Xuyên Về Làm Nữ Phụ Độc Ác

Chương 32: Chương 32




Bị Huân Vu Nhất nói có chút giật mình,Hi Văn liền bỏ chân xuống,hắng giọng nói
"Chỉ là không để ý thôi anh cũng không có ích kỷ vậy đi" Hi Văn cười cười,bây giờ cũng thể thô lỗ được nha
"Chỉ cô chơi chứng khoán thì cũng được thôi,nhưng cô trả công tôi sao đây?"
Gương mặt trầm lại,cô chưa có nghĩ đến vấn đề này! "Nếu tôi thu được lợi thì chia cho anh có được không?"
" Tôi không có thiếu tiền,chi bằng dùng thân cô báo đáp tôi đi" Huân Vu Nhất không nặng không nhẹ mà nói,biểu tình không có nửa điểm là đùa giỡn
Hi Văn"! "
Đậu m* con dao đâu rồi nhỉ? Thế giới này gϊếŧ người không phạm pháp thì bà sớm đây chém chết tên nam nhân vô liêm sỉ này rồi,Huân Vu Nhất chó ăn mất não anh rồi đúng không ?
"Xin lỗi tấm thân này tôi dành cho người mình yêu,anh ra điều khiện khác đi" Hi Văn cũng mặt dày đáp lại
Huân Vu Nhất phì cười "Chứng khoán không phải muốn chơi là chơi đâu,nó là con dao hai lưỡi người mới bắt đầu như cô không sợ trắng tay sao"
"Chính vì mới bắt đầu nên tôi muốn anh chỉ tôi ,trắng tay ? Tôi không có ngại mất đâu,dù gì tôi cũng tự tin mình chơi tốt"
"Sao không nhờ Hân tổng (cha Giai Kỳ) hoặc vị hôn thê Hạo Hiên của cô" Huân Vu Nhất hỏi
"Tôi không có muốn để họ biết,dù sao âm thầm làm vẫn là tốt nhất"
Huân Vu Nhất như đang suy nghĩ "Được rồi giúp cô cũng được, điều kiện dễ thôi cô biết nấu ăn không?"

!.

Đột nhiên hỏi cô có biết nấu ăn không? Ý gì ? Bộ muốn cô nấu ăn cho hắn á! m* thật luôn!
"Nếu anh không ngại chết thì cứ thử"
Huân Vu Nhất "! "
Thức ăn có đôc à, cô không phải là nhân cơ hội muốn gϊếŧ hắn chắc
"Tôi chỉ cô chơi chứng khoán cô nấu ăn cho tôi,chỉ mỗi lúc trưa thôi,dù sao thì công việc bận rộn như tôi cũng không có thời gian để ra ngoài ăn"
"Điều kiện chỉ nhiêu đó thôi à" Hi Văn nói
"Ừ"
Sao cứ thấy dễ thế nào vậy nhỉ ? Nam nhân này có bị hỏng chỗ nào không a,có khi nào bày mưu tính kế gì ở sau lưng không.

Dù sao thế nào cũng được,miễn vì có tiền
"Được thành giao,nhưng đồ tôi nấu anh có can đảm ăn hay không là tùy anh nha" Hi Văn cười cười,tôi xem ăn anh được bao lâu
Huân Vu Nhất biểu tình không cảm xúc nhìn Hi Văn " Vậy ngày mai liền làm đi"
Hi Văn lại nhìn Huân Vu Nhất "Anh gấp vậy à,tôi nói trước là tôi không có biết nấu ăn đâu đấy"
"Không sao,kêu cô nấu chứng tỏ tôi không có ngại đâu"
Hi Văn "! " Mặt dày đại nhân chính là Huân Vu Nhất,anh không chỉ vô liêm sỉ mà còn mặt dày chưa kể lại dám tranh vụ bông tai của bà,ngày mai coi tôi nấu anh ăn vô coi như tôi phục anh
"Anh có Wechat không, kết bạn với tôi có gì còn tiện liên lạc đi" Hi Văn mở điện thoại
Huân Vu Nhất suy nghĩ "Không có,tôi không dùng mạng xã hội"
Hi Văn "! "
Nhìn người nam nhân bằng ánh mắt hình viên đan.

Thời đại gì rồi có người không biết dùng Wechat vậy nè,ông trời ơi ông muốn thử sức chịu đựng của bà đây đúng không
"Vậy cho số đi,anh mà nói lại không có số tôi đánh anh" Hi Văn đe dọa,bà không có rảnh đôi co với anh nha

Huân Vu Nhất không hiểu sao nghe Hi Văn mắng lại cười cười,nói " Cái này thì có,số là 0XXXXXX.

.

"
Nữ nhân trước mắt bấm lưu số điện thoại vào danh bạ sau đó cũng tiện tay bỏ vào túi
"Được rồi,cảm ơn "thầy" mong sao này " thầy" chỉ giáo,xin cáo từ" Hi Văn chấp tay cuối đầu như phim kiếm hiệp,không dây dưa mà trực tiếp ra cửa đóng sầm lại
(Hi Văn gọi Huân Vu Nhất là "thầy" ở đây vì hắn sẽ chỉ cho cô cách chơi chứng khoán,kiểu cũng như bái sự học đạo vậy đó)
Huân Vu Nhất "! "
Nữ nhân này thật khó đoán!.

!
Nhìn đống nguyên liệu bàn đủ thứ trên bàn,sắc mặt Hi Văn càng lúc càng đen,từ khi xuyên không đến bây giờ cô có vào bếp khi nào đâu chứ,bắt cô nấu ăn có phải như là bắt đà điểu tập bay không hả trời!
Cái tên Huân Vu Nhất đó đúng là não có vần đề mà mới kêu cô nấu đi.

Bây giờ mặc kệ,nấu thì nấu sợ gì chứ
Trong đầu vẽ liên một kế hoạch, đậu phụ thì nhồi thịt sốt cay đi,còn mấy loại rau và nấm thì đồ một dĩa đồ xào,tôm thì nướng tỏi,còn canh khoai mỡ hầm giò heo
Tưởng gì không có khó,bà đây nhất định làm được,Hi Văn xoăn tay áo trước tiên là sơ chế tôm trước,cắt rau!.


Đến bước xào rau thì bỏ một xíu dầu ăn
"Cứu mạng,dì Lâm dì đâu rồi" Hi Văn hoảng hốt
Không biết Hi Văn đổ như thế nào mà chảo liền vang lên một tiếng " Xèo" lửa bốc lên cao đến bằng đầu,dọa Hi Văn một phát nhảy dựng,tóc một nữa cũng muốn cháy theo
Dì Lâm nghe tiếng Hi Văn liền hốt hoảng chạy vào,vẻ mặt không khỏi ngại nhiên nhìn tình cảnh trước mắt,tiến lên phía trước tắt bếp
"Tiểu thư muốn ăn gì để dì làm,vào bếp rất là nguy hiểm" Dì Lâm nhìn Hi Văn,lại nắm tay cô xoay qua xoay lại coi có vết thương nào không
"Không phải con ăn,dì Lâm sao lúc nãy đổ dầu mà chảo lại cháy lớn như vậy" Hi Văn hỏi
Dì Lâm nhìn đồ vật trong tay Hi Văn,bắt lấy đưa lên nhìn,nét mặt đột nhiên cười hiền hòa
"Tiểu thư nhìn nhầm rồi,đây là rượu mà chả trách vì sao chảo lại bắt lửa như vậy" Dì Lâm đưa đến trước mặt Hi Văn
"Rượu á,con cứ tưởng là dầu ăn" Hi Văn ngửi ngửi thử,đúng thật là rượu
Dì Lâm cười " Tiểu thư muốn làm cho ai,có phải cho Trần thiếu gia (Hạo Hiên) không? Nhìn thấy tiểu thư lần đầu xuống bếp chắc hẳn người có phúc phần lớn như vậy chỉ có Trần thiếu gia thôi"
Hi Văn "! " Ai thèm làm cho hắn chứ,nếu bây giờ mà nói làm cho Huân Vu Nhất dì Lâm sẽ biểu tình sao đây ? Không được,không thể để dì ấy biết.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.