- A... Là chuyện này sao?
Tô Dĩ Tần đưa tay sờ sờ mặt, nở một nụ cười như có như không, mắt ánh lên một tia không vui.
\- A Nguyệt đúng là chưa từng nhìn thấy khuôn mặt này của anh hai nhỉ? Cũng đã hơn bốn năm rồi anh chưa có về nhà.
\- Mọi chuyện là như thế nào, tại sao em lại bị trói? Anh hai, nói cho em biết đi!
\- A Nguyệt ngoan, để anh hai ôm em một cái rồi nói sau.
Tô Dĩ Tần ngồi xuống giường ôm lấy hắn, hôn lên trán hắn một cái. Nhưng hắn đối với khuôn mặt này có chút sợ hãi không tự chủ được mà lui lại. Tô Dĩ Tần nhìn thấy hắn sợ liền vuốt vuốt lưng hắn mấy cái.
\- A Nguyệt ngoan, chẳng phải em đã rất thích khuôn mặt này sao? Tại sao trở về rồi liền không thích nữa.
Tô Dĩ Tần lại như có như không hôn lên khóe miệng hắn.
\- Nhưng mà không sao, em không thích, anh hai cũng sẽ làm cho em thích!
Tô Thủy Nguyệt cảm giác có chút gì đó làm hắn không thở nổi, rõ ràng là giọng nói của Tô Dĩ Tần anh hai của hắn nhưng hình dạng lại là của Mộ Thanh Khê. Lúc trước khuôn mặt của Tô Dĩ Tần đâu phải như vậy, y đã phẫu thuật sao?
\- Anh hai nói cho em biết đi, anh hai!
Hắn không biết nghĩ cái gì mà lại hét lên như vậy, hắn cảm thấy mọi chuyện thật sự không đơn giản một chút nào.
\- A Nguyệt ngoan, xong việc anh sẽ nói cho em biết.
Tô Dĩ Tần sau đó đứng dậy, đem hết dây điện đang dán trên người hắn gỡ ra, đẩy cỗ vi tính còn đang nhấp nháy ra chỗ khác rồi lại tiếp tục ngồi xuống bên giường.
\- A Nguyệt có biết không, thời gian qua anh hai thật sự vô cùng khổ sở. Nhưng mà tất cả cũng đã qua rồi, anh hai trở về đây cũng chỉ vì em.
\- Anh hai ở nước ngoài đã xảy ra chuyện gì?
Tô Thủy Nguyệt không đợi được câu trả lời thì đầu đã bị bắt lấy, tay Tô Dĩ Tần đặt ở sau gáy hắn, áp hắn đến bên người. Y cuối xuống nhìn hắn, đôi mắt lóe lên tia thống khổ, y chỉ mấp máy chứ không nói gì mà phũ môi xuống, ở trong khoang miệng của hắn không ngừng tìm kiếm. Tô Thủy Nguyệt bị hành động này của Tô Dĩ Tần làm cho hốt hoảng, hắn hai tay cào cào trên áo sơ mi của y muốn đẩy ra nhưng lại chẳng cách nào đẩy được. Không phải Tô Dĩ Tần quá mạnh mà là hắn quá yếu, cơ thể dường như suy nhược vô cùng. Tô Dĩ Tần đẩy lưỡi vào bắt lấy cái lưỡi đang không ngừng né tránh của hắn, cuốn quýt dây dưa, cho đến khi rời ra trên môi vẫn còn vương một sợi chỉ bạc. Tô Thủy Nguyệt thở hồng hộc, hai mắt trợn trừng lúc này đã hơi ướt, Tô Dĩ Tần làm như vậy là sao chứ?
\- Anh hai, anh điên rồi. Chúng ta là anh em!
\- Anh hai không có điên. A Nguyệt ngoan, anh đã muốn như thế này với em từ lâu.
Tô Dĩ Tần vươn tay kéo tủ đồ trên đầu giường Tô Thủy Nguyệt lấy ra một cái kéo, y cắt phăng cái quần đùi mà hắn đang mặc làm lộ ra tiểu kê màu hồng hồng tím tím đã bán cương của hắn. Hắn có chút xấu hổ cúi gằm mặt, hắn vậy mà bị anh trai ruột hôn đến cương.
\- Anh hai, dừng lại đi. Đừng để sau này mối quan hệ của hai anh em trở nên khó xử.
Cho dù hắn ở trong hệ thống cùng bao nhiêu loại người làm loại chuyện đó thì cũng chưa từng nghĩ tới sẽ cùng anh trai ruột của mình... Nhưng mà Tô Dĩ Tần lại không có ý định dừng lại, y lại ở trong tủ lấy ra một tuýt bôi trơn cùng với một cái dương cụ giả kích cỡ to lớn, hắn liền biết chuyện gì sẽ xảy ra.
\- Anh hai!
Tô Thủy Nguyệt hét lên, hắn cuối cùng lời gì cũng không nói được, Tô Dĩ Tần dường như đã hạ quyết tâm.
\- A Nguyệt ngoan, anh hai biết là em cũng rất thích.
Tô Dĩ Tần dùng hai tay ấn lên đùi Tô Thủy Nguyệt ép hắn dang hai chân ra, hắn sợ hãi lui lại, chưa được bao nhiêu thì đã bị xích sắt giữ lại, hắn căn bản không thoát được. Tô Dĩ Tần cúi người xuống tách hai chân hắn càng rộng, chôn mặt giữa hai chân hắn.
\- Anh hai... Anh.. đừng mà!
Tô Thủy Nguyệt hai tay giữ đầu Tô Dĩ Tần lại, \*\*\*\*\* \*\*\* hắn ở trong miệng y đã từ từ dựng thẳng, lấp đầy trong khoang miệng ấm nóng ẩm ướt. Y vừa ngậm tiểu kê của hắn vừa đem tay dò xét nơi tư mật bên dưới, cơ thể Tô Thủy Nguyệt đã từng trải qua kịch liệt thao làm khi bị động chạm liền trở nên mãn cảm mà run mấy cái.
\- Ưm... A..
Tô Thủy Nguyệt bất giác rên lên, lại ý thức được bản thân lỡ miệng liền im lại, hắn không thể vì bị anh trai ruột rờ mó mà thấy sung sướng được. Chỉ là cơ thể hắn thì lại không nghe lời, hai chân lúc này đã tự động mà dang ra rộng hơn để cho Tô Dĩ Tần dễ dàng hoạt động. Động tác phun ra nuốt vào của y càng nhanh, đem kê kê căng cứng của hắn không chút lưu tình mà cắn nuốt, đỉnh đầu như có như không va chạm với răng của y có chút lạnh. Ngón tay của y lúc này đã chen hết vào trong, từ một ngón thành hai ngón, rồi ba ngón vô cùng thuần thục làm công tác mở rộng, gel bôi trơn cùng với dịch r.u.ộ.t non hòa lẫn vào nhau tạo ra âm thanh lép nhép càng làm cho Tô Thủy Nguyệt mặt đỏ tai hồng, vừa xấu hổ lại sung sướng không gì bằng.
\- A.. ha.. Anh hai, đừng có động... Aa!
Tô Dĩ Tần đương nhiên sẽ không nghe hắn nói, lực tay của y càng lúc càng nhanh không một chút kìm chế nào ở trên điểm mẫn cảm của hắn đánh tới, mỗi một lần va chạm đều cố ý ở nơi kích thích nhất của hắn miết mấy cái, đem thân người nóng rực phía trên làm cho nhuyễn ra. Tô Thủy Nguyệt bị kịch liệt giày vò cũng từ phản đối chuyển sang thỏa hiệp, hắn đã quen với dây dưa động chạm cho nên đối với loại kích thích chí mạng này không chống đỡ nỗi, hai tay luồn vào trong mái tóc đen dày của Tô Dĩ Tần mà mà ôm lấy.
\- Anh hai... Thật thích.. A!
\- Em.. không chịu nổi! Anh hai... Anh haiii... Aaaa!
Tô Thủy Nguyệt kêu lên một tiếng biểu thị sự kích thích đã đạt đến đỉnh điểm, hắn co người bắn ra, ở trong khoang miệng ẩm ướt của Tô Dĩ Tần tràn đầy bạch trọc của hắn. Y rời miệng, thứ nước màu trắng đục tràn ra, ở trên mép y chảy xuống một vệt nhưng rất nhanh đã bị cái lưỡi màu đỏ hồng liếm lấy. Bộ dạng của y lúc này vừa toát lên mùi vị của dục vọng vừa nam tính không gì sánh bằng. Thì ra hắn hận Mộ Thanh Khê như vậy nhưng trước bộ dạng này của y vẫn là bị đánh gục, nhưng hắn đột nhiên nhớ ra người trước mặt là anh hai của hắn, tâm tình có chút phức tạp. Nhưng rất nhanh đã bị đánh gãy. Tô Dĩ Tần đem dương cụ giả chen vào trong động nhỏ đã ngứa ngáy đến khó chịu của hắn, từ từ đi vào đến tận cùng.
\- Khoan đã... Anh hai! Em vẫn chưa....
Tô Thủy Nguyệt vừa mới bắn ra chưa kịp giảm xóc đã phải chịu đựng thêm một tầng khoái cảm liền không chịu được mà kêu lớn, nước mắt sinh lý cũng từ từ chảy ra. Động tác của Tô Dĩ Tần vô cùng thuần thục đem thứ đồ chơi kia cắm vào rút ra, lại mở chế độ rung càng làm cho Tô Thủy Nguyệt sung sướng đến mức không suy nghĩ gì nữa mà ê a rên rỉ.
\- Ưm... Aaa! Thật sướng... Thích quá! Anh hai! Anh hai, em sướng quá!
Tô Thủy Nguyệt nức nở khóc lên, Tô Dĩ Tần hôn lên ngực hắn, cắn mút hai khỏa thù d.u màu nâu sẫm không chút lưu tình rồi lại di chuyển lên trên, hôn lên xương quai xanh gầy nhỏ tạo ra vết hôn ngân màu đỏ trên làn da trắng bóc của hắn vô cùng bắt mắt.
\- Ha..a! Anh hai! Em muốn... muốn nữa!
Tô Dĩ Tần hôn lên cổ hắn, lại hôn lên mặt, lên mũi, cuối cùng là cái miệng đang không ngừng kêu loạn của hắn. Từng động tác đều là ôn nhu cực điểm làm cho lòng Tô Thủy Nguyệt mềm nhũn, hắn không thể không thừa nhận kỹ thuật của y thực tốt, làm hắn mê mệt không thể nào từ chối được. Tô Dĩ Tần gia tăng lực đạo đem máy rung đẩy tới đẩy lui, chế độ rung cũng đã bật đến chế độ cao nhất, giống như một cái mây khoan không ngừng khuấy động bên trong cơ thể Tô Thủy Nguyệt, đến nỗi dịch thủy cũng ồ ạt tràn ra thấp ướt nệm giường. Hắn ưỡn người đón nhận từng đợt xâm chiếm mãi cho đến khi không thể nhịn được nữa mà hai tay giữ lấy tay Tô Dĩ Tần ngăn lại, lại không cách nào ngăn được.
\- Anh hai... em ra! Em muốn ra aaaa! Aa ha...aaa!
Tô Thủy Nguyệt cuối cùng cũng buông lỏng hai tay, hắn rốt cuộc bắn ra, bạch trọc trắng đục dính đầy trên hai tay Tô Dĩ Tần cùng quần áo của y làm cho Tô Thủy Nguyệt xấu hổ không thôi. Y đem dương cụ giả lấy ra, nước d.â.m lúc này được nước tràn ra càng dữ dội, lúc thứ đồ chơi này vừa rút ra còn kêu lên một cái "chóc" vô cùng khoa trương.
\- Cũng thật... hư hỏng!