“Mộ thiếu, gần đây ngươi đang bận rộn chuyện gì vậy? Chúng ta giờ mới gặp được ngươi đó.” Trang Du chớp chớp mắt hỏi.
“Gần đây ta đang học luyện đan với phụ thân.” Mộ Thần nhấp một ngụm trà, không mặn không nhạt nói. jv2412
Trang Du hơi nhíu mày, trong lòng có chút khó chịu, nếu là trước đây, Mộ Thần vừa nghe thấy câu hỏi của hắn thì biểu tình sẽ như thụ sủng nhược kinh, sẽ nghĩ tất cả biện pháp lấy lòng hắn.
Loại thủ đoạn lạt mềm buộc chặt này, chơi một hai lần coi như mới mẻ, nếu như đùa nhiều, sẽ khiến cho người khác chán ghét.
Trần Mạc Nhiên cười nhạo một tiếng, “Từ lúc nào mà ngươi lại cảm thấy hứng thú với luyện đan vậy? Đừng tưởng rằng phụ thân ngươi là luyện đan sư thì ngươi có thể trở thành luyện đan sư, việc luyện đan này cũng không phải người bình thường có thể làm đâu!”
Mộ Thần thản nhiên cười, “Ta cũng chỉ là thử một lần mà thôi.”
“Thần thiếu, ngươi đã là võ đồ chín sao rồi!?” Tôn Vũ chăm chú quan sát Mộ Thần, bỗng kinh ngạc thốt lên.
Trong mắt Trần Mạc Nhiên hiện lên một tia hàn quang, hắn bây giờ vấ̃n chỉ là võ đồ tám sao. Trên con đường tu luyện, hắn vẫn luôn vững vàng áp Mộ Thần một bậc, không nghĩ tới Mộ Thần im hơi lặng tiếng lại vượt mặt hắn, tâm tình Trần Mạc Nhiên nhất thời loạn thành một đoàn. d.u.n.g.v.u.2.4.1.2
“Mộ Thần, đừng nói là ngươi ăn dược đi? Chúng ta vẫn còn đang ở cảnh giới võ đồ, ăn nhiều dược vật thì sau này sẽ xong đời đấy.” Trần Mạc Nhiên chuyển mắt rồi nói.
Đôi mắt Mộ Thần xẹt qua một tia sát khí, “Thật sự là cám ơn sự quan tâm của ngươi, ta biết đúng mực.”
Trần Mạc Nhiên nhún vai, “Đừng luôn có thái độ này với ta, ta cũng vì tốt cho ngươi thôi.”
Mộ Thần cười cười từ chối cho ý kiến.
“Mộ Thần, hiện giờ ngươi có bao nhiêu nguyên thạch?” Trần Mạc Nhiên hỏi.
Mộ Thần nâng mắt nói: “Không nhiều lắm.” dung.vu
Trần Mạc Nhiên liếc mắt nhìn Trang Du một cái, sau đó nói với Mộ Thần: “A Du muốn Băng Liên Thủy. Bây giờ ngươi có bao nhiêu nguyên thạch, cho ta mượn trước đi, chờ ta có nguyên thạch sẽ trả lại ngươi.”
Mộ Thần liếc mắt nhìn Trần Mạc Nhiên, “Trần huynh, ngươi quá coi trọng ta rồi, ta có thể có bao nhiêu nguyên thạch chứ.”
Trang Du muốn Băng Liên Thủy thì có liên quan cái lông gì tới hắn sao! Trong nguyên văn Trang Du vẫn luôn chán ghét Mộ Thần bám riết không tha. Mộ Thần bị người giết, có thể nói đó là kết quả do Trang Du trợ giúp! Mộ Thần hắn một chút cũng không muốn để cho Trang Du có được Băng Liên Thủy, Trang Du càng mạnh, nguy hiểm của hắn càng lớn.
Trần Mạc Nhiên không cho là đúng, “Phụ thân ngươi không đau lòng ngươi sao? Ngươi nói với phụ thân là ngươi muốn, phụ thân ngươi chẳng lẽ sẽ không cho?”
Mộ Thần là con trai độc nhất của Mộ Viễn Phong, mà phụ thân của Trần Mạc Nhiên lại có vài đứa con, Trần Mạc Nhiên tuy rằng sống không tồi, nhưng không phải là đứa được coi trọng nhất, trong lòng Trần Mạc Nhiên vẫn luôn đố kỵ với Mộ Thần, bởi vì đãi ngộ của Mộ Thần tốt hơn hắn nhiều lắm.
“Nguyên thạch của phụ thân ta cũng không phải là gió thổi tới, sao lại có thể tùy tiện cho ta?!” Mộ Thần phản bác lại.
Mộ Thần nhún vai, “Không phải là ta không muốn hỗ trợ, mà là không có lực.”
Diệp Thạch tránh trong chỗ tối, dựng thẳng lỗ tai nghe ngóng động tĩnh bên Mộ Thần.
Mộ Thần đưa mắt nhìn thoáng qua nơi Diệp Thạch đang núp, Diệp Thạch thấy ánh mắt Mộ Thần chuyển tới đây, trên mặt bỗng nhiên hiện lên hai luồng đỏ ửng.
Mộ Thần quan sát Diệp Thạch, nhịn không được mà cười một chút.
Diệp Thạch cắn môi, sắc mặt lại đỏ hơn. jun vu 2412
Trần Đạt thấy Diệp Thạch đã đi về thì chạy tới hỏi: “Thế nào rồi? Thấy được Mộ Thần Mộ thiếu chưa? Con thấy thế nào?”
“Rất không xong!” Diệp Thạch bĩu môi nói.
“Không xong? Sao lại không xong?” Trần Đạt hỏi.
Diệp Thạch bĩu môi, lắc ngón tay nói: “Hắn không biết xài tiền như thế nào mà đều tiêu hết, ngay cả tiền lấy lòng cũng không có. Người bên cạnh Trang Du nhiều như vậy, hắn muốn tay không bắt sói sợ là không có khả năng.”
Trần Đạt cười nói: “Xem ra là Mộ Thần không có cảm giác với Trang Du.”
Diệp Thạch chống tay, nói: “Cứ cho là hắn không có cảm giác với Trang Du thì còn có những người khác mà.”