Tô Mạt rùng mình. A Cổ Thái ơi A Cổ Thái, trăm ngàn lần đừng hại chết nàng nha. Nàng vốn cực kì tin tưởng tài năng của hắn, bắt hắn chế cho nàng loại hương liệu độc nhất vô nhị.
Loại hương này là sự kết hợp của dầu tắm hằng ngày, dầu bôi tóc, hương liệu trong túi thơm, những thứ đó kết hợp lại tạo thành một loại đọc dược trí mạng.
Nếu như gặp nguy hiểm, nàng sẽ đem hương hoàn trong túi hương bóp nát, nếu sợ tác dụng chậm sẽ cắm them một châm vào người đối thủ.
Những thứ này tác dụng tuyệt đối không sai, tốc độ mau, hiệu quả rõ ràng, có thể trong thời gian ngắn khiến đối thủ tê liệt trung khu thần kinh, khiến kinh mạch hắn bủn rủn, không thể nhúc nhích.
Nhưng sao gã này còn đứng trơ ra đó? Là dược liệu không đủ hay hắn quá lợi hại?
Một tiếng nổ lớn vàng lên, một bóng người vọt tới: “ Mạt nhi!”
Tô Mạt la lớn: “ Hắn trúng thuốc mê của muội, mau bắt hắn!”
Lời còn chưa dứt, bóng Vu Hận Sinh tự nhiên biến mất đồng thời, những tiếng oong oong như muỗi kêu xé không gian ùa tới, Tô Mạt điếng hồn.
Gã vẫn chưa gục?
Nàng đang ở trong bóng tối, một chút ánh sáng cũng không có, những phi châm đó dày đặc như mưa, làm sao nàng né được?
Hoàng Phủ Cẩn cũng nghe được. Hắn biết rõ với khả năng hiện tại của Mạt nhi là không thể nào thoát được, Thiên thủ quan âm của nàng tiếp được hai mươi mấy phi đao đã là cực hạn, nhiều như vậy thì..
Hắn không dám tưởng tượng, chỉ có thể dùng hết toàn lực đem nội lực phát huy đến cực hạn, đem phần lớn kim châm đánh bạt vào vách hang.
Cũng may Vu Hận Sinh không có động tĩnh, không phóng tiếp đợt châm thứ hai. Lúc này, một bóng người vọt ra ôm chầm lấy hắn.
Tim Hoàng Phủ Cẩn tưởng như ngừng đập, vội ôm chặt lấy nàng. Kinh hỉ bất ngờ làm ổ họng hắn như ngẹn ứ, khó thốt nên lời.
Còn Tô Mạt do quá khẩn trương mà mềm như bún, mọi sức lực trong người như bị ai rút hết, mọi sức nặng dồn hết lên Hoàng Phủ Cẩn. Rốt cuộc, nàng thoát khỏi quỷ môn quan.
Hoàng Phủ Cẩn ôm nàng bay qua một chỗ rộng hơn, cẩn thận kiểm tra xem nàng có bị thương chỗ nào không?
Lúc này, Tô Mạt dần hồi sức, giơ bàn tay được bọc trong bao tay bằng vàng, bên ngoài bao tay cắm đầy kim châm cho hắn xem: “May mà muội sớm chế ra cái bao tay này, nó hút được mọi ám khí, thiên thủ quan âm đỡ không được thì còn có nó giữ lại, gã biến thái đó mà biết được chắc tức ói máu.”