t nhanh tới ngày hôm sau, sư phó nhàn nhã kéo nàng đến cửa Nam
Cung gia. Không hổ là đại gia tộc, nhìn đường môn cao to là có thể nhìn
ra Nam Cung gia rất có tiền tài quyền thế.
Sư phó kéo nàng đi lên phía trước, “Đi bẩm báo các gia chủ ngươi một chút, nói ta là Vân Uyển Thanh tới bái phóng.”
Thị vệ kia quan sát hai người một chút, có lẽ nhìn thấu hai người trước mặt đều là người bất phàm, cung kính hành lễ, liền xoay người đi vào
bẩm báo.
Hoàng Tố Yên liếc nhìn y phục mặc trên người của mình cùng
bất lương sư phó, mặc dù không quá khoa trương, nhưng dù sao là một thân phú quý không sai, xem ra Nam Cung gia này thật đúng là không đơn giản
a! Một người thị vệ cũng có thể huấn luyện được ánh mắt sắc bén như thế.
Không qua bao lâu, liền theo tới một nữ nhân quần áo ngăn nắp, dẫn đầu
vị kia rất nhanh đi tới trước mặt sư phó, cung kính hành lễ, “Nam
Cung Sắc bái kiến Vân tiền bối, Vân tiền bối mời vào uống chén trà, nghỉ ngơi một chút. Rất xin lỗi, gia mẫu ra ngoài bái phỏng bạn bè chưa trở
về, phiền ngài chờ ở đây.” Nói xong lại vái chào.
“Ân, không có việc gì, vốn ta tới cũng không có đại sự gì, chỉ là tới đón Nhiên nhi đi, tiểu Sắc ngươi cũng biết?” Nhìn sư phó trước mặt người bên ngoài bộ dáng chững chạc đàng hoàng,
Hoàng Tố Yên không khỏi bĩu môi, dựa vào! Còn bày đặt giả trang!
“Nga, vãn bối biết, mấy ngày trước có nghe gia mẫu nói, Nhiên nhi cũng chuẩn
bị xong. Bất quá, tiền bối vừa tới Cam thành, có hay không muốn nghỉ
ngơi mấy ngày rồi mang Nhiên nhi đi?“
Hoàng Tố Yên chú ý tới người kêu Nam Cung Sắc kia, trong mắt chợt lóe lên tia không muốn, trong lòng không khỏi nhớ tới mẫu hoàng cùng phụ hậu, aizz!
“Ân, vậy nghỉ ngơi mấy ngày đi! Vừa lúc ta còn có chuyện muốn cùng Nam Cung gia chủ nói chuyện.” Sư phó suy nghĩ một chút, quay đầu nhìn nàng một cái, tựa như nhớ ra cái gì đó, đáp.
“Vậy ta kêu người đi an bài nơi ở cho tiền bối ngài, ủa? Tiền bối, bên cạnh ngươi, vị này chính là…?” Kỳ thực Nam Cung Sắc đã sớm chú ý tới sự tồn tại của Hoàng Ngữ Yên, chỉ bất quá, trước muốn ‘Chiếu cố’ hảo Vân Uyển Thanh rồi mới hỏi.
“Nga, nàng là tân thu đồ đệ của ta, Vương Tố Yên.” (Sally: sư phó giấu họ của chị ấy nha mn)
“À, hai vị bên này thỉnh.”
Theo Nam Cung Sắc quẹo trái quẹo phải tới phòng khách, lập tức liền có
tiểu thị bưng trà bánh tinh xảo tiến lên. Hoàng Tố Yên buồn chán uống
trà, ăn điểm tâm, nghe sư phó cùng Nam Cung Sắc ở đằng kia nói chuyện.
“Sư phó!” Đột nhiên một tiểu nam hài phấn điêu ngọc mài chạy tiến vào.
“Nga, là tiểu Nhiên nhi tới a!” Sư phó cười đến mắt đều mị thành một đường thẳng, ôm lấy Nam Cung Hạo
Nhiên hướng nàng ta chạy tới, xoay đầu hướng Hoàng Tố Yên giải thích, “Hắn chính là Nam Cung Hạo Nhiên, sư huynh của ngươi, năm nay sáu tuổi nga!” (Sally: nam sủng đầu tiên đã xuất hiện ak, mới có nhiêu tuổi mà đã có sức quyến rũ người ta ak)
Hoàng Tố Yên âm thầm liếc mắt, xem ra muốn sư phó hết hy vọng là không
thể nào. Nàng chuyển hướng Nam Cung Hạo Nhiên, chào hỏi: “Nhĩ hảo, ta là tân thu đồ đệ của sư phó, Vương Tố Yên.“
“A, nhĩ hảo.” Nam Cung Hạo Nhiên mới vừa mới nhìn thấy Hoàng Tố Yên, kinh ngạc về
phía nhìn Hoàng Tố Yên chào một tiếng. Đôi mắt to không ngừng quan sát
nàng.
Hoàng Tố Yên không để ý lắm, mặc hắn quan
sát, bưng chén trà trên bàn lên liền uống, nàng thế nhưng cả ngày hôm
qua tới hiện tại không có uống một ngụm nước a!
“Sư phó, Yên nhi bộ dạng thật đáng yêu a! Ta có thể cho nàng làm thê chủ của ta sao?” Nam Cung Hạo Nhiên đột nhiên quay đầu hài lòng nhìn bất lương sư phó dò hỏi. (Sally: Haha, chết cười mất)
“Phốc” Hoàng Tố Yên cả kinh, đem nước trà mới vừa uống vào miệng phun ra.
Ngẩng đầu khiếp sợ nhìn tiểu nam hài trước mắt này, không thể nào! Đùa
giỡn cái gì? Hắn mới sáu tuổi a! Cứ như vậy trưởng thành sớm? Căn bản
cũng không biết thê chủ đích là gì, là bất lương sư phó gạt hắn nói như
vậy?
Hoàng Tố Yên dùng ánh mắt hoài nghi cực độ nhìn sư phó ngồi bên cạnh.
“Ha ha… Yên nhi, mị lực của ngươi quả nhiên rất lớn, mới lần đầu tiên gặp
mặt liền đem tiểu Nhiên nhi mê hoặc, ha ha! Đừng dùng cái ánh mắt này
hoài nghi nhìn ta, ta cũng không cùng tiểu Nhiên nhi nói qua chuyện của
ngươi a!” Sư phó cười đến vô lại nói.
Hoàng Tố Yên nhìn Nam Cung Hạo Nhiên, còn đang dùng lánh mắt to tinh quang chờ mong nhìn nàng, không nói gì! “Sư huynh…“
“Gọi ta Nhiên nhi đi!” Nam Cung Hạo Nhiên bất mãn câu cái miệng nhỏ nhắn mềm mại.
“Được rồi! Nhiên nhi, chúng ta cũng còn nhỏ, ngươi bây giờ vẫn không thể hiểu chính xác ‘Thê chủ’ là cái gì, chờ ngươi trưởng thành suy nghĩ thêm
chuyện này được không?“
“Ta biết a! Ngươi cho ta làm thê chủ, không phải là nói chúng ta có thể vĩnh viễn cùng một chỗ chơi sao?” Nam Cung Hạo Nhiên nghiêng đầu nghi ngờ hỏi nàng.
“Ách… Là có thể vĩnh viễn cùng một chỗ ngoạn không sai, nhưng vẫn là không
quá giống nhau. Dù sao, chờ sau này ngươi trưởng thành, chúng ta lại suy nghĩ đến chuyện này có được không?” Hoàng Tố Yên biết trên đầu của mình đã xuất hiện vài vạch hắc tuyến!
“Ngươi không thích ta sao? Không muốn cùng ta ở một chỗ sao?” Nam Cung Hạo Nhiên rung rưng, ủy khuất nhìn chằm chằm Hoàng Tố Yên, bày ra bộ dáng đáng thương, dường như nàng vừa đối với hắn làm chuyện tội
ác tày trời gì đó.
“Ách…Ta không phải ý tứ
này! Ta đáp ứng ngươi, chỉ cần ngươi sau khi trưởng thành, còn muốn gả
cho ta, ta liền thú ngươi có được không?” Hoàng Tố Yên xoa xoa
huyệt thái dương, đang nhỏ mồ hôi lạnh, bất đắc dĩ đáp ứng hắn, dù sao
chỉ là lời nói đùa hồi bé mà thôi, đáp ứng thì đáp ứng a! Chờ hắn trưởng thành, cũng sẽ không nghĩ như vậy. Thế nhưng chuyện làm cho nàng không
ngờ, Nhiên nhi lại lao thẳng đến trong lòng của nàng, thẳng đến sau khi
lớn lên làm cho nàng thực hiện lời hứa hẹn lúc trước, đương nhiên những
thứ này nói sau.
“Ân, hảo.” Nam Cung Hạo Nhiên nghe thấy lời hứa của Hoàng Tố Yên lập tức vui vẻ ra mặt.
Nhìn vẻ mặt sư phó cười đến đáng đánh đòn dạng, Hoàng Tố Yên cuối cùng
cũng hiểu, vì sao lúc trước nàng hỏi sư phó chuyện có liên quan Nam Cung Hạo Nhiên, nàng ta lại nói cái gì gặp mặt sẽ biết, nguyên lai hắn đã
sớm dự kiến loại tình huống hôm nay a!
Mà Nam
Cung Sắc bên cạnh, trong lòng cũng không có vẻ hài lòng như bất lương sư phó vậy, mà kinh ngạc vạn phần, cộng thêm bất đắc dĩ đến cực điểm, đây
là chuyện gì xảy ra a! Nói như thế nào nói, Nhiên nhi của ta liền đem
mình cấp gả cho người khác? Nhưng nhìn thấy vẻ mặt hài lòng kia của Vân
tiền bối, trong lòng Nam Cung Sắc dù luyến tiếc như thế nào, cũng không
dám nói ra khỏi miệng a! Huống chi còn là bản thân con mình nói ra, nhìn bộ dáng người ta vẫn là miễn cưỡng đáp ứng! Aiz! Đây là chuyện gì xảy
ra a! Chờ mẫu thân trở về, nàng cùng lão nhân gia hảo hảo nói chuyện một chút.
Buổi tối dùng qua bữa tối, một mình Hoàng Tố Yên trở lại trong phòng được an bài. Hôm nay còn luyện sao? Nàng cau mày, quên đi, hôm nay liền nghỉ ngơi một đêm, vốn ngồi như vậy cũng
không biện pháp nào cải biến!
Hoàng Tố Yên đang
định tắt đèn lên giường, đột nhiên nghe tiếng bước chân lén lút truyền
tới, nhanh chóng nhảy đến trước cửa, bỗng nhiên mở cửa, một tiểu thân
ảnh do không kịp đề phòng nhào tới trên mặt đất, nàng mạnh mẽ đè chưởng
chụp xuống, bất đắc dĩ nhìn Nam Cung Hạo Nhiên trên mặt đất đang nhếch
miệng.
“Ai! Ngươi tại sao có thể đột nhiên mở cửa a!” Nam Cung Hạo Nhiên tựa hồ tuyệt không không ý thức được này là mình sai, rất bất mãn nhìn nàng bĩu môi.
Hoàng Tố Yên không nói lời nào, đứng ở một bên lãnh đạm nhìn hắn.
“Được rồi! Là lỗi của ta, không nên muốn nhìn lén ngươi đang làm cái gì, nhưng ngươi cũng không thể như vậy khi dễ người ta a!” Nam Cung Hạo Nhiên rốt cuộc ý thức được hành vi của mình rất không tốt, nhỏ giọng oán trách một chút.
“Nga! Phải không? Vậy ta hướng ngươi xin lỗi. Ngươi có thể nói cho ta biết ngươi đã trễ thế này, còn tới đây là muốn làm gì sao?” Hoàng Tố Yên không hề có thành ý nói lời xin lỗi.
“Nga… A! Ta là tới nói cho ngươi biết, sư phó chạy rồi!” Nam Cung Hạo Nhiên đột nhiên nhớ lại mục đích chủ yếu mình tới, kích động hét to một tiếng.
“Cái gì?” Hoàng Tố Yên bỗng nhiên nắm lấy bờ vai của hắn, kinh ngạc nhìn hắn.
“Nói, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?” Mắt nàng lóe lên tia nguy hiểm, lộ ra từng đạo hàn quang. Nam Cung Hạo Nhiên nhìn thấy mà đổ mồ hôi lạnh.
“Ách! Hôm nay chạng vạng sau khi ngươi trở về phòng, tổ mẫu ta đã trở về,
phía sau còn mang theo một nam tử rất đẹp mắt, nhưng nam tử kia vừa nhìn thấy sư phó liền chạy, sư phó cũng là lập tức đuổi theo, hiện tại còn
chưa có trở lại.” Nam Cung Hạo Nhiên không giãy dụa nữa, ngoan ngoãn trả lời.
Hoàng Tố Yên vừa nghe, lúc này mới buông hắn ra, nga! Thì ra là sư phó
đuổi theo ‘Hoa đào nợ’ của nàng ta a! Nàng còn tưởng rằng xảy ra chuyện
đại sự gì?
“Bất quá, sư phó trước khi đi có nói, muốn chúng ta tự đi tới Thương Sơn.” Nam Cung Hạo Nhiên vừa nói, một bên cẩn thận nhìn nàng.
“Cái gì?” Hoàng Tố Yên thật là triệt để hết chỗ nói rồi, chẳng lẽ nàng bình
thường biểu hiện quá mức sao? Cái bất lương sư phó kia tựa hồ đã hoàn
toàn quên nàng vẫn chỉ là tiểu hài tử năm tuổi!
Nhìn sắc mặt của Hoàng Tố Yên đã đen đến không thể đen hơn, Nam Cung Hạo Nhiên ủy khuất lôi kéo ống tay áo của nàng, “Yên nhi, ngươi không nên trách sư phó có được không? Ngươi yên tâm, tổ mẫu
ta sẽ phái người hộ tống chúng ta đi Thương Sơn, sư phó cũng là bởi vì
biết có ta tổ mẫu , mới không lo lắng cho chúng ta.“
“Được rồi, ta không có trách sư phó, ngươi đi về nghỉ ngơi đi! Chúng ta vẫn là sáng mai liền khởi hành đi Thương Sơn đi!” Hoàng Tố Yên không có trách nàng ta mới là lạ! Bất lương sư phó bắt chờ a, nàng muốn nhìn xem sau này nàng thế nào chỉnh nàng ta. Lúc này, một
nơi nào đó đang khuyên nhũ mỹ nhân, bất lương sư phó đột nhiên hung hăng rùng mình, ách! Trời thế nào lại đột nhiên liền lạnh a? Không quan
trọng, trước khuyên mỹ nhân trờ về rồi nói sau.
“Được rồi! Nhiên nhi đi a! Đúng rồi, sau này Yên nhi có thể hay không cũng bảo ta Nhiên nhi a?” Một đôi mắt to sáng ngời chớp chớp, chờ mong nhìn nàng.
“Ách! Tốt.”
“Ha ha…“
Nhìn Nam Cung Hạo Nhiên hài lòng trở về, Hoàng Tố Yên một lần nữa đóng
cửa lại, nằm xuống giường. Chắc hẳn sau này cuộc sống sẽ chơi rất khá
đi! A! Sư phó a! Ngươi thật không thể giải thích ta a!