Vì đây là nơi đất khách quê người nên Tịch Dao buộc phải ở lại nhà của bà cụ đó vài ngày. Bà cụ đối với cô rất tốt coi cô như con ruột, mỗi ngày sau khi giúp bà cụ làm xong việc nhà, cô đều đi ra ngoài và tìm cách để quay trở về thế kỷ 21, cô đã thử rất nhiều cách để quay về nhưng vẫn không có bất kỳ một cách nào hữu dụng cả. Hôm nay cũng giống như mọi ngày Tịch Dao đi tìm cách để quay về, nhưng cũng như mọi ngày vẫn là thất vọng trở về, bỗng cô cảm thấy kinh đô đông đúc người tới mức chóng mặt, tính tò mò nổi lên cô hỏi những người qua đường thì mới biết thì ra hôm nay là lễ hội mỗi năm một lần của kinh đô để tôn thờ nữ thần chiến tranh Sekhmet của Ai Cập.
Tịch Dao ngạc nhiên, thì ra là lễ hội sao? Cô cũng muốn đi xem thử thế nào, cô xin phép bà chủ nhà và ra ngoài đi tham gia lễ hội, đi được một lúc cô đã tới được hoàng cung nơi lễ hội diễn ra đông đúc nhất, thấy mọi người đang nhìn thứ gì ở trên kia cung điện, cô cũng nhìn theo cô rất ngạc nhiên khi thấy một mỹ nam tuy mỹ nam đó ở trên cao kiến cô không thể nhìn kỹ được dung mạo của y, nhưng cô dám chắc đó làm một mỹ nam a, mỹ nam đó mặc áo choàng bằng vàng (vải thêu được đan xen vàng vào trong) đầu đội vương miệng với khuôn chim ưng bằng vàng, tay cầm quyền trượng đứng cùng với một số quan lính và một vài đại bá, đại thúc mặc đồng phục tư tế Ai Cập cổ đại đứng ở phía trên tòa thành cao nhất của hoàng cung, vị mỹ nam kia thì đang vẫy tay với mọi người, Tịch Dao hết sức ngạc nhiên bởi nếu như cô không nhầm thì mỹ nam đẹp trai tuấn tú kia chính là pharaoh Isara Merity, cô lần đầu được chính mắt nhìn thấy hắn, thần tượng của cô chính là hắn bằng da bằng thịt kia rồi. Pharaoh sau đó đi vào bên trong cung điện, cô mới bắt đầu trở lại với không khí lễ hội náo nhiệt của kinh thành, chớp mắt đã tới chiều tà, ánh hoàng hôn từ mặt trời xen kẽ những ánh sáng mờ nhạt của những ngọn đuốc bắt đầu cháy của các nhà dân phía xa cung điện, thấy trời chuyển tối cô định trở về nhà, không ngờ lại nhìn thấy phía cửa hoàng cung có một đám người quay quanh, phía trên có một tờ giấy viết gì trên đó nhưng vì là chữ tượng hình cổ đại nên cô không thể đọc được, sau khi hỏi mọi người thì mới biết pharaoh đã bị trúng độc mà ngự y trong cung lại không có cách để cứu cho nên dán cáo thị ở đây hy vọng có người có thể cứu được pharaoh, nghe thế cô liền xin vào để chữa trị, ít nhất thì cô cũng là một bác sĩ không thể thấy chết mà không cứu, dù là chỉ còn một ít hy vọng cũng không thể bỏ qua.
Sau khi được binh sĩ hoàng cung kiểm tra thân thể xem có đem theo ám khí hay không, Tịch Dao được cho vào, cô bước vào phòng bệnh nhìn thấy có một vài cung nữ, nữ quan và ngự y, bọn họ vừa làm việc của mình vừa buồn bã, Tịch Dao bước tới chiếc giường, nhìn thấy mỹ nam lúc sáng mà cô nhìn thấy trên thành cung điện và cô không nhìn lầm anh ấy thật sự rất đẹp trai, tuy đang trúng độc, hơi thở khó khăn vẫn không làm giảm đi sự uy phong, lừng lẫy của một bậc đế vương, anh cao hơn cô nhiều, thân thể không mập, cũng không quá ốm, tóc anh để dài hơn gáy một chút, đồng tử màu đen càng khiến anh ta trong càng thâm sâu khó lường, cũng không đô con do luyện tập thể dục quá nhiều, Tịch Dao thấy anh đang thở rất yếu cô liền bắt mạch, khi kiểm tra ly rượu có độc của hắn thì cô đoán ra được loại độc mà hung thủ đã dùng, cũng may đó là một loại độc mà cô quen biết, cô cũng biết cách để chế ra thuốc giải, cô quay đầu hỏi nữ quan chăm sóc xem nhà thuốc ở đâu, nữ quan sai tỳ nữ dẫn đường cho cô tới nhà thuốc hoàng cung Ai Cập, sau khi làm việc trong kho thuốc hoàng cung một hồi lâu, Tịch Dao cuối cùng cũng đã làm ra được thuốc giải, cô bón thuốc cho hắn sau đó ở lại hoàng cung thêm ba ngày để điều trị cho dứt chất độc trong cơ thể của hắn.
- --------
Ba ngày sau Merity mơ hồ tỉnh lại, cảm thấy đầu có một chút đau, cố gắng ngồi dậy thì cảm thấy phần chăn(mền) dưới bụng có cái gì đó nặng đè lên, Merity ngó kỹ thì thấy đó là một cô gái mặc y phục tỳ nữ đang ngủ gật trên giường của hắn, hắn nhìn cảm thấy ngứa mắt tính đạp thẳng cô xuống đất thì nữ quan Raery vú nuôi của hắn đem thuốc vào, nhìn thấy hắn muốn đạp cô xuống thì lập tức ngăn cản.
"Pharaoh, cô gái này chính là người đã cứu ngài lúc ngài bị trúng độc đó, vì để trị dứt chất độc trong cơ thể của ngài mà cô ấy đã ba ngày không nghỉ ngơi cô ấy vừa mới chợp mắt một chút mà ngài tính làm gì vậy?"
Hắn nhìn cô gái đang ngủ gật kia thẫn thờ một lát, cô chính là người đã cứu hắn sao, trước khi hắn hôn mê nghe thấy ngự y giỏi nhất của hắn nói, chất độc của hắn chỉ có các vị thần mới chữa trị được, chẳng lẽ khí số hắn chưa tận nên thần linh đã đưa cô gái này xuống để chữa trị cho hắn sao, cô gái này nếu như đã chữa trị được cho hắn thì không phải là người bình thường. Chính vì thế sau khi hắn có thể đi lại bình thường, hắn đã lập tức phong thưởng cho cô.
"Người đâu phong cho cô gái này làm nữ quan trông coi việc chữa trị bệnh tình của ta. Thưởng thêm một phòng ở riêng."
Lệnh được ban xuống, tất cả mọi người đều vui mừng khi nghe được pharaoh đã khỏi bệnh, mọi người đều thầm cảm tạ vị nữ lang trung tài giỏi đã cứu sống hoàng đế, nhưng lại có một người thì lại hoàn toàn không vui, thậm chí rất tức giận là đằng khác, đó là em gái cùng cha khác mẹ của Merity - nữ hoàng Ariana, ả ta cũng chính là kẻ đã bỏ độc vào rượu của hắn.