Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1106: Thích khách, các ngươi trốn ở đâu? 02



Tuy quyền hành của Tống tả tướng bị tước bớt, nhưng việc này chính ông ta cũng bất ngờ. Hơn nữa, Tống gia nhờ hoàng đế mới có được ngày này, cho dù hắn có ủng hộ thái tử đến đâu cũng nhất quyết không làm ra loại chuyện ám sát này.

Nếu hoàng đế không chết mà chỉ bị thương, chắc chắn hắn sẽ điều tra ra.

Nếu hoàng đế chết, phe ngũ hoàng tử cũng sẽ không để yên.

Dù sao căn cơ của hoàng đế cũng rất ổn định, không dễ gì lay chuyển, hơn nữa ở thời đại này, thần tử đối với hoàng đế là một dạ trung thành, thiên tử là con trời, khái niệm này không ai đủ sức thay đổi được.

Muốn tạo phản tuyệt đối không dễ dàng.

Thái tử cùng với Tống tướng tuyệt đối sẽ không làm chuyện mạo hiểm đó.

Nhưng tin tức Tĩnh thiếu gia đưa tới tuyệt đối không sai, cho nên Tô Mạt nghĩ mãi vẫn không ra, có thể sẽ phát sinh gì đó.

Một vấn đề quan trọng khác, Vạn Xuân uyển là địa bàn của hoàng đế, nàng không thể làm cho ông ta phát hiện ra lực lượng của mình, điều này không có lợi chút nào.

Cho nên ngoại trừ Lăng Nhược ra, nhóm A Lí đều bị nàng để lại vườn hoa, còn Hoàng Phủ Cẩn Lưu Vân cùng Lưu Hỏa dù sao cũng phải ở Vương phủ chiếu Cố Diệp công công.

Lưu Niên vẫn còn bị nhốt tại đai lao của hoàng cung, nàng phải tìm cách cứu ra nữa.

Nàng ngửa đầu nhìn Hoàng Phủ Cẩn:“ Ngày mai bệ hạ sẽ khởi giá hồi cung, thị vệ, nội thị, cung nữ đều có tên trong danh sách, ai cũng biết mặt, người ngoài cơ bản không thể trà trộn vào được.

Nếu thật sự có thích khách, số lượng cũng sẽ không nhiều, nhưng công phu chắc chắn sẽ rất cao, hơn nữa còn biết dịch dung, trốn ở nơi nào đó tùy thời cơ hành động.”

Hoàng Phủ Cẩn nói: “Chắc bọn chúng không thể mai phục trên đường được. Đội thị vệ đi theo hộ giá kinh nghiệm phong phú, đã sớm đi trước dò đường, dọn dẹp sạch sẽ, cho dù là hai bên đường hay ở trên cây cũng không chỗ nào có thể mai phục được.”

Tô Mạt gật đầu, đúng là như vậy. Hoàng đế đi đâu cũng có nguyên một đại đội hộ tống, muốn ám sát đâu phải dễ.

Nàng quả quyết: “Nếu có, nhất định là tối nay. Lúc này, mọi người đều lơi lỏng, ai cũng cho rằng mai đã lên đường, tất cả đề phòng đều tập trung cao độ nên tối nay chính là thời cơ tốt nhất.”

Hoàng Phủ Cẩn đồng ý, nói: “Nàng an tâm ở đây, ta trở về sẽ cẩn thận xem xét một phen.”

Nếu hoàng đế xảy ra chuyện, bọn họ cũng không hay ho.

Tô Mạt cười nhìn theo hắn đi ra ngoài, sau đó trở về phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.