Xuyên Việt Chi Bồi Thực Sư

Chương 59: Nhị ca trở lại rồi



Lần bế quan này của Tạ Uẩn, lại là nửa tháng.

Khi hắn mở mắt ra lần nữa, còn chưa kịp kiểm tra tu vi vừa mới tấn giai, liền thấy Cảnh Nhiên Vẻ mặt mệt mỏi đứng bên cạnh.

Tạ Uẩn đột nhiên có chút ngượng ngùng, tuy dáng người hắn rất đẹp, nhưng đang lõa thể bị lão bà nhìn thấy cũng thẹn thùng chứ bộ. Đương nhiên còn một chuyện quan trọng khác là hắn còn chưa có nhìn thấy thân thể lão bà đâu nha, đúng là không có lời chút nào.

" Phu nhân." Tạ Uẩn ngượng ngập nói.

Cảnh Nhiên thấy bộ dáng này của hắn, đột nhiên có cảm giác như có gì đó chẹn ở yết hầu, mình cũng không phải đang đùa giỡn con gái nhà lành, Tạ Uẩn cũng chỉ lộ có phần cổ trở lên mà thôi, nhưng biểu tình của hắn lúc này.....Cứ như là mình đang muốn làm gì hắn vậy.

Cảnh Nhiên vội nói: " Nếu ngươi tỉnh rồi thì nhanh thu thập sạch sẽ rồi đi ra, ta ở bên ngoài chờ ngươi." Nói xong, y không hề quay đầu lại mà vội vã rời đi.

Tạ Uẩn có xíu thất vọng, hắn còn chưa khoe cơ bụng cho lão bà thấy đâu...Lão bà chắc là cũng ngượng ngùng đây mà, Tạ Uẩn tưởng tượng như vậy trong lòng, tâm tình liền bắt đầu nhảy nhót, vội vàng bò ra khỏi thùng tắm, lấy một tờ Tụ Thủy Phù ra, tắm qua một lần, sau đó thay một kiện y sam sạch sẽ, soi soi gương, hắn quả nhiên vẫn còn ngọc thụ lâm phong, tiêu sái phi phàm.

Cảm giác tấn giai liền hai cấp đúng là không tồi, thất tinh Võ Giả được xem như là Võ Giả cao giai, nhất nhị tam tinh là sơ giai, tứ ngũ lục tinh là trung giai, từ thất tinh trở lên thì gọi là cao giai. Tấn giai thất tinh Võ Giả, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, chính mình rõ ràng đã có biến hóa, tầm nhìn, xúc giác, ngũ cảm, phảng phất như đều được nâng cấp, dị năng cũng trở nên mạnh mẽ, tuy lúc này đào tạo ra thực vật biến dị cấp ba vẫn còn khó khăn. Nhưng mà, là khó chứ không phải không làm được.

Tạ Uẩn có chút vui sướиɠ, muốn luyện chế gien dịch trung cấp cần phải có thực vật biến dị cấp ba, đồng thời còn phải cải tạo thiên phú cho Thù nhi nữa, giai đoạn đầu cần phải có thực vật biến dị cấp ba. Mặt khác, thân thể Cảnh Nhiên cũng có thể bắt đầu tiến hành giai đoạn trị liệu tiếp theo...

Tạ Uẩn lần nữa xác định, quả nhiên chỉ khi mình tấn giai, mới là con đường tu luyện tốt nhất, mới có thể chiếu cố lão bà và hài tử càng thêm tốt, người khác đều nghĩ tốc độ tấn giai của hắn quá nhanh, căn cơ sẽ không ổn, hoặc là dùng đan dược sẽ tạo thành tai họa ngầm. Nhưng hắn lại chỉ cần có thể tấn giai, hết thảy những điều lo lắng trêи đều không thành vấn đề.

Tạ Uẩn kiểm tra linh châu còn dư lại dưới thùng tắm, trong lòng có chút ngoài ý muốn, hắn có hai cái đan điền, khi tấn giai cần phải có năng lượng rất lớn, lần này tấn giai thuận lợi như vậy, hắn cứ tưởng dưới thùng tắm sẽ không còn dư lại bao nhiêu linh châu, không nghĩ tới vẫn còn nhiều như vậy.

Tạ Uẩn thu hồi linh châu lại, sau đó bước ra khỏi cửa phòng.

Cảnh Nhiên sắc mặt mệt mỏi ngồi trêи ghế, thấy Tạ Uẩn vui sướиɠ rạo rực cầm linh châu ra, không khỏi cười lạnh nói: " Ngươi phải đi cảm ta tỷ phu và Triển đại thiếu gia đi."

Tạ Uẩn sửng sốt: " BỌN họ đã tới? Nhưng có chuyện gì sao?"

Cảnh Nhiên nộ khí đằng đằng, trời biết y mấy ngày nay, nội tâm có bao nhiêu dày vò, Tạ Uẩn không rêи một tiếng bắt đầu tấn giai, khí tức trong phòng đột nhiên bạo loạn, nếu không phải y có Linh Tê Chi Nhãn nhìn ra có gì đó bất ổn, gia hỏa này làm gì còn mạng để hí hửng. Cho dù không chết đi chăng nữa thì cũng sẽ trọng thương, kϊƈɦ thích dược vật kịch liệt như vậy, hắn cũng dám dùng trêи người mình, thật đúng là to gan lớn mật.

Cảnh Nhiên cả giận nói: " Ta đi mượn bọn họ linh châu, tỷ phu không đủ, lại phải mượn Triển đại thiếu gia."

Tạ Uẩn không để bụng, một chút linh châu mà thôi, ôn tồn nói: " Mượn thì mượn, là ta không tốt, linh châu trêи người ngươi không đủ sao, về sau ta sẽ kiếm thật nhiều tiền, sẽ không để cho ngươi thiếu tiền xài nữa."

Cảnh Nhiên đột nhiên không cáu kỉnh nữa mà trừng hắn: " Ba trăm vạn." ( 3 triệu)

" Cái gì....." Tạ Uẩn cả kinh, sau đó lại nở nụ cười, nói: " Ba trăm vạn thì ba trăm vạn, sau này ta sẽ trả cho bọn họ, phu nhân chỉ cần xài tiền, ta sẽ phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình."

Cảnh Nhiên buồn cười, lành lạnh nói: " Là ngươi tiêu tốn hết ba trăm vạn, bằng không, ngươi cho rằng ngươi có thể thuận lợi tấn giai chắc...."

" Ta..." Tạ Uẩn chỉ vào mũi mình, trong lòng có chút bừng tỉnh đại ngộ, khó trách lần này hắn tấn giai thuận lợi như vậy, linh châu thế mà còn lại hơn phân nửa, hóa ra là có chuyện như vậy, lẩm bẩm nói: " Ba trăm vạn a...."

Cảnh Nhiên trong lòng có chút buồn cười, còn có chút ấm áp, nói: " Ta thấy tình huống ngươi không đúng, nên chạy đi mượn tỷ phu một trăm vạn linh châu, sau lại thấy không đủ dùng nên lại chạy đi mượn thêm hai trăm vạn. Nhưng mà tỷ phu không có nhiều tiền như vậy, thấy ta cần gấp, liền đi mượn thêm Triển đại thiếu gia, lần này ngươi có thể thuận lợi tấn giai, còn phải đi cảm tạ bọn họ cho đàng hoàng nữa đó."

Tạ Uẩn đột nhiên ôm lão bà vào ngực, bẹp miệng hôn lên, cười hì hì nói: " Cảm tạ nhất phải là phu nhân của ta mới đúng."

Trong lòng Tạ Uẩn có chút nghĩ mà sợ, nếu không phải có Cảnh Nhiên cơ linh, lần này hắn tấn giai chỉ sợ không dễ, phối trí hai loại dược vật kia với nhau, vốn đã mạo hiểm. Nhưng nghĩ tới thiên phú của hài tử cùng với thân thể Cảnh Nhên, cho dù có mạo hiểm hơn nữa, hắn cũng muốn thử một lần, cùng lắm nếu như thất bại, bất quá là bị trọng thương thôi, chỉ cần dị năng của hắn vẫn còn, bị thương vẫn có thể khôi phục lại được, chỗ tốt rõ ràng như vậy, đã đủ để hắn đánh cược một lần, may mắn là thành công, cũng may mắn hắn có một lão bà thông minh.

Cảnh Nhiên đỏ mặt, nhẹ nhàng đánh hắn một cái, nói: " Ngươi tấn giai thì tốt rồi, đã nhiều ngày ngươi không gặp hài tử, chúng ta mau qua xem đi." Mấy ngày nay tốc độ tiêu hao linh châu của Tạ Uẩn vô cùng mau, y không thể rời đi lâu được, cần phải tùy thời chú ý tăng thêm linh châu, y không yên tâm để người khác nên đành phải tự mình canh.

Trong lòng Tạ Uẩn rất cao hứng, hắn hôn lão bà, lão bà không có cự tuyệt, thật vui.

Tạ Uẩn được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, lần trước là hôn má, lần này là hôn môi, hung hăng hôn lão bà một cái, chạy nhanh nói: " Chúng ta đi xem hài tử đi."

Cảnh Nhiên trợn tròn mắt, người này có biết xấu hổ hay không vậy.

Tạ Uẩn làm bộ như không có việc gì, lôi kéo lão bà cùng đi xem hài tử, Cảnh Nhiên vừa nhìn thấy tiểu bảo bối, quả nhiên chuyện gì cũng vứt ra sau đầu, Tạ Uẩn tự cho mình một lời khen, ánh mắt nhìn chăm chú vào người nhà trước mắt, trong lòng trở nên mềm mại.

" A a...." Tạ Thù thấy phụ thân và cha lập tức giang hai tay ra.

Cảnh Nhiên nhớ không chịu được, vội bế bé lên, quay đầu nhìn về phía Đỗ Thần: " Hài tử mấy ngày nay có quấy không?"

Đỗ Thần cười nói: " Hai vị thiếu gia rất khỏe, nhưng mà vì nhớ hai người nên luôn nhìn đông nhìn tây tìm người."

Cảnh Nhiên đau lòng, ôm Tạ Thù một chút, lại ôm Tạ Bác một cái, tiếp đó liền đem hài tử vào phòng mình để tự chăm sóc. Có phụ thân và cha bên cạnh, tinh thần hai tiểu hỏa phảng phất như trở nên sinh động hơn, luôn a a a a nói không ngừng.

Hai người dỗ hài tử ngủ, Cảnh Nhiên mệt mỏi mấy ngày cũng ngủ luôn.

Tạ Uẩn vừa mới nhàn rỗi, Tạ An liền chạy đến bẩm báo, nói: " Công tử, nhị thiếu gia vài ngày trước đã quay trở lại, cô gia phái người thỉnh ngài qua đó, thấy ngài bế quan tấn giai nên không tiện quấy rầy, chỉ nhắn khi nào ngài xuất quan thì nhớ ghé Tư phủ một chuyến."

Tạ Uẩn nhướng mày: " Nhị ca đã trở lại?"

Tạ An gật đầu nói: " Còn có nhị thiếu phu nhân nữa, nhưng mà thân thể ngài ấy không tốt lắm, đúng rồi, mấy ngày nay dong binh đoàn Phi Lang có xung đột với cô gia mấy lần, nhưng vẫn chưa có xuất hiện vấn đề gì lớn, cô gia tạm thời không có việc gì, chỉ là..." Tạ An dừng một chút, thần sắc thận trọng nói: " Nghe nói mấy ngày trước, Thanh Hà Tiểu Uyển bị ám tập, Phạm gia đang bài tra, trước mắt vẫn chưa có kết quả. Nhưng mà, hết thảy đầu mâu lại chỉ hướng Chu gia..."

Vẻ mặt Tạ Uẩn nghiêm túc, nhíu mày nói: " Thanh Hà Tiểu Uyển bị tập kϊƈɦ?"

Tạ An gật đầu, nghiêm túc nói: " Viện tử mà chúng ta đã ở trước đó chịu tổn hại nghiêm trọng nhất, rõ ràng là có người cố ý làm điều này."

Trong lòng Tạ Uẩn càng thêm thận trọng, nói: " Hiện giờ ta phải đến Tư phủ một chuyến." Dựa theo cách nói của Tạ An, người tập kϊƈɦ Thanh Hà Tiểu Uyển chắc chắn không phải là Chu gia phái tới. Cho dù Chu gia có muốn thay thế Phạm gia đi chăng nữa, cũng sẽ không quang minh chính đại hạ độc thủ, hơn nữa, tập kϊƈɦ Thanh Hà Tiểu Uyển đối với Chu gia mà nói không hề có bất cứ ích lợi gì. Bởi vậy, cái gọi là đầu mâu chắc chắn chỉ là vu oan giá họa.

Tạ An nói: " Công tử hãy mang theo Mộ Tề cùng đi đi, dong binh đoàn Phi Lang gần đây hành sự vô cùng kiêu ngạo. Nếu không phải chúng ta vừa mới chuyển nhà, gần đây lại hiếm khi ra cửa..."

Trong lòng Tạ Uẩn hiểu rõ, sau khi chuyển nhà, Tạ An không cần bán dược tề, chắc chắn sẽ không dễ dàng ra cửa, mà hắn thì lại bận tấn giai. Trừ tỷ phu và Triển đại thiếu ra thì không ai biết hắn cư trú ở nơi nào, bằng không....Nhớ tới Thanh Hà Tiểu Uyển bị tập kϊƈɦ, trong lòng hắn không rét mà run, may mắn hắn đã sớm thay đổi chỗ ở, nếu không, hai đứa nhỏ và Cảnh Nhiên tu vi không cao.... Đám bọn họ trừ Mộ Tề ra thì không ai là cao thủ, hắn không dám xác định chính mình vào lúc bị tập kϊƈɦ đêm khuya có thể bảo vệ được thê nhi của mình hay không.

Lần này Tạ Uẩn thật sự nổi giận, mặc kệ địch nhân là ai, hắn cũng sẽ không buông tha cho kẻ đó. Đồng thời, trong lòng hắn cũng cảm thấy, dong binh đoàn Phi Lang gần đây hành sự rất bất thường, dựa theo phân tích của họ lúc trước, lão đoàn trưởng kia chắc sắp không qua khỏi, Phi Lang hẳn là phải nên cẩn thận mới đúng, vì sao lại đột nhiên thay đổi tác phong...

Tạ Uẩn nghĩ, chắc chắn có cái gì đó mà hắn không biết đã phát sinh, mà chuyện này chỉ sợ nằm ở trêи người nhị ca. Bằng không thì không còn lời nào để giải thích nữa. Vì sao sau khi nhị ca trở bề thì tỷ phu liền cùng dong binh đoàn Phi Lang không ngừng xung đột.

Tạ Uẩn liền lập tức mang theo Mộ Tề chạy tới Tư phủ.

Lúc này Tư phủ đang đề phòng nghiêm ngặt, thị vệ đông đảo, thấy bọn họ đến, có người trêи mặt lộ ra một tia dị sắc. Bất quá, sau khi nghiệm chứng thân phận của họ xong, thị vệ không nói một lời liền sảng kɧօáϊ cho bọn họ vào, khiến cho Tạ Uẩn có chút ù ù cạc cạc. Nhưng mà, vì trong lòng hắn nhớ mong tỷ phu nên cũng không nghĩ nhiều, tùy ý kéo một hạ nhân lại, hỏi hắn tỷ phu ở đâu, tiếp theo liền quen cửa quen nẻo đi tới phòng khách, vừa mới bước vào cửa phòng, Tạ Uẩn rất nhanh liền phát hiện, trong phòng ngoại trừ tỷ phu còn có một nam nhân trông thực quen mắt.

" Tỷ phu..." Tạ Uẩn dừng một chút, quay đầu nhìn về phía nam nhân, nói: " Nhị ca."

Thời điểm Tạ Phong rời khỏi Tạ gia, nguyên chủ vẫn còn nhỏ, ấn tượng của hắn với nhị ca cũng chỉ giới hạn trong lời mắng chửi mỗi ngày của Bạch Ngọc. Hôm nay vừa thấy, nhị ca dung sắc cương nghị, ngũ quan lạnh lùng, toàn thân đều tràn ngập một loại khí túc sát, rõ ràng là do thường xuyên bồi hồi bên cạnh sinh tử, thoạt nhìn rất có vị nam nhân.

Tư Dật nói: " Thất đệ tới rồi, chúc mừng đệ lại lần nữa tấn giai."

Tạ Uẩn cười nói: " Ít nhiều gì cũng nhờ tỷ phu hỗ trợ, nếu không có huynh cùng Triển đại thiếu cho mượn tiền, chỉ sợ lần này đệ sẽ không tấn giai được thuận lợi như vậy."

Trong lòng Tư Dật lại cảm thán, cho dù hắn đã sớm biết, đệ phu có biện pháp có thể tiêu trừ được tai họa ngầm. Nhưng mà, nghĩ tới nhiều linh châu như vậy, hắn vẫn cứ cảm thấy hoảng sợ, loại biện pháp tấn giai này, thật đúng là người bình thường không thể xài nổi. Bất quá, thất đệ tấn liền hai cấp, thu hoạch này cũng xem như xa xỉ.

Tạ Phong nhẹ gật đầu, nói: " Thất đệ."

Tạ Uẩn gật đầu, cũng không biết nên nói gì, hắn đối với vị nhị ca này tuy biết tiếng đã lâu, nhưng thật ra lại không có giao tình gì, quay đầu nhìn về phía Tư Dật nói: " Tỷ phu, xảy ra chuyện gì vậy, những người bên ngoài..."

Tư Dật nở nụ cười nói: " Đó là bộ hạ của nhị ca ngươi, lúc trước hắn bị trọng thương, những người này không rời không bỏ, hiện giờ đi theo hắn cùng trở lại."

Tạ Uẩn bừng tỉnh, hắn nói mà, nhị ca ở dong binh đoàn Phi Lang ít nhất cũng đã tám năm, bỗng dưng gặp nạn, cư nhiên lại không có ai nói tốt, hóa ra là toàn bộ những người đó đã đi theo hắn rồi, khó trách vừa rồi lúc nghiệm chứng thân phận, có người vẻ mặt không đúng lắm, chỉ sợ là bọn họ nhận ra Mộ Tề.

Tạ Uẩn tấm tắc lắc đầu, trong mắt Mộ Tề trừ Đỗ Thần ra thì không còn để ai vào mắt nữa, nhìn nhị ca người ta xem, tu vi còn không bằng Mộ Tề đâu, bên người còn có thuộc hạ đi theo. Bất quá, nói đi cũng phải nói lại, nếu Mộ Tề là một tên khéo đưa đẩy, cũng không tới phiên hắn nhặt được tiện nghi.

Sắc mặt Tạ Phong thành khẩn, nói: " Lần này liên lụy thất đệ, là ta có lỗi với đệ, gần đây làm phiền thất đệ vì ta mà lo lắng. Về phần chuyện trước đây, thất đệ không cần suy nghĩ nhiều, năm đó đệ còn nhỏ tuổi, chuyện người khác làm không có quan hệ gì đến đệ. Huống hồ, hiện giờ ta cũng đã cưới vợ, chuyện gì đã từng thì cũng nên tan thành mây khói."

Tạ Uẩn nhàn nhạt cười nói: " Nhị ca không cần như thế, dù sao đệ cũng không tổn thất gì, bất quá,...." Ánh mắt Tạ Uẩn tối sầm lại, hỏi: " Thanh Hà Tiểu Uyển bị tập kϊƈɦ, thật sự là do dong binh đoàn Phi Lang làm sao?"

Tạ Phong lộ vẻ hổ thẹn, nói: " Việc này có quan hệ đến thê tử của ta, liên lụy muội phu và thất đệ, là ta có lỗi." (Tạ Phong không biết Tạ Uẩn cưới song nhi.)

Tư Dật sắc mặt không vui nói: " Nói cái gì mà liên lụy hay không liên lụy, nhị ca xem đệ là người ngoài hay sao."

Tạ Phong lắc đầu nói: " Lỗi của ta thì là lỗi của ta, không phải xem đệ là người ngoài, việc nào ra việc đó, hôm nay thiếu đệ, ngày khác nhị ca sẽ hồi báo."

Tư Dật cũng bất đắc dĩ với cái tính này của hắn, Tạ Uẩn thì lại có chút hảo cảm với hắn hơn, nhị ca quả nhiên giống như tứ ca nói, là người ân oán phân minh. Ấn tượng của hắn về nhị ca là một hài tử xui xẻo trong lời đồn cũng biến thành nam nhân cương nghị trước mắt, bóng người trong lòng cũng dần dần trở nên rõ ràng hơn.

Lời tác giả: Ha ha, mọi người đoán xem thê tử của Tạ Phong là ai, trước đó đã từng nhắc đến rồi nha. ⌒(o^▽^o)ノ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.