Xuyên Về Bộ Lạc Nguyên Thủy Làm Thủ Lĩnh

Chương 35: Chương 35




Quả nhiên, Thạch vừa nghe được lời này liền cảm thấy vô cùng hưng phấn.

“Thứ này gọi là cung tiễn sao? Thật mới lạ! Nó sử dụng như thế nào?”Kỳ thật lúc vừa nghe thấy thứ này có thể giết được con mồi, rất nhiều tộc nhân đi cùng cũng âm thầm vểnh tai lên lắng nghe.

Quân Tiểu Nam rút ra một mũi tên từ bên trong chiếc túi đeo sau lưng, hướng về phía Thạch ngoắc ngoắc tay.

Thạch vui vẻ nhìn chằm chằm Quân Tiểu Nam không dám chớp mắtSau đó Tiểu Nam Nam gài mũi tên trong tay vào nỏ, nhắm về phía cây đại thụ ở phía xa, “vút” một tiếng mũi tên lập tức bắn ra ngoài.

Lực đột ngột phát ra từ mũi tên khiến Thạch khiếp sợ, sau đó hắn liền hưng phấn chạy đến gốc cây đại thụ để kiểm tra“Oa! Nam, ngươi thật lợi hại! Thứ vũ khí gọi là cung tiễn cũng rất lợi hại!”“Ôi! Sao lại cắm sâu như vậy cơ chứ? Thật sự rất khó rút ra!”“Thình thịch.


” Thời điểm Thạch rút được mũi tên ra cũng là lúc hắn ngã bịch xuống đất.

Đứa nhỏ tò mò này không hề sợ đau, dù sao chiếc áo lông vũ trên người hắn cũng mềm mại như bông.

Hắn lồm cồm bò dậy, sau đó nhanh chóng nhặt mũi tên mang về cho Quân Tiểu Nam rồi nhìn cô bằng vẻ mặt đầy hâm mộ.

Lỗ - A phụ của Thạch: Xong rồi xong rồi vợ ơi, nhóc con nhà chúng ta còn có thể tìm được bạn đời…Nhiệt - A mẫu của Thạch: Dư sức, hay là ta lại sinh thêm đứa nữa?Tiểu Bắc - người anh trai siêu cấp cưng chiều em gái kiêm người đã chứng kiến qua sự lợi hại của cung tiễn: Em gái ta quả thật vô cùng lợi hại!Tiểu Nam Nam nhân cơ hội này lên tiếng: “Cậu có muốn học hay không? Khi nào trở về tôi sẽ dạy cậu!”Thạch vô cùng cuồng nhiệt: “Muốn! Tôi muốn học!”***Xét về khoảng cách thì bộ lạc Viêm là tộc đàn có vị trí gần nhất với sơn động nơi bộ lạc Châm đang cư trú.

Đoàn người chỉ cần trèo qua một ngọn núi ở phía đông là có thể đến nơi.


Ngay khi mọi người vừa đặt chân lên đỉnh núi, Phong là người đầu tiên nhận ra có điều gì đó không thích hợp, dường như bọn họ nghe thấy tiếng kêu của Thụ Lang!Những người phụ nữ đến từ bộ lạc Viêm cũng nhanh chóng phản ứng lại.

Thụ Lang không có thói quen ngủ đông, mỗi khi đến mùa đông, chúng đều kết bầy đàn đi săn, gặp loài động vật nào liền giết loài động vật ấy.

Bọn họ sinh ra và lớn lên ở bộ lạc Viêm, không biết vì nguyên nhân gì mà nhiệt độ nơi này luôn cao hơn những nơi khác một.

Cũng vì nguyên nhân này mà Thụ Lang đặc biệt thích hoạt động xung quanh khu vực này.

Từ khi Phong và Nhiệt có ký ức đến nay, bộ lạc Viêm đúng là đã trải qua vài mùa đông bị Thụ Lang tập kích.

Có thể là do núi cao ngăn trở nên trước khi leo lên đến đỉnh núi, bọn họ căn bản không nghe thấy tiếng hú của Thụ Lang.

“Làm sao đây? Hình như là một bầy Thụ Lang!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.