Xuyên Về Làm Nữ Phụ Độc Ác

Chương 37: Chương 37




Nữ nhân lúc này tức đến đỏ cả mặt nhưng không thể làm gì,vẻ mặt hậm hực ủy khuất không cam lòng nhìn Hạo Hiên với ánh mắt luyến tiếc lại ném cho Hi Văn một cái liếc mắt không mấy thiện cảm
Đối diện với ánh mắt của nữ nhân Hi Văn càng thêm tười cười sáng lạn,không biết vì sao lúc chọc người khác tức điên làm cô vui như vậy,tâm trạng lúc nãy cãi nhau với Luân Vĩ Kỳ cũng vơi đi mất tiêu
Hạo Hiên liếc mắt nhìn cô,thấy cô cười vui đến quên trời quên đất,lại khó hiểu không biết trong đầu Giai Kỳ này lại suy nghĩ lung tung gì rồi
Hi Văn không có quan tâm Hạo Hiên,vừa cười vừa ăn bắp rang nhìn màn hình lớn rộng trước mặt chăm chú xem phim.

Hạo Hiên cũng thu lại tầm mắt,hướng về màn hình,càng coi lại càng thấy sai,bộ phim này! có chút không đúng
Trên màn hình,một thanh niên trong bộ quần áo quân nhân,tay cầm súng đang nhắm bắn gì đó.

Từng đằng xa con quái vật phóng tới,dùng cái đuôi quấn lấy ,sau đó lại đưa lên miệng cắn một cái đầu liền đứt ra rơi xuống đất
"Cô chọn thể loại phim gì" Hạo Hiên lên tiếng,nét mặt cũng có chút khó hiểu

Hi Văn động tác ăn bắp dừng lại,đáp "Là phim tình cảm"
"Phim tình cảm ? Vậy thì nhìn màn hình xem có giống không" Hắn tưởng cô là chọn phim tình cảm,không ngờ lại là phim kinh dị
Hi Văn có chút ngây ngốc " Đúng là không giống,sao lại như vậy rõ ràng lúc chọn phim cái Poster là để hình một đôi nam nũ trong rất tình cảm mà"
"Bỏ đi,phim nào cũng được"
"Lần sau không dám như vậy nữa,sẽ coi thật kĩ rồi chọn.

Anh đừng có giận"
"Không có"
"Vậy thì coi tiếp đi"
Hi Văn cúi đầu,len lén cười,thật ra phim kinh dị này do cô cũng cố tình chọn ra,lần xem phim này đều là có kế hoạch,ghế đơn phim kinh dị,nhìn đi nhìn lại thì không có giống một buổi hẹn hò lạng mãn nha
Cười xong thì cũng ngẩng đầu lên bày ra vẻ mặt như không biết gì,chăm chú xem phim,tay cũng không có nhàn rỗi bóc bắp
"Chao,Hạo Hiên anh xem con quái vật đó dùng kĩ xảo gì mà giống thật như vậy" Hi Văn mắt cũng sáng lên phấn khích,vỗ vỗ vai Hạo Hiên,lực tay có chút mạnh đánh liên tục vào người hắn
Hạo Hiên nhăn mặt,Giai Kỳ này xem phim có cần kích động muốn đánh hắn như vậy không,vai bị cô đánh cũng muốn đỏ hết luôn rồi,đánh đến nỗi cũng muốn què một bên vai mất
Giơ tay nắm lấy tay nữ nhân đang kích động đến muốn nhảy cả lên,nhăn nhó nói
"Ừ,kĩ xảo không tệ nhưng cô thôi đánh tôi đi được không"
"À xin lỗi,tại tôi tập trung quá" Hi Văn cười,xấu hổ rút tay ra lại chìa bịch bắp rang to về phía Hạo Hiên "Anh ăn không,tôi mua phần này tận cho hai người ăn lận đó"
Hạo Hiên liếc cô,ôm ôm bả vai,nhìn cô từ đầu đến chân lại từ chân nhìn ngược đến đầu,trong lòng thầm nghĩ nữ nhân ngu ngốc này tướng mạo nhỏ nhắn mà đánh hắn cũng đau muốn chết
Lại bực bội,lên tiếng

"Không ăn"
"Không ăn?" Hi Văn nhìn hắn,không phải nam chính giận cô đánh hắn đó chứ,đánh nhẹ thôi mà có cần vậy không
"Vậy tôi đút cho anh ăn là được chứ gì" Anh không ăn tôi cũng phải ép anh ăn,mua một phần dành cho hai người cô ăn không có hết được a,bỏ tiền ra ăn không hết thì chính là có tội với đồ ăn
Hi Văn nắm một miếng bắp,đưa lên trước mặt Hạo Hiên,tươi cười lấy lòng
Hạo Hiên cau mày khó hiểu nhìn cô,chần chừ vài giây,không biết nghĩ gì liền há miệng đem miếng bắp nhai vào trong miệng
Hi Văn cười cười,nhìn Hạo Hiên vẻ mặt nhăn nhó tập trung coi phim"Như vậy mới đúng,nè há miệng ra tôi đút anh nữa"
Không biết qua bao lâu,Hi Văn vẫn cứ liên tục vừa ăn vừa đút cho Hạo Hiên kế bên,Hạo Hiên không có biểu tình mà cũng rất phối hợp há miệng cho cô đút,mắt cũng tập trung dán vào màn hình lớn phía trước,phần bắp rang cũng dần dần vơi đi thấy được đáy
Bộ phim rất lôi cuốn,tuy là gần tận hai tiếng nhưng không hề nhàm chán chút nào,cảm giác như thời gian trôi qua rất nhanh liền xem hết cả
Hi Văn bước ra ngoài với một nét mặt thoải mãn,xem phim thể loại này có gì mà không tốt,đâu nhất thiết những cặp đôi hẹn hò đều phải đi xem phim tình cảm a,quá cổ hủ,xem những thể loại này vừa kịnh tính lại có nhiều chủ đề để nói chuyện hơn cơ
"Hạo Hiên hôm nay đi xem có vui không?" Hi Văn cười cười,cô cảm thấy tâm trạng là cực kì cực kì tốt đi
"Tạm được" Hắn trả lời
"Sao lại là tạm được,phim không hay à?" Hi Văn có chút khó hiểu,Hạo Hiên bị khó ở à ? Hay là cảm nhận mỗi người mỗi khác đây ?

"Ting" tin nhắn từ màn hình điện thoại truyền tới hiện ra dòng chữ " Huân Vu Nhất trời đánh".

Hi Văn tiện tay bấm mở ra,nội dung tin nhắn ngắn gọn hai dòng
[Ngày mai tôi muốn ăn thịt heo xào chua ngọt và đậu phụ xào cay,mấy món khác tùy cô chọn]
[Còn nữa,đừng bỏ hành]
Khóe mắt giật giật,Hi Văn âm thầm chửi một ngàn lần,Đậu m* đến ăn mà cũng đòi hỏi,Huân Vu Nhất anh đúng là đồ trời đánh
"Có chuyện gì à?" Hạo Hiên thấy cô nhìn màn hình điện thoại,sắc mặt lúc nãy vui vẻ giờ đã biến thành u ám đôi phần
Hi Văn mỉm cười nhẹ,nhanh chóng cất điện thoại vào túi,nếu mà để Hạo Hiên biết cô đang nhờ sự giúp đỡ của Huân Vu Nhất chắc nam chính bâm cô ra trăm mảnh mất
"Không có gì,tin nhắn quảng cáo ấy mà".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.