Xuyên Vào Mạt Thế Tôi Hố Tác Giả Phát Khóc Rồi

Chương 86



Giây tiếp theo...

Tóm lại, bởi vì Noel phun không ngừng, phân bón của căn cứ coi như đã có.

...

Diễn đàn tận thế (Mùa hè, ngày 15 tháng 8, nắng nóng).

Thời gian trôi nhanh, tháng 8 đã trôi qua được một nửa.

Vì có nhiều cây xanh, phân bón đầy đủ nên lương thực và rau củ của căn cứ 168 phát triển rất tốt.

Người dân như thường lệ, sáng sớm đã bận rộn, ai nấy đều nở nụ cười rạng rỡ, lão Lưu vừa mới thu hoạch xong một lứa dưa chuột non xanh mơn mởn, tâm trạng rất tốt, trông trẻ ra cả chục tuổi.

Những đứa trẻ lớn hơn ngồi trước cửa nhà, theo Tiên Tiên Tử trên không đọc sách buổi sáng, giọng đọc đều đều rõ ràng.

Những đứa trẻ nhỏ hơn thì nằm sấp trong túi bụng của chuột túi biến dị, vui vẻ đuổi theo Nhện tuyết xem giăng tơ, thi thoảng lại phát ra tiếng cười trẻ thơ non nớt.

Gạch đá do Thú phun gạch sản xuất đã lát nên những con đường mới tinh trong và ngoài căn cứ, vừa rộng rãi vừa bằng phẳng, Vệ Trúc Tử và những người khác không còn phải ngày đêm quét dọn đất cát nữa.

Mà trong số đó có mấy con Thú phun gạch đã tiến hóa lần nữa trong lần thiên tai vừa rồi, nó có thể phun ra gạch men có màu sắc sặc sỡ, hoa văn độc đáo, bỗng chốc trở thành mặt hàng bán chạy, việc kinh doanh vận tải của Du Bất Tuyên cũng theo đó mà ngày càng phát đạt.

Ở phía xa xa có các chiến binh cơ giáp đang khổ luyện, có gián điệp đang tích cực cải tạo ở nông trường, xa hơn nữa là ốc đảo đã tự phát hình thành khu chợ nhỏ và những người vội vã cưỡi gà trống biến dị...

Đinh Vạn Lý đứng trên tháp canh cao ngất thu hết mọi thứ vào tầm mắt, trong lòng cảm khái muôn phần.

Nghĩ lại lúc trước hắn ta thật sự chỉ là đến hóng chuyện thôi, không ngờ mới có nửa năm thế mà lại được chứng kiến nhiều "chuyện" như vậy.

Đây có còn là cái tận thế tàn khốc mà con người khi đói khát đến cùng cực, thậm chí còn đến mức phải đổi con lấy con để ăn nữa hay không?

Nhìn đội cứu hộ lúc ra ngoài thì sao trời lấp lánh, lúc trở về thì tắm mình trong ánh bình minh và bóng dáng mảnh mai nhưng không hề yếu đuối kia đang đi ở giữa, trong lòng Đinh Vạn Lý đã có câu trả lời.

**

Vài tiếng trước, căn cứ 167 đã bị một đám châu chấu biến dị hung ác bao vây suốt đêm.

Tên cầm đầu của chúng phát biểu: "Đi làm là không thể nào, cả đời này cũng không thể nào, nhiều nhất là đến cướp bóc kiểu như này thôi."

Tư lệnh Ôn nhận được tín hiệu cầu cứu thì lập tức phái Ứng Chuẩn dẫn đội quân cơ giáp đến hỗ trợ, Văn Vũ đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội kiếm điểm cống hiến này, cùng mọi người chiến đấu suốt đêm.

Trở về tắm rửa xong, cô mệt mỏi ngã xuống giường.

"Nini, có cách nào giục tác giả ra chương mới không, tác giả cứ không chịu ra chương mới thì tôi hết lương thực mất thôi."

Hệ thống không mắc lừa: [Ký chủ tỉnh lại đi, cô chỉ là vì không có cốt truyện để sửa nên mới cảm thấy nhàm chán thôi.]

"A~ Vô địch~ thật là cô đơn~ làm sao đây~"

Văn Vũ hát vu vơ mấy câu, theo thói quen mở trang web ra refresh một cái, vẫn là không có - chờ đã, cô ấy ra chương mới rồi!

"Chương 29, Chết chắc".

Vừa nhìn thấy tiêu đề đầy ác ý này, cô liền biết tác giả vẫn chưa từ bỏ ý định, chỉ là không biết sau khi ấp ủ lâu như vậy đối phương lại nghĩ ra trò mới gì đây.

『Ba gia tộc quý tộc vì vật tư mà nội chiến, hai nhà ăn một nhà, các thế lực vũ trang cũng nhân cơ hội này gây chiến, thôn tính lẫn nhau, tình hình bên ngoài hỗn loạn như một nồi cháo.』

『Giáo sư Kaka thừa nước đục thả câu, vừa dụ dỗ vừa lừa gạt tìm được rất nhiều người sống để làm thí nghiệm, trong đó phần lớn là những người bình thường khao khát có được dị năng nhưng cũng không ít dị năng giả muốn tiến hóa lần nữa.』

『Cuối cùng, sau vô số lần thất bại, biên giới bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều zombie, thuốc nâng cấp dị năng giả của giáo sư Kaka tuyên bố thí nghiệm thành công, hắn ta bận rộn liên lạc với tinh cầu Beta nào ngờ những vật thí nghiệm lại đột nhiên phản kháng cướp đi lô mẫu vật đầu tiên rồi biến mất không tung tích.』

Nhìn đến đây, Văn Vũ thử đổi "thí nghiệm thành công" thành "thí nghiệm thất bại".

Nếu như có thể khiến cho hắn ta dừng tay thì tốt rồi, cô nghĩ…nằm mơ đi.

Bên này cô vừa mới sửa xong, bên kia tác giả lập tức sửa lại như cũ khiến cho cô nghiến răng ken két, "Nini, đây chắc không phải là chiêu cuối mà tác giả đã tốn nửa tháng để nghĩ ra đấy chứ, theo dõi mình 24/24 luôn à?"

[Gần như vậy, cô ấy đã phân tích nội dung cô đổi "Không ai sống sót" thành "Không ai bị thương" trước đây, sau đó lại bị cô ấy đổi lại, phát hiện ra cô chưa bao giờ ra tay ở cùng một chỗ, vì vậy định thử ngăn cản cô từ góc độ này.]

[Nói một cách đơn giản là, dù cô có sửa chỗ nào thì cô ấy cũng sẽ lập tức khôi phục lại nguyên trạng.]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.