính Bách Phệ Thôn anh dũng xuất chúng, ngay từ lúc khảo nghiệm linh căn đã làm không ít sư huynh đệ trong phái Cửu Dương ganh tị không thôi, linh căn biến dị là một điều không phải ai muốn cũng được.
\- Là Lôi linh căn biến dị, đúng là nhân tài trăm người có một!
\- Chắc chắn sẽ được Thanh Khê chân nhân nhận làm đệ tử thôi!
Tô Thủy Nguyệt nghe đến mấy chữ Thanh Khê chân nhân liền bất giác run lên, hắn phải bái người này làm sư phụ, bằng không sẽ phải bị các sư huynh đệ ở Họa Quan Các thao đến chết! Nhưng mà cơ sở nào để hắn giành được Thanh Khê chân nhân với nam chính cao cao tại thượng, anh dũng vô song này đây?
Bách Phệ Thôn vui vẻ lùi về, nheo mắt nhìn Tô Thủy Nguyệt một cái, Tô Thủy Nguyệt bị nhìn cũng không chút phản ứng tiến lên trên đặt tay lên Nghiệm linh căn. Ánh sáng màu xanh dương nhàn nhạt hiện ra.