Xuyên Việt Chi Chế Thẻ Sư

Chương 38: Lớp huấn luyện



Chương 38: Lớp huấn luyện

--------------------

Sau khi cuộc tranh tài kết thúc, Cố Thần biểu thị cuộc sống từ hình thức easy tiến hóa thành hình thức hard, không nhịn được khóc đầy hai lòng bàn tay*.

* 鞠一把泪水 cúc nhất bả lệ thủy: ý chỉ thương tâm đến mức khi khóc dùng hai tay hứng đầy nước mắt.

Tại sao?

Một bên Mộ Dung Trác Thất từ sau khi cuộc tranh tài kết thúc liền ở trong trạng thái xuất quỷ nhập thần, thường thường tại thời điểm lỡ đãng máy truyền tin vang lên. Làm người đã hoàn thành tranh tài xong lập tức cùng người thắng cuộc nhân sinh mỗi người đi một ngả, Cố Thần biểu thị người thắng cuộc nhân sinh trong đầu có ý đồ mỗi ngày tìm cảm giác tồn tại ở thiếu niên yếu đuối.

Một bên khác, nhà xưởng Dịch Ly cho tới nay làm việc thật tốt, tuy rằng Cố Thần đối với Mộ Dung Dịch ông chủ ngay cả cái ảnh cũng chưa nhìn thấy không có chút hảo cảm nào, nhưng cũng không trở ngại cậu cảm thấy hợp với phong cảnh ưu mỹ trong xưởng cùng thỏa mãn ngóng trông với thức ăn. Nhưng mà không kịp đề phòng chính là sau khi thi đấu ông chủ bỗng nhiên hạ lệnh muốn nghiêm tra mỗi một công nhân tiến vào viên khu, dù mình dòng dõi sạch sẽ đến như một tờ giấy trắng, thế nhưng không chịu nổi mỗi ngày đi vào vườn đều có các loại nhóm áo trắng lấy hào danh là phụ trợ tâm lý thực chất là tiến hành điều tra bối cảnh dòng dõi này đi lại trong khu vườn. Làm người từ nhỏ đối với bệnh viện tràn ngập sợ hãi, Cố Thần thực sự không đành lòng với nơi tươi mát trong lành nhỏ cậu yêu thích. Nhà xưởng phong cách vườn trường biến thành bệnh viện trắng khủng bố.


Đương nhiên thảm nhất vẫn là Tăng Giang trở về. Bạn nói Cố Thần sáng nhớ chiều mong Tăng Giang trở về tại sao lại khổ sở, vì Tăng Giang sau khi trở lại liền lập tức bức bách cậu vùi đầu vào quá trình chuẩn bị cho kỳ thi đầu vào, bỏ công việc, thủ tiêu hoạt động giải trí, mỗi ngày ngâm ở trong biển sách, nếu là sách cậu yêu thích còn đồng ý ngay, toàn bộ đều là một đống sách vẫn như cũ nhìn rất hoài nghi nhân sinh, quả nhiên là một sự việc 'thảm thương không nỡ nhìn'.

Học viện Triều Đế là một trong hai học phủ tốt nhất Trung Ương Tinh, Trung Ương Tinh có lời thuyết minh gọi là chỉ cần vào Học viện Triều Đế, như vậy tất nhiên có thể tăng chức nhanh, một bước lên mây.

Cố Thần liếc đề bài của kỳ thi bao năm qua, biểu thị cách nói này vốn là một cái quan hệ nhân quả ngược lại, cũng không phải là bởi vì vào học viện mà một bước lên trời, mà là vì có thể trải qua đề thi nhập học biếи ŧɦái như vậy lại còn có thể trúng cử thì phải là nhân tài trăm người chọn một.


Cố Thần xem bên trong đống sách ngay cả lịch sử mình vốn từ trước đến giờ có hứng thú nhất cũng không nhìn nổi, rêи ɾỉ than thở. Là một cái thiếu niên trưởng thành ở thế giới 21 dưới cờ đỏ tắm rửa dưới ánh mặt trời, bạn bảo cậu làm sao tiếp thu được thiết lập lịch sử hoàn toàn không hiểu gì cả của thế giới này, mấy cái nhân vật anh hùng căn bản chưa từng nghe nói này đó, còn phải có thể viết một phần văn nghị luận phí lời hết bài này đến bài khác. Vừa đem ra so sánh thì cậu đột nhiên cảm thấy lượng đề bài dạng thi mô phỏng năm năm hồi năm ba cao trung này thật sự là vẫn rất nhân từ.

Cố Thần ước ao nhìn Tăng Giang bình tĩnh mà lật xem tư liệu, "Tăng Giang cậu nói, Chế thẻ sư cùng Ma thẻ sư thi khó như vậy, tôi thấy thi đầu vào chuyên ngành khác đơn giản hơn nhiều, nếu không tôi đổi sang học chuyên ngành khác? Ngược lại tôi chỉ cọ một cái văn bằng, tự mình cũng có thể chế thẻ nuôi sống bản thân, sau này cậu thăng chức rất nhanh tôi coi như tiểu đệ của cậu đi thu phí bảo hộ cho cậu?"


Tăng Giang liếc cậu một cái: "Đổi sang chuyên ngành khác?"

Cố Thần gấp gáp vội vàng gật đầu, tựa như gà con mổ thóc.

"Cậu biết nghiên cứu ngôn ngữ dị thú sao? Thành thục nắm giữ các loại ngôn ngữ của khu vực nhỏ hẻo lánh?"

Cố Thần lắc đầu. Thời điểm cậu xuyên qua còn vui mừng là cậu nghe hiểu được Hán ngữ nếu không cậu nhất định bảo đảm tự sát xuyên trở về, cái tuổi này muốn học một ngôn ngữ mới không dễ dàng.

"Cậu thông thạo chế tác cùng bảo trì máy móc cơ giáp sao?"

Cố Thần lắc đầu. Trước tiên không nói cậu là học sinh khối văn, coi như cậu là học khối khoa học tự nhiên thì cái loại ô tô bay ở trên trời kia còn tạm thời vượt qua phạm vi khoa học phổ cập trên trái đất.

"Cậu hiểu biết chữa bệnh thao tác giải phẫu cơ thể người nghiên cứu gen hả."
Cố Thần tiếp tục lắc đầu. Tuy rằng cậu không có loại lịch sử đen tối gì mà y tá tiêm dọa bị bệnh viện phong sát này đó, nhưng người ngay cả nhìn thấy cơ quan cơ thể người được ngâm formalin cũng phải lui lại tránh xa ba bước, bạn bảo cậu đi làm giải phẫu, là có oán hận với cậu hay là có oán hận với bệnh nhân.

"Cậu thông thạo nấu nướng cùng xử lý nguyên liệu nấu ăn?"

Cố Thần lúc này không có lắc đầu, yếu ớt mà hỏi một câu: "Trứng xào cà chua cùng dưa chuột trộn tính không?"

Tăng Giang thở dài một hơi: "Cậu cái này không thể cái kia không thể, cậu cảm thấy ngoài chuyên ngành chế thẻ cậu còn có thể làm cái gì?"

Kỳ thực tôi căn bản không muốn đi học đâu. Cố Thần trong lòng nghĩ chẳng qua không dám nói ra. Cố Thần là một người đặc biệt quý trọng sinh hoạt vườn trường, lúc tốt nghiệp nếu không phải không chống đỡ được vấn đề kinh tế, cậu vẫn sẽ tiếp tục lựa chọn thi nghiên cứu sinh. Nhưng mà tiền đề đầu tiên của nhiệt tình là ít nhất phải dung nhập hoàn cảnh này, cảm giác hiện tại của Cố Thần phảng phất như là đem một học sinh tiểu học không buồn không lo hưởng thụ vườn trường ném tới một cái trường đại học ngôn ngữ không thông bối cảnh bất đồng, mà bất luận có thể nhập học hay không, mấy cái tri thức căn bản đều không cùng một trong một hệ thống lý luận này thì phải học tập thế nào, phải ở chung như thế nào với các bạn học có tư tưởng và giá trị quan hoàn toàn không cùng một phương diện.
Tăng Giang vỗ vỗ vai Cố Thần: "Tôi nhìn ra được cậu không thích đi học, thế nhưng cậu phải biết, cái vật văn bằng này, dưới tình huống thực lực không đủ cũng coi như là một miếng bùa hộ mệnh. Cậu nghĩ cậu có thể dựa vào chế tạo một ít thẻ bài cấp thấp để sinh sống, nhưng có nghĩ hay không, nếu có một ngày có người lợi hại hơn cậu muốn ức hiếp cậu thì sao, cậu một cái Chế thẻ sư lẻ loi hiu quạnh không thân phận không bối cảnh phải làm thế nào? Cho nên tiến vào học viện, không chỉ là nâng cao thực lực của cậu, tôi tin tưởng thiên phú của cậu không phải như máy kiểm tra biểu hiện, càng quan trọng là đến học viện làm quen thêm bạn mới, kết giao giao thiệp, cậu mới có thể chân chính dung nhập vào Trung Ương Tinh."

"Huống hồ." Tăng Giang thở dài, "Nếu như tôi thông qua kỳ thi tiến vào Học viện Triều Đế, để lại một mình cậu ở bên ngoài tôi có thể yên tâm được sao?"
Trong lòng Cố Thần nhất thời dâng lên ngàn vạn tâm tư, từ sau khi xuyên đến tinh cầu này, cũng chỉ có tiểu đồng bọn này của cậu, vẫn luôn chăm sóc cậu đối với cậu không rời không bỏ, có thể nói nếu không có Tăng Giang, cậu cũng không biết mình làm thế nào để có thể tiếp tục sống sót sau khi xuyên tới.

"Đây là chương trình huấn luyến nhập học cùng kỳ thi mô phỏng trên mạng Tinh Tế mà tôi dùng phí của nhiệm vụ lần này cho cậu định hình, tiền của tôi toàn bộ đều đầu tư vào đây, cậu đi học thật giỏi cho tôi." Tăng Giang nói rồi cho cậu một cái giấy chứng nhân chương trình học, sau đó quay người trở lại gian phòng của mình đóng cửa lại.

Cố Thần nhìn giấy chứng nhận trong tay, nước mắt có chút lăn lộn ở viền mắt, gần đây thường lăn lộn trên mạng Tinh Tế, Cố Thần tự nhiên biết chương trình học này đắt đỏ thế nào, qua nhiều năm như vậy, đối với cậu Tăng Giang thực sự là người tốt nhất.
Cố Thần âm thầm hạ quyết tâm, bất luận thi đậu hay không, tóm lại phải phấn đấu một cái.

Chương trình huấn luyện thi đầu vào và trường thi mô phỏng trên mạng Tinh Tế chung quy là đặc biệt được bọn sinh hoan nghênh. Các thương gia bắt được cơ hội kinh doanh này thật tốt, lấy được hoan nghênh của người tiêu thụ. Các học viện cũng chấp nhận chương trình học hình thức như vậy. Theo cách nhìn của học viện, muốn thông qua loại huấn luyện trình độ cao ngắn hạn này cơ hồ không có khả năng lắm, có thể nâng cao tất nhiên chỉ là loại hình năng lực ứng phó vơi kỳ thi cùng tố chất tâm lý, bọn họ cũng không quá hi vọng có thí sinh có thực lực có trình độ lại bởi vì chưa quen thuộc với thiết trí của đề thi hoặc là không thích ứng với bầu không khí phòng thi mà thất bại, khiến nhân tài hướng ngoại.
Loại chương trình học này hằng năm đều sẽ mời học sinh ưu tú của học viện đến phụ đạo cùng truyền thụ kinh nghiệm, Mộ Dung Trác Thất chính là một trong những người được hoan nghênh nhất. Gần như chỉ cần là khóa thảo luận cho Ma thẻ sư mà hắn đến, lớp học cơ hồ là lần nào cũng chật ních, thậm chí có không ít học sinh không phải ngành Ma thẻ sư cũng tới nghe khóa.

Thời điểm Mộ Dung Trác Thất tan học liền thấy Cố Thần sử dụng đăng ký hình tượng nguyên bản đang mặt lạnh phí thời gian chuẩn bị tài liệu giảng dạy phụ đạo. Người này từ sau khi thi đấu vẫn lảng tránh mình. Vốn là muốn nói sau khi đem thẻ bài cậu chế tác trong thi đấu đi kiểm nghiệm xong liền đem thẻ bài trả lại cho cậu lại cũng bị cậu từ chối, nói coi như quà gặp mặt của cậu.

Một thiếu gia có gia tài triệu bạc bị một người dựa vào nhận tiền cứu tế vị thành niên cùng làm công nhỏ sinh hoạt đưa lễ ra mắt, mà mình lại không có đáp lễ, Mộ Dung Trác Thất biểu thị cả người đều không tốt. Đương nhiên chủ ý này là bởi vì hắn không hiểu văn hóa tiểu thuyết Mary Sue trên địa cầu, nữ chủ nhất định muốn thân tàn chí kiên, à không đúng, là tâm kiêu ngạo nhà nghèo, vào thời điểm nam chủ lấy tiền sỉ nhục nàng thì sỉ nhục trở lại hắn, khiến nam chủ cảm thấy 'oa, cô bé này thật đặc biệt tốt có cá tình không giống với mấy đồ đê tiện yêu diễm khác nàng nhìn không lọt tiền của ta' vậy.
Đương nhiên Cố Thần căn bản sẽ chưa từng đọc loại tiểu thuyết Mary Sue này, càng không có ôm ý nghĩ hố vua muốn gây nên sự chú ý của Mộ Dung Trác Thất này. Cậu chẳng qua là cảm thấy hai người chúng ta quan điểm giá trị nhân sinh cách biệt quá lớn sau này vẫn là nước giếng không phạm nước sông thì tốt hơn.

Được rồi, kỳ thực là tại lòng tự trọng trước mặt người thắng cuộc nhân sinh đang quấy phá.

"Cũng tới chuẩn bị thi đầu vào sao?" Mộ Dung Trác Thất âm thầm đứng ở phía sau Cố Thần, cúi người ghé vào lỗ tai cậu nói.

(Ada: a a a a Thất học cách tán tính từ khi nào vậy hả hả hả ta tưởng ngươi là băng sơn không quản tình yêu chứ chứ chứ)

Cảm giác được hơi thở thổi vào tai khiến thân thể Cố Thần run rẫy kịch liệt một chút, nhảy về phía trước hai bước.
Hành động của Cố Thần kinh sợ đến đám người xung quanh, lúc này bọn họ mới chú ý tới đạo sư minh của họ Mộ Dung Trác Thất dĩ nhiên xuất hiện. "Anh Mộ Dung em siêu cấp thích nghe khóa của anh! Anh giảng thật sự quá hay quá hay!"

Mi một cái Chế thẻ sư đi nghe khóa Ma thẻ sư làm cái gì? Còn không phải có dụng ý khác! Mi thực sự nghe hả nghe được cái gì hả số đo ba vòng của Mộ Dung Trác Thất hay là ngũ quan hả! Cố Thần phun tào trong lòng.

"Học trưởng Mộ Dung anh là tấm gương của em, em luôn luôn muốn trở thành học muội của anh! Đây là kỳ thi lần thứ ba của em! Năm nay nhất định phải thành công! Học trưởng Mộ Dung anh có thể cho em vài câu cổ vũ mà!"

Em gái, thấy dung mạo em rất đẹp đẽ, anh trai liền khuyên em, không phải đọc sách tài liệu cứ thỏa thích tìm chọn đầu ra có tiền đồ khác, mọi con đường đều đến La Mã! Về phần cổ vũ không cần Mộ Dung Trác Thất nói cho em anh có thể nói cho em, người dốt nát đọc nhiều sách, người ngốc bớt hoa si. Thuộc tính phun tào cuồng ma của Cố Thần thăng cấp.
"Anh Mộ Dung, anh vẫn luôn là ngọn đèn sáng chỉ dẫn em đi tới, lần này em nhất định sẽ thông qua thi đầu vào và ở cùng với anh."

Em trai! Chú giỏi mà sao không hát một bài ngươi là lửa anh là ánh sáng anh là superstar của em ấy, còn ngọn đèn sáng chỉ dẫn đường, mấy vĩ nhân chỉ dẫn nhân loại tiến lên thì phải làm thế nào, ngọn đèn sáng cự đại? Ngọn đèn sáng lớn đến không có bạn? Thần đèn chỉ đường Aladdin?

....

Người xung quanh càng ngày càng nhiều, Cố Thần cũng cảm giác bên tai tiếng ong ong càng ngày càng dày đặc, quả thực đầu đau như búa bổ. Nhìn ra cậu không thích hoàn cảnh nhiều người, Mộ Dung Trác Thất dắt tay Cố Thần chạy hướng phía xa xa.

"Tại sao cậu gần đây luôn treo truyền tin của tôi?" Mộ Dung Trác Thất có chút tức giận, lông mày khẽ hạ xuống, trừng trừng nhìn Cố Thần.
Cố Thần nhìn bản mặt thiên hạ oán trách kia của hắn, không chút nào muốn thừa nhận mình là vì đố kỵ đối phương đẹp trai lại nhiều tiền còn có năng lực mạnh. Là một người trước khi xuyên qua thuộc về loại khi đi học thì học nghệ không nổi bật, khi đi làm thì công trạng không nổi bật, ngoại trừ bên xương chậu hơi nổi lên thì không có ưu điểm hơn người gì, sau khi xuyên còn phải đối mặt với thiết lập nhân vật dáng dấp lớn lên khiến người phạm tội, mạnh đến đành chịu làm tiểu đệ như Mộ Dung Trác Thất vậy, Cố Thần biểu thị chúng ta có thể cách bao xa liền cách bấy nhiêu đi, không dùng từ 'cút' là vì quanh năm đắm chìm trong ánh sáng rực rỡ của văn hóa tiên tiến.

Thấy Cố Thần không nói lời nào, Mộ Dung Trác Thất cũng không có hỏi tiếp. "Thẻ bài cậu chế tác lần trước, tôi kiểm tra xong muốn trả lại cho cậu. Tôi mấy ngày này nghiên cứu một chút, đều là thẻ bài ba sao, thuộc tính thuộc về trung bình cao, kỹ năng thẻ bài phi thường đặc sắc, nếu như sau này có cơ hội, cậu có thể tìm một thời điểm thích hợp công bố thành quả."
"Công bố thành quả làm gi? Có thể đăng ký độc quyền hay có thể thu phí bản quyền?" Cố Thần có chút uể oải, người nào thích dùng thì dùng đi, cậu hiện tại chính mình cũng không biết cái thẻ bài kia là chế tác ra thế nào.

"Nếu như cậu có thẻ bài nguyên sang nhất định, kia là có thể chiêu mộ nhập học đặc biệt." Mộ Dung Trác Thất lập tức chọt trúng điểm Cố Thần quan tâm nhất. Liên tục hai ngày nhìn biển đề bài mênh mông căn bản không có chút nhận thức, cậu có một loại kích động vừa chết thành tiên.

Nhìn thấy ánh mắt cùng lực chú ý của Cố Thần rốt cuộc dừng lại trên người mình, Mộ Dung Trác Thất thỏa mãn cười cười, "Nhưng mà, tuy rằng có thể có tình huống nhập học chiêu mộ đặc biệt, nhưng dù là nhập học chiêu mộ đặc biệt cũng vẫn phải vượt qua sát hạch nhập học, dù cậu qua, cũng không thể quá khó nhìn, cho nên hiện tại tôi trước tiên cùng cậu đi nghe giảng, sau đó đến lúc xuống mạng tôi lại cùng đi nghiên cứu chiêu mộ nhập học đặc biệt một chút."
=

=

Ada: Thất thật lừa đảo...

=

=

=


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.