Xuyên Vào Nữ Chính Ngu Ngốc

Chương 30: 30: Bao Nhiêu Tiền Tôi Cũng Đồng Ý




Tiết Lạc lên xe một người đàn ông lạ, chẳng lẽ cô ta đã yêu người này rồi? Cô ta thật sự không yêu anh trai mình nữa ư? Trong đầu Lương Gia Vỹ thoáng hiện lên vài câu hỏi.
“Wow, Lương thiếu, anh thích điện thoại của em sao? Vậy Lệ Na tặng cho anh đó, anh cũng mua một cái mới tặng lại cho Lệ Na đi.” Người đẹp bị đoạt mất di động dựa sát cơ thể đầy đặn của mình vào người Lương Gia Vỹ, mỉm cười dịu dàng lên tiếng.
Lương Gia Vỹ nhíu mày hỏi: “Bức ảnh này là ai gửi đến?”
“Hả? Là một người bạn của em, Lương thiếu, bức ảnh này có vấn đề gì sao?” Người đẹp tên Lệ Na khó hiểu trả lời Lương Gia Vỹ, lúc này cô mới nhớ ra đây là một người chị em cô quen được ở quán rượu.
Lương Gia Vỹ nhìn thời gian bức ảnh được gửi đến vào nửa tiếng trước, anh ta nghĩ, chỉ cần tìm được người gửi bức ảnh này là có thể tìm được Tiết Lạc.

Anh ta muốn tìm ra cô để xem rốt cuộc cô đang âm mưu làm cái gì, anh ta nhất định không tin chuyện cô không còn thích anh trai mình nữa.

Lương Gia Vỹ nghi ngờ coi đang làm chuyện mờ ám gì đó, cô bất ngờ chuyển ra ngoài chắc chắn là có vấn đề.
“Cô biết người phát tán bức ảnh này là ai đúng không, cho tôi cách liên lạc đi.”
“Ah, Lương thiếu, anh không thích Lệ Na nữa sao, sao lại muốn tìm cách liên hệ với bạn em? Cô ta đã có người làm chỗ dựa vững chắc rồi, từ lâu không còn đến nơi hỗn độn này nữa.” Lúc đầu sắc mặt Lệ Na nhăn lại, sau đó nhớ tới Điềm Điềm đã được người ta bao dưỡng, cô ta càng cười tươi hơn: “Điềm Điềm của tụi em đã có kim chủ rồi, cô ta sẽ không quen người khác nữa đâu.”
“Cô không nói đúng không? Tôi không tin ở đây nhiều người như vậy chỉ có mình cô biết được cách liên hệ.” Thấy người phụ nữ này thật không biết phân biệt, Lương Gia Vỹ đẩy cô ta ra, định đi hỏi cô gái bên cạnh.
“Lương thiếu, anh đừng đi mà, em nói là được chứ gì.” Lệ Na vội vàng kéo tay Lương Gia Vỹ lại: “Em không chỉ cho anh cách liên lạc, mà còn có thể giúp anh hẹn cô ta ra ngoài.”
“Muốn bao nhiêu?” Lương Gia Vỹ dừng bước, quay trở lại ngồi xuống.

Anh ta biết loại phụ nữ ở những nơi thế này có một điểm chung, đơn giản đều là vì tiền.

“Hai vạn.” Lệ Na cũng không đôi co nữa, giơ hai ngón tay.
“Lát nữa tôi sẽ cho người chuyển vào thẻ cô, mau nói đi, bạn của cô liên hệ thế nào.” Hai vạn đối với Lương Gia Vỹ mà nói, chỉ giống như tiền tiêu vặt muốn sài lúc nào cũng được, nếu anh ta đã không để tâm thì sao có thể keo kiệt việc dùng tiền mua được tin tức chứ.
Lệ Na nhanh chóng nói cho Lương Gia Vỹ biết cách liên lạc với Điềm Điềm.

Sau khi lấy được tin tức, anh ta không còn lòng dạ nào tiếp tục chơi nữa, vội vàng tạm biệt mấy anh em, thanh toán toàn bộ rồi mới rời khỏi hộp đêm, ra xe, bắt đầu gọi điện cho Điềm Điềm.
Điềm Điềm không thể dẫn kim chủ của mình về nhà, bởi vì hôm nay là sinh nhật của vợ anh ta.

Thế càng tốt, cô ta cũng không muốn mỗi ngày đều phải ở cùng tên mập béo kia.
Điềm Điềm đang hưởng thụ cuộc sống xa hoa nằm trong bồn tắm rải đầy cánh hoa hồng và uống rượu vang đỏ, thì điện thoại đặt ở bên cạnh đổ chuông.
Cô ta đặt ly rượu xuống, cầm điện thoại lên nhìn phát hiện có số lạ gọi tới.

Trước kia cô ta không thích nghe số lạ, có điều, hôm nay tâm trạng không được tốt, cô ta lại muốn tán dóc với người lạ.
“Alô.”
Lương Gia Vỹ nghe có người bắt máy, lập tức hỏi: “Tôi muốn mua tin tức từ cô, cô muốn bao nhiêu?”
“Gì vậy? Anh bị bệnh thần kinh à? Mua tin tức gì ở đây?” Bỗng dưng trong điện thoại vang lên câu hỏi như vậy khiến Điềm Điềm hoảng sợ, cô ta nghĩ không phải là vợ của bạn trai kim chủ phát hiện ra chuyện của bọn họ, rồi phái người theo dõi cô ta đấy chứ.
“Cô dám mắng ai bệnh thần kinh, ông đây gọi tới là muốn cho cô tiền, ông muốn biết, cô gái trong bức ảnh mà cô gửi đi nửa tiếng trước ở đâu, cô có biết không? Nếu nói chính xác, ông đây sẽ cho cô tiền, muốn bao nhiêu cứ nói.” Lương Gia Vỹ bị mắng, giọng nói lập tức đề cao lên.

“Anh là ai, tại sao lại muốn biết cô gái kia ở đâu?” Không ngờ người đàn ông xa lạ này gọi điện cho cô ta là vì muốn biết nơi ở của Tiết Lạc, anh ta còn nói sẽ cho cô ta tiền, Điềm Điềm nghiêm túc suy nghĩ, liệu chuyện này có phải là thật hay không, nếu đúng như vậy thì cô ta vừa kiếm được tiền, vừa có thể chơi khăm Tiết Lạc rồi.
“Tôi là ai không quan trọng, cô chỉ cần nói cho tôi biết thông tin này, muốn bao nhiêu cũng được.”
“Vậy thì tốt, anh chuyển tiền cho tôi trước, tôi sẽ nói ngay cho anh biết cô ta đang ở cùng với ai.” Điềm Điềm không biết Tiết Lạc hiện giờ sống ở đâu, nhưng cô ta biết Tiết Lạc đang ở cùng ai, nếu cho người khác biết tin tức này có thể kiếm được tiền, sao cô ta lại bỏ lỡ chứ.
“Số tài khoản.” Lương Gia Vỹ cười lạnh, bọn người này thật rẻ mạt, vì tiền chuyện gì cũng có thể làm, tối nay chỉ cần anh sẵn sàng bỏ tiền ra, cả cái cô Lệ Na kia và người phụ nữ này đều vui lòng nói ra manh mối cho anh biết.

Đúng là có tiền thì chuyện gì cũng có thể giải quyết.

Đôi khi, anh cảm thấy làm con của một người giàu có thật may mắn, làm chuyện gì cũng thuận lợi.
Điềm Điềm nhanh chóng nhắn lại số tài khoản, đồng thời còn yêu cầu đối phương chuyển mình ba vạn.

Nhưng cô ta cũng hơi lo sợ đối phương khi nhìn thấy số tiền sẽ không đồng ý.
Nào ngờ, ngay sau đó cô ta nhận được tin nhắn từ ngân hàng gửi tới, báo có người chuyển ba vạn vào tài khoản của cô ta.
Điềm Điềm không còn tâm trí tiếp tục ngâm mình nữa, vội vàng rời khỏi bồn tắm, lấy một cái khăn quấn quanh người, ngồi xuống ghế rồi gọi lại cho người đàn ông xa lạ lúc nãy.
Bên kia bắt máy rất nhanh, giọng đàn ông trong điện thoại hối thúc: “Tiền đã chuyển cho cô rồi, thông tin!”
Điềm Điềm điều chỉnh hô hấp, cố gắng làm mình thật bình tĩnh.


Cô ta cảm thấy kỳ lạ khi người đàn ông này đột nhiên biết cô, vừa rồi cô không chú ý đến, nhưng giờ phải suy nghĩ thật cẩn thận mới được.
Khi nãy, cô ta nghe người này nói thấy được bức ảnh cô ta gửi đi nửa tiếng trước, nhưng hình như anh ta không biết cô, vậy anh ta nhìn thấy bức ảnh cô ta gửi từ đâu?
Hơn nữa, anh chàng này cũng rất hào phóng, nói gì là đồng ý ngay, cô ta vừa mở miệng, anh ta đã lập tức chuyển cho cô ta ba vạn, nói thật, khi nhìn thấy số tiền trong tin nhắn, cô ta cũng sợ hết hồn.
“Rốt cuộc anh là ai? Anh nhìn thấy ảnh tôi gửi đi từ đâu? Hơn nữa, vì sao anh lại đồng ý cho tôi nhiều tiền như vậy chỉ để biết nơi ở của Tiết Lạc?”
“Tiền cô cũng nhận rồi, hỏi nhiều như vậy làm gì? Nói cho ông nghe nhanh lên, cô gái kia hiện giờ ở đâu.”
Điềm Điềm cẩn thận suy nghĩ, dù sao cô ta cũng rất ghét Tiết Lạc, hơn nữa trước đây khi Tiết Lạc còn chưa từ bỏ Lương Dật Phàm đã từng khiến cho rất nhiều người oán hận.

Nếu đã có người cho cô tiền, lại còn muốn tìm Tiết Lạc để gây phiền phức, vậy thì cứ để anh ta đi tìm Tiết Lạc gây chuyện đi.
Môi Điềm Điềm nở nụ cười: “Thực ra tôi cũng không biết hiện nay cô ta đang ở đâu, nhưng tôi biết cô ta ở cùng với ai, cô ta đang ở chung với cô bạn học Tưởng Nguyệt, còn có anh họ của Tưởng Nguyệt nữa.” Điềm Điềm nói tất cả những gì mình biết.
“Anh họ của Tưởng Nguyệt, chính là người đàn ông lái xe trong bức ảnh sao?” Lương Gia Vỹ hỏi.
“Đúng vậy, chính là anh ta, hình như anh ta là bạn trai của Tiết Lạc.”
“Ha ha, bạn trai? Loại người như Tiết Lạc mà cũng có đàn ông thích cô ta sao.” Lương Gia Vỹ cười khẩy, anh không tin Tiết Lạc có thể quen được bạn trai giàu có đẹp trai như vậy.

Cười mỉa mai một lúc, anh ta mới tiếp tục hỏi: “Vậy nhà của Tưởng Nguyệt ở đâu?”
“Tôi thật sự không biết nhà Tưởng Nguyệt, nhưng mà, khi nãy tôi nhìn thấy bọn họ ở một quán ăn, anh có thể đến quán ăn đó chờ thử xem.” Điềm Điềm gợi ý.
Nghe thấy chính mình còn phải đi đến đó ôm cây đợi thỏ, Lương Gia Vỹ lập tức không vui: “Ông đây cho cô ba vạn chỉ để nghe mấy cái thông tin tạp nham này? Bảo tôi đến đó đợi? Tôi thấy người phải đến đó đợi chính là cô, nhìn thấy cô ta thì lập tức theo dõi, rồi gọi điện báo lại cho tôi, tôi sẽ đưa thêm tiền cho cô.”
“Tại sao tôi phải giúp anh làm nhiều chuyện như vậy? Tôi là bạn học của cô ta, nếu như chuyện này lộ ra, mặt mũi tôi biết để ở đâu.” Điềm Điềm không muốn giúp người đàn ông xa lạ này làm nhiều chuyện như vậy.
“Tôi nghe em gái của cô nói hiện tại cô đang được một ông chủ giàu có bao nuôi, tôi nghĩ kim chủ của cô cũng không hẳn là một món hàng tốt.


Thế này đi, nếu cô giúp tôi làm tốt chuyện này, tôi sẽ giới thiệu cho cô một kim chủ vừa trẻ tuổi vừa đẹp trai, cô thấy thế nào?” Thấy người phụ nữ này dám không chịu giúp mình, Lương Gia Vỹ nhớ tới lời nói của Lệ Na, lập tức đưa mồi ra nhử.
Điềm Điềm biết người đàn ông này đã nhìn thấy bức ảnh ở chỗ nào rồi, thì ra là ở hộp đêm.

Cô ta làm gì có em gái nào biết cô ta đang được bao nuôi chứ, chỉ có mấy chị em quen biết sơ xài ở đó mới biết chuyện này.

Nhưng cô ta cũng không có lý do gì tin tưởng lời nói sẽ tìm cho mình một kim chủ vừa trẻ đẹp vừa giàu có của người đàn ông này.
Điềm Điềm cười nhạt: “Tôi không tin, anh không nói anh là ai, sao tôi có thể tin tưởng anh sẽ giúp tôi?”
“Lương gia, rõ rồi chứ! Chính là Lương Dật Phàm tổng giám độc tập đoàn Lương thị, mà tập đoàn kia tôi cũng có phần, muốn giới thiệu một kim chủ cho cô có gì khó khăn chứ.” Đến lúc này, Lương Gia Vỹ cũng không muốn dài dòng nữa, trực tiếp nói thẳng: “Tôi chính là con trai thứ hai của tập đoàn Lương thị, em trai của tổng giám đốc Lương Gia Vỹ, nếu cô không tin tôi, vậy ra ngoài gặp mặt đi, chúng ta cùng nhau bàn bạc kế hoạch cho tốt, địa điểm là ở quán ăn cô nói, cô gửi địa chỉ qua cho tôi.”
Nói xong, Lương Gia Vỹ cúp máy.
Anh ta có linh cảm rằng, người phụ nữ vừa liên hệ này mặc dù không tin anh ta, nhưng hình như cũng không thích Tiết Lạc.

Có lẽ, bọn họ có thể trở thành đồng minh, cùng nhau tìm ra âm mưu mờ ám của Tiết Lạc, rồi sau đó làm cho cô ta phải cuốn xéo đi.
Khi Điềm Điềm nghe người trong điện thoại nói anh ta là em trai của Lương Dật Phàm, trong lòng cô ta lập tức sôi trào.

Trước kia cô ta nghĩ rằng Tiết Lạc sẽ tranh thủ cơ hội được ở gần mà thuận lợi tiếp cận Lương Dật Phàm, nhưng sự thực chứng minh, Tiết Lạc vẫn không thành công.
Hiện tại, chỗ dựa khó nhờ này của Tiết Lạc lại xuất hiện trước mặt cô ta, còn chủ động tìm cô ta trợ giúp, nếu cô ta không nắm chặt cơ hội lần này thì đúng là quá ngốc rồi..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.