Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1041: Trên thế gian , không tôn quý nhất là đầu bếp 02



Người lính đó mi thanh mục tú, sắc mặt không tốt lắm, vẻ mặt lại tràn đầy bất đắc dĩ.

Hắn thở dài, sau đó kể lại cho Tô Việt nghe.

Có một vị tiểu thư khi đi dạo phố ăn thử bỏng ngô.Nàng ta cảm thấy bỏng ngô ăn khá ngon nên muốn làm thử.

Vị thiên kim tiểu thư này cũng có điểm nghịch ngợm, hơn nữa trước đây nàng sống ở nông thôn cùng lão tổ mẫu, khi vào kinh cũng không an phận nên người nhà quản nàng rất nghiêm.

Ngày thường, nàng không có cơ hội trổ tài. Lần này, nàng ta vất vả lắm mới được xa nhà, hơn nữa được hoàng quý phi nương nương tạo cơ hội được làm theo ý mình nên nàng lập tức nghĩ cách làm bỏng ngô mà nàng yêu thích.

Vì thế đã tạo nên một âm thanh cực lớn mà mọi người nghe thấy.Kết quả bỏng ngô đâu không thấy chỉ thấy phòng bếp bị nổ muốn tan tành.

Tô Việt nghe được mà mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, thật đúng là không thua kén muội muội nhà mình.

Hắn chắp tay cười cười: “Cám ơn huynh đài đã kể cho tiểu đệ.”

Người lính mi thanh mục tú bĩu môi bỏ đi, trước khi đi xa còn nói vọng lại: “Ngươi nếu có tỷ tỷ như vậy đúng là bất hạnh.”

Tô Việt cười cười, mình tuy không có một tỷ tỷ như vậy nhưng lại có một muội muội không kém, không biết là sướng hay khổ đây?

Cũng may muội muội mình so với vị tỷ tỷ kia ngoan hơn nhiều lắm.

Hắn dẫn theo người hầu tiếp tục vào Tú Xuân uyển, tìm đến sân của Tô Mạt.

Phòng bếp ở tây sương, tổng cộng có năm gian cùng hai gian dùng làm nơi chứa nguyên liệu, bốn phí đều có hộ vệ của Hoàng Phủ Giác cùng Hoàng Phủ Cẩn tuần tra, không cho những người khác tùy tiện tới gần.

Gặp Tô Việt đến, bọn họ không có ngăn trở, bên trong truyền ra tiếng cười thanh thúy.

Tô Việt nghe thấy tiếng cười, vội vã bước qua, từ cửa sổ nhìn vào chỉ thấy người người tươi cười rạng rỡ, ngay cả người mặt lạnh như Tề vương cũng cười đến ánh mắt đều cong.

“ Các ngươi cũng không chờ ta tới mà bắt đầu rồi sao? ”

Tô Việt việc bước nhanh vào phòng bếp, Tô Mạt ha ha cười: “Mau!”

Kim Kết cùng vài nha đầu lập tức xòe hai tay dính đầy bột mì trét lên trên mặt Tô Việt.

Tô Việt nhắm chặt mắt hồi lâu mới dám mở, chỉ thấy hai con mắt đen thui, ngay cả lông mi đều trắng toát, giống như anh hề hát hí khúc trên sân khấu.

Mọi người ai cũng ôm bụng cười.Hoàng Phủ Cẩn thấy Tô Mạt cười không một chút hình tượng, mắt to đen bóng cong như ánh trăng non, nhịn không được lấy tay chấm bột mì quệt lên mũi nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.