Xuyên Vào Mạt Thế Tôi Hố Tác Giả Phát Khóc Rồi

Chương 72



Sau đó, Ôn Tư Duệ dẫn theo các nhà khoa học nhỏ tuổi ngày đêm bận rộn, rất nhanh đã chế tạo ra được một vài máy kiểm tra năng lực cảm nhận.

Những thành viên đội cứu hộ có năng lực cảm nhận đủ để điều khiển cơ giáp, theo sở trường của mình được chia thành đội cứu hộ đường không và đội cứu hộ đường bộ, họ được bí mật huấn luyện ở khu vực không người.

Tư lệnh Ôn mượn gà chuyên dụng của Văn Vũ, đích thân chạy một chuyến đến căn cứ số 1, trao đổi với nhà lãnh đạo tối cao suốt cả ngày.

Từ ngày hôm sau, Du Bất Tuyên mỗi ngày đều cố định vận chuyển gạch đá và dược liệu đến các căn cứ cứu hộ khác, bề ngoài là mọi người hăng hái xây dựng cơ sở hạ tầng, nhưng trên thực tế, vòng tay cơ giáp mà cậu kẹp trong đó mỗi lần vận chuyển mới là mấu chốt.

Ứng Chuẩn và Du Tâm Chiếu cũng không nhàn rỗi, hai người, một người dẫn đội ra ngoài làm nhiệm vụ tìm kiếm tài nguyên, một người hộ tống Văn Vũ và Mã Tử làm công ích.

Trên sa mạc mênh m.ô.n.g lần lượt xuất hiện 49 ốc đảo nhỏ, số người bị hôn mê do nắng nóng và khát nước giảm mạnh.

Cộng thêm việc Tiên Tiên Tử mỗi ngày đều đều đặn bay lên trời, truyền thụ kiến thức và kỹ năng sinh tồn trong mạt thế, mặc dù thỉnh thoảng vẫn có động thực vật biến dị tấn công nơi trú ẩn hoặc căn cứ cứu hộ, nhưng rất ít khi xảy ra thương vong lớn.

Thời gian thấm thoắt thoi đưa, một tháng trôi qua trong nháy mắt, Văn Vũ cuối cùng cũng phát hiện ra, giao diện bài viết đã được mở khóa.

『Thời gian trôi qua nhanh chóng, chớp mắt đã đến Tết Đoan Ngọ.』

『Giáo sư Kaka đã im hơi lặng tiếng bấy lâu nay đã phái dị năng giả điều khiển xác sống mới được cải tạo của mình ra tay, điều khiển hàng ngàn hàng vạn zombie bao vây căn cứ cứu hộ 168 đang tổ chức lễ hội từ mọi hướng.』

『Hai bên giao tranh suốt đêm, các thành viên đội cứu hộ liều c.h.ế.t bảo vệ người dân sơ tán trước.』

『Đêm hôm đó, không ai sống sót.』

Văn Vũ: "..."

"Tác giả thật sự không chịu bỏ cuộc, vòng vo tam quốc như vậy, cuối cùng vẫn muốn quay về đoạn căn cứ bị hủy diệt."

Hệ thống chạy đi dò la tình hình địch một vòng rồi mới nói: "Tác giả cũng nói như vậy về cô, cô ấy đã sắp xếp lại dàn ý, đau đớn suy nghĩ, quyết định không chấp nhặt với một khí linh nữa, mà là muốn nắm bắt mâu thuẫn cốt lõi, để căn cứ nhanh chóng bị hủy diệt, nam nữ chính bắt đầu đi theo mạch truyện chính, thống trị một phương."

Văn Vũ nhìn những người ngoài cửa sổ đang chuẩn bị cùng nhau đón lễ, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc, cô bất đắc dĩ xòe tay, "Cô ấy nên biết, tôi sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu."

"Tác giả đã nhận được kết quả khiếu nại, biết không phải là bị hack nên đã bắt đầu suy nghĩ lung tung, nghi ngờ là cô đã thức tỉnh siêu năng lực sửa đổi cốt truyện từ xa, bản thân cô ấy không thể nào theo dõi cốt truyện 24/24, nhưng trong phần lời tác giả đã nói là nhờ độc giả giúp đỡ bắt lỗi, cô ấy sẽ xử lý ngay lập tức."

Văn Vũ: Hừ.

Tránh ra nào, độc giả kỳ cựu mười năm sắp bắt đầu nhảy múa điên cuồng rồi đây!

Cô cầm bút quang, sửa "zombie" thành "bánh ú".

Các độc giả khi đọc đến câu này đều tự động bỏ qua, theo họ thì bánh ú cũng là zombie, không có gì sai.

(粽子 Bánh ú đúng là có nghĩa là bánh ú nhưng trong truyện nó còn có nghĩa là cương thi nữa =)))

Không lâu sau ---

Giáo sư Kaka đã im hơi lặng tiếng bấy lâu nay, phái dị năng giả điều khiển xác sống mới được cải tạo của mình ra tay, điều khiển hàng ngàn hàng vạn bánh ú, bao vây căn cứ cứu hộ 168 đang tổ chức lễ hội từ mọi hướng.

Đinh Vạn Lý phát hiện mục tiêu, khóe miệng giật giật nói: "Mọi người chuẩn bị thau chậu đi, một đợt bánh ú lớn đang tiến về phía chúng ta, nhặt hết về còn có thể gửi tặng cho căn cứ anh em, ngàn vạn lần đừng lãng phí!"

Giáo sư Kaka: "..."

Tặng bánh ú ngàn dặm, lễ vật tuy nhẹ nhưng tình cảm dạt dào.

Căn cứ cứu hộ đột nhiên bị bao vây bởi nhiều bánh ú như vậy, người dân vui mừng như thể đang đón năm mới, ôm thau chậu hũ hũ, cố gắng nhặt nhạnh, sợ bỏ sót dù chỉ một nửa cái.

Văn Vũ dẫn theo các thành viên bộ phận dị năng hợp lực bắt giữ tên dị năng giả điều khiển xác sống đang định chuồn đi, đối phương chó cùng rứt giậu, liên tục sử dụng dị năng, sau đó tuyệt vọng nhìn từng đợt bánh ú từ bốn phương tám hướng tự động chạy đến.

Mọi người hai mắt sáng rực, không ngờ đây lại là một tên phản diện có thể cho quà liên tục.

Văn Vũ lập tức hạ giọng ra lệnh, "Hắn ta vừa sốt ruột là theo bản năng kích hoạt dị năng, tiếp theo đừng có bắt thật, cứ theo tôi nói giả vờ truy đuổi, để hắn ta tiếp tục giãy giụa phản kháng."

"Nhận được."

Mọi người nghe theo chỉ huy đồng lòng diễn xuất, mỗi lần sắp bắt được người đều sẽ có những tình huống "bất ngờ" xảy ra ---


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.