Xuyên Việt Chi Chế Thẻ Sư

Chương 32: Sơ ngộ



Chương 32: Sơ ngộ

-------------

Nhan Trì lập tức đem lương tâm người chủ trì từ chân trời xa xôi trở về: "Các bạn khán giả, các bạn hiện tại đang xem chính là thi đấu thám hiểm bí cảnh từ Nhà phát sóng trực tiếp độc nhất, Đài Đậu Hoa. Thi đấu áp dụng chế độ tổ đội, đặc biệt thú vị là thực lực của hai bên tổ đội chênh lệch cách xa nha, nói cách khác nếu như tuyển thủ là một Chế thẻ sư phi thường lợi hại, như vậy hợp tác của anh ta liền sẽ là một Ma thẻ sư có thực lực căn bản phát huy không được thẻ bài của anh ta. Mà nếu như là một Ma thẻ sư phi thường lợi hại, như vậy hợp tác của anh sẽ là một Chế thẻ sư ngay cả thẻ bài cấp thấp cũng chưa chắc chế tạo thành công. Quy tắc của cuộc thi đấu này thực sự là phát điên, ngẫm lại mấy hình ảnh kia đều cảm thấy cực kỳ bi thảm, đối với người lập ra quy tắc của cuộc thi đấu này, tôi chỉ muốn nói, làm đến quá đẹp."


Đõ Uẩn nói tiếp: "Tuy rằng tôi không thể nào hiểu được dụng ý của ban tổ chức thi đấu khi chỉ định quy tắc, nhưng đây không thể nghi ngờ là vì tăng thêm tính khả quan cho cuộc tranh tài. Dù sao nếu như đều là kẻ mạnh liên hợp với kẻ mạnh, một đường nghiền ép, như vậy điểm đáng xem của thi đấu liền giảm rất nhiều. Hơn nữa ban tổ chức thi đấu vì phòng ngừa tuyển thủ dự thi lợi dụng lỗ thủng quy tắc, ví dụ như hai đội kết minh, Ma thẻ sư mạnh với Chế thẻ sư mạnh tự cùng tổ đội, ban tổ chức còn quy định bất kỳ tuyển thủ nào đều không được mang thẻ bài đi vào, mỗi một Chế thẻ sư của một đội đều được nhận một lượng thẻ trắng nhất định, mà đồng đội chỉ có thể sử dụng thẻ bài do Chế thẻ sư cùng đội với mình chế tạo."

Nhan Trì nhìn y: "Tôi có chút ngạc nhiên, không phải có một ít người có thiên phú chế thẻ cùng thiên phú ma thẻ đều phi thường ưu tú sao, vậy họ không thể một bên chế thẻ một bên sử dụng thẻ bài của chính mình sao?"


Đỗ Uẩn nghiêng mắt tiếp xúc cùng ánh mắt hắn một giây: "Hai loại năng lực là mâu thuẫn lẫn nhau, một khi cậu lựa chọn một năng lực trong đó để phát triển, một loại năng lực khác sẽ trì trệ không tiến thậm chí là thoái hóa, trừ phi ngay từ ban đầu đẳng cấp liền phi thường cao, mới có thể đồng thời sử dụng hai loại năng lực, thế nhưng nhất định là một chủ một phụ, đây là thường thức cậu không biết sao?"

Nhan Trì buông tay cười nói: "Thật ngượng quá, lực chế thẻ cùng lực ma thẻ của tôi đều là 0, nhiều năm như vậy vẫn vững vàng như cũ duy trì số 0 tuyệt đối không bước lên được, cho nên loại thường thức này tôi còn thực sự là một chút cũng không biết."

Tuy rằng biểu tình Nhan Trì giống như mình là thiên phú song S, thế nhưng Đỗ Uẩn rõ ràng cảm nhận được sự tạm ngừng của Nhan Trì. Người mà hai loại năng lực đều không có theo một ý nghĩa nào đó liền bị liệt vào phế vật, có thể tự mình ngoan cường trưởng thành liền không dễ dàng. Khiến người trong cuộc tự mình nói ra sự thực đẫm máu đấy ra, khó có chút tàn nhẫn.


Đỗ Uẩn lần đầu tiên sinh ra cảm xúc áy náy, muốn bổ cứu, nhưng tuy hai người vẫn cứ chủ trì bình thường, thế nhưng Đỗ Uẩn rõ ràng cảm nhận được thái độ của đối phương với y bây giờ và lúc đầu không giống nhau.

Đỗ Uẩn nhìn danh sách tuyển thủ dự thi: "Lúc này đến tham gia thi đấu có thật nhiều tuyển thủ ưu tú của thế hệ mới, tôi thấy trong này cũng có thật nhiều học đệ cùng học muội của tôi, hi vọng bọn họ có thể đạt được thành tích tốt trong cuộc tranh tài lần này."

Đỗ Uẩn ngừng một chút muốn cho Nhan Trì tiếp lời, dừng lại rất lâu Nhan Trì nói rằng: "Thật ngại quá, tôi không học qua học viện cao đẳng, đối với học đệ học muội của anh không hiểu rõ lắm."

Đỗ Uẩn nhất thời nghẹn họng. Không có thiên phú lực chế thẻ cùng lực ma thẻ liền không thể nào đào tạo chuyên sâu ở học phủ cao đẳng, Đỗ Uẩn chỉ là đưa ra bối cảnh tuyển thủ một chút không nghĩ tới lại lần nữa chọc vào chỗ đau của Nhan Trì. Trong lòng y yên lặng mắng đài phát sóng trực tiếp, để cho một người căn bản không có thiên phú liên quan đến chủ trì loại thi đấu này có phải hay không có sự cố.
Ngay lúc Đỗ Uẩn còn đang nghĩ phải làm thế nào để tiếp tục, Nhan Trì tiếp tục lái miệng: "Tuy rằng tôi đối với nhóm học đệ học muội của ngươi không biết, nhưng có mấy tuyển thủ được quan tâm nhiều tôi vẫn có đi thăm dò tư liệu, dù sao khán giả trên sân khấu phát sóng trực tiếp của chúng ta trên mặt giấy cổ động vẫn luôn là của tôi lại ghi thành rất yêu rất yêu tuyển thủ nào đó, các bạn yêu nhất không phải tôi! Phản bội của các bạn khiến tôi cảm thấy thật đau lòng đấy! Đối với mấy tuyển thủ tỉ suất được nhắc đến đặc biệt cao, tôi đã đem họ ghi vào sổ nhỏ của tôi vẽ lên mấy cái gạch chéo, vì có thể cữu vãn trái tim của các bạn, tôi chính là làm đủ bài tập nha. Chẳng qua trong quá trình làm bài tập tôi bất hạnh được thần tình yêu bắn trúng, có mấy tuyển thủ bộ dạng thực sự khiến lòng tôi ngứa ngáy nha."
Nhan Trì hướng tới khán giả lộ ra nụ cười thiên nhiên không ô nhiễm môi trường, cổ động trong sân nhất thời gào to một trận, "Yêu Nhan Nhan nhất, người khác đều là phù vân!"

Đỗ Uẩn ở tình huống bình thường nhất định sẽ đáp trả lại "Bị cậu yêu phải thật sự là sự tình bất hạnh nhất cuộc đời, nhóm tuyển thủ không nên vì bị cậu yêu mà lui khỏi thi đấu đi." Thế nhưng lúc này Đỗ Uẩn lại không hề nói gì, y cảm thấy trong lòng mình có chút không vui.

(Ada: có vẻ thuyền này nhảy không sai...)

Nhan Trì nhìn thấy y không tiếp lời không thể làm gì khác là tiếp tục: "Chúng ta nhìn đến hình ảnh ống kính cắt đến về ghế chuẩn bị chiến đấu, tôi liếc qua liền thấy đến một mục tiêu của tôi, Thượng Quan Tuyệt. Xin trợ lý cho tôi một phần tư liệu đội ngũ được không, tôi muốn để cho các tiểu đồng bọn trước phát sóng trực tiếp biết đến ánh mắt của tôi ưu tú cỡ nào."
"Cậu không phải làm bài tập rồi sao, điều này cũng không biết." Đỗ Uẩn nhìn bộ dáng tinh thần phấn chấn của hắn có chút không vui.

(Ada: đã ghen nhanh vậy sao... (✧∀✧) )

Nhan Trì bĩu môi: "Tôi muốn hiểu rõ hơn nửa kia tương lai của tôi thì làm sao? Tuyệt đối không nên nói tôi không xứng cái gì đó nha, anh phải biết thế giới lớn như vậy cái gì cũng có thể phát sinh, đến lúc đó bị đánh mặt đau quá tôi sẽ không gửi thuốc mỡ cho đâu."

Đối với Nhan Trì to gan thổ lộ như vậy nhóm cổ động trong sân nhất thời kích động, lượng tham dự đề tài tăng mạnh lên, thậm chí có người bắt đầu viết lên tiết mục ngắn Nhan Trì x Thượng Quan Tuyệt hoặc là CP ngược lại, đồng thời fan của hai phe CP bắt đầu ầm ĩ lên.

Có thể nhìn thấy phản hồi của khán giả trong sân với hai vị chủ trì, Nhan Trì đối với loại chủ đề thu được cổ động này biểu thị thích nghe ngóng, mà Đỗ Uẩn lại là nhíu nhíu mày, lầm bầm một câu "Không tiết tháo."
"Ồ." Nhan Trì phát ra một tiếng cảm thán. "Chúng ta nhìn thấy ống quay cắt về phía một tuyển thủ mà chúng ta phi thường để ý, Mộ Dung Trác Thất."

Bên trong đấu trường.

Mộ Dung Trác Thất rốt cục lần đầu tiên được gặp Cố Thần, bỏ đi lần nói chuyện không vui trước đấy.

Một khi ghép đôi thi đấu xong, rất nhiều đội đều sớm gặp mặt tìm hiểu thực lực của nhau một chút. Mộ Dung Trác Thất cũng không phải không coi trọng lần thi đấu này, dù sao thẻ bài lão Quý cung cấp lại là của con trai ông, thẻ bài của Chế thẻ sư trước mắt là thiên phú tốt nhất trẻ tuổi nhất Quý Nỗ Mân, rất đáng giá đấu một trận, hơn nữa thi đấu lần này cũng coi như là một loại rèn luyện, bí cảnh của Mộ Dung gia chẳng bao lâu nữa sẽ mở ra, mình muốn thích ứng sớm một chút. Đáng tiếc đồng đội mình là một người thiên phú F-, vậy cũng được, càng quan trọng là kẻ huỷ diệt đối thoại, vốn là người không nhiều lời Mộ Dung Trác Thất biểu thị không có cách nào câu thông.
Cho nên Mộ Dung Trác Thất vẫn có chút kinh ngạc khi đến tham gia tranh tài nhìn thấy Cố Thần đã đang chờ ở khu chuẩn bị chiến đấu, dù sao các loại biểu hiện trước đấy khiến Mộ Dung Trác Thất đều cho là cậu sẽ vứt bỏ thi đấu.

Phía thi đấu cung cấp cho mỗi một tuyển thủ một khu nghỉ ngơi, kỹ hiệu bằng dãy số, dãy số dự thi của hai người rất may mắn, 666.

(Ada: là lộc lộc lộc nha, không phải Satan của bên tây đâu)

Cố Thần biểu thị cái số này thực sự quá tuyệt vời, phải cho ban tổ chức dự thi 82 điểm, cái khác cho điểm dưới hình thức 666. Nhìn thấy người thắng cuộc nhân sinh, Mộ Dung Trác Thất từ đằng xa đi tới, Cố Thần trong lòng cảm thấy có chút biệt nữu. Tuy có thể tiếp nhận thiết lập vai phụ là người thắng cuộc nhân sinh, thế nhưng ngẫm lại vẫn cảm thấy rất thắt tâm.
Mộ Dung Trác Thất hỏi thăm Cố Thần một chút liền sóng vai ngồi cạnh cậu. Cố Thần gật gật đầu cũng không muốn nói chuyện.

Mộ Dung Trác Thất thoạt nhìn biểu tình nghiêm túc, mà trên thực tế giờ khắc này hắn đang nhẫn nại đến khó chịu phi thường.

Giờ khắc này Vật cộng sinh Tinh thần lực của Mộ Dung Trác Thất là Chích Hắc Long đang rít gào trong đầu hắn, đây là tình huống gần như sẽ không xuất hiện. Rất nhiều lúc Chích Hắc Long căn bản lười đi ra, càng sẽ không ở thời điểm chủ nhân không triệu hoán lại muốn đi ra. Phát sinh tình huống liều mạng muốn xông ra ngoài như vậy, lại giống như lần thi đấu chế thẻ tổ chức trên mạng Tinh Tế trước đấy.

Mộ Dung Trác Thất nhíu nhíu mày, chợt nhớ tới Chế thẻ sư vô danh lần trước nhìn thấy, tuổi tác, vóc người đều rất tương tự với thiếu niên trước mắt. Lắc đầu cười bản thân lại liên tưởng lung tung, loại thiên tài khó gặp kia làm sao lại có thể đánh đồng với thiếu niên thiên phú F- trước mắt.
Bên trong gian phát sóng trực tiếp.

"Chúng ta nhìn thấy Mộ Dung Trác Thất đang hội hợp với đồng đội của cậu trong khu chuẩn bị chiến đấu, chẳng qua có vẻ quan hệ của hai người thoạt nhìn có chút lạnh nhạt, hai người ngồi cạnh nhau chẳng nói câu nào, so với hình ảnh các đội ngũ hòa thuận vui vẻ thì có hơi 'họa phong không hợp'* nha." Nhan Trì nhìn hình ảnh cắt đến hai người thở dài nói.

*phong cách không hợp

"Mộ Dung Trác Thất là Ma thẻ sư được coi trọng nhất trong thế hệ trẻ, rất nhiều giáo sư đều đặt nhiều kỳ vọng vào cậu, làm học trưởng tôi cũng không ngoại lệ."

Đỗ Uẩn còn chưa nói hết đã bị Nhan Trì đánh gãy. Nhan Trì dịch dịch vòng hoa trên đầu: "Anh đây là xem mình ngang bằng với các vị đại sư sao? Anh không biết xấu hổ như vậy làm sao không lên trời luôn?" Nhan Trì nói rồi mở ta tư liệu trợ lý đưa tới. "So với loại người vừa sinh ra đã là thiên chi kiêu tử, nhân trung long phượng, tôi nghĩ mọi người càng hiếu kỳ với đồng đội được hệ thống ghép đôi cho của cậu ra sao."
Chỉ đạo phát sóng cũng rất phối hợp đem ống kính đặc tả Cố Thần một cái.

"Hợp tác của Mộ Dung Trác Thất là Cố Thần, tuổi rất nhỏ, là một Chế thẻ sư, thiên phú chế thẻ là... F-." Đỗ Uẩn nhìn tư liệu nói. "Trình độ này, quả thật là thử thách lớn đối với Mộ Dung Trác Thất nha."

"Trình độ này làm sao vậy?" Nhan Trì liếc nhìn y.

Đỗ Uẩn có chút bất đắc dĩ, y chỉ nói một câu rất bình thường, không nghĩ tới ngụy nữ vương bên cạnh này trên thực tế liền là thanh niên vừa mẫn cảm vừa ngạo kiều, thật sự là khó hầu hạ.

"Chẳng qua đừng nói, thiếu niên này lớn lên là loại hình tôi rất yêu thích." Nhan Trì nhìn đặc tả của Cố Thần trong ống kính, tóc tai nhuyễn manh, da dẻ trắng nõn, rõ ràng là ánh mắt đang ngẩn người lại rất linh động, thuộc về loại hình vừa dễ nhìn vừa chịu xem. Tuy rằng bên cạnh có nhân vật như Mộ Dung Trác Thất, nhưng về mặt ngoại hình cũng sẽ không khiến cho mọi người có cảm giác khác nhau một trời một vực.
"Trong tài liệu có phương thức liên hệ không? Tranh tài xong tôi liền đi thông đồng với thiếu niên, cậu ấy hẳn là sẽ không ghét bỏ tôi đi, tuy tôi chế thẻ không được, thế nhưng có thẻ bán tiếng cười có thể làm ấm giường có thể làm cơm có thể kiếm tiền."

Cổ động trong sân lại gào lớn một trận, đương nhiên quan điểm phổ biến nhất là Nhan Trì đại đại, anh không thể thông đồng cùng thiếu niên kia, bởi vì các người là cùng loại hình à.

Đỗ Uẩn cũng không biết tại sao trong lòng khó chịu một trận, "Có chút đạo đức nghề nghiệp được không, một chủ trì ở trong chương trình công nhiên thông đồng tuyển thủ, không sợ trở thành tiêu đề ngày mai sao?"

=

=

Ada: bạn trẻ Thất thật thất trách, cư nhiên bỏ qua chân tướng như thế...

Uẩn tiếp tục ghen đi rùi nhốt người ta lại không cho ai thấy ý...
=

=


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.