Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1542



Bùi Bảo Khương giả vờ như không nhìn thấy, nhanh chóng chọn một vài món đồ, sau đó quay sang nói với Tô Mạt: “Mạt Nhi, có thể nói chuyện riêng một lúc không?”

Tô Mạt cười cười Bùi Bảo Khương muốn nói chuyện với mình? Suy nghĩ một chút, chắc là muốn nói hộ người khác.

Nàng lắc đầu nói: “Bùi tiểu thư có chuyện gì cần cứ nói luôn.”

Hoa Ngọc La thấy Tô Mạt từ chối Bùi Bảo Khương, nở nụ cười, nói với Tô Việt: “Nhị thiếu gia, Mạt Nhi và điện hạ muốn đi ra ngoài, huynh đã cho người chuẩn bị xe chưa?”

Tô Việt nghe xong vội vàng nói: “Mạt nhi, huynh đi chuẩn bị một chút, muội tiếp đón Bùi tiểu thư thay huynh.”

Bùi Bảo Khương nghiêng đầu nhìn Hoa Ngọc La, thấy nàng không có vẻ muốn rời đi, liền lúng túng, mở miệng nhắc nhở: “Hoa cô nương, có thể tránh đi một lát không?”

Hoa Ngọc La châm chọc nói: “Bùi tiểu thư thật giống chưởng quỹ của cửa hàng, nhưng mà ta phụ trách quản lý hàng hóa ở đây. Nếu như ta đi, xảy ra chuyện thì ai chịu trách nhiệm đây?”

Bùi Bảo Khương cắn môi, đành xoay người đối mặt với Tô Mạt nói: “Mạt nhi, tỷ biết lần trước là do tỷ không tốt.”

Tô Mạt kinh ngạc nói: “Bùi tiểu thư, tỷ đang nói gì vậy?”

Bùi Bảo Khương thở dài nói: “Chuyện Tả tỷ tỷ mời mọi người đến làm khách, thái tử… A, lúc ấy Tín vương đưa lễ vật rất lớn, tỷ nên nói sớm cho mọi người. Sau đó lại có một ít chuyện, tỷ cũng nên sớm nói cho muội biết. Nhưng mà tỷ… tỷ ngại quan hệ của mình với Tả tỷ tỷ, nên đã chọn cách trốn tránh.”

Tô Mạt thấy nàng ấy nói rất chân thành, không giống như giả vờ, liền cười nói: “Bùi tiểu thư, tỷ hiểu lầm rồi.Muội không để ý chuyện đó. Mỗi người đều có một lập trường riêng nên cũng có lúc sẽ khó xử, muội chưa bao giờ muốn người khác vì mình mà phải hy sinh quan điểm sống của người đó. Nếu tỷ nói cho muội biết trước có thể sẽ làm tổn hại đến tình cảm của tỷ với Tả tỷ tỷ, tỷ sẽ cảm thấy khó xử, vậy nên tỷ không cần tự trách mình.”

Bùi Bảo Khương cảm kích nắm lấy tay của nàng: “Mạt nhi, cảm ơn muội đã rộng lượng như vậy.”

Tô Mạt lắc đầu nói: “Bùi tiểu thư, tỷ vẫn chưa hiểu, tỷ không thiếu muội cái gì cả. Tỷ không nói cho muội đó là việc đúng, giả sử nếu là muội, việc gì có ảnh hưởng đến tình cảm của gia đình muội, muội sẽ không làm.”

Bùi Bảo Khương hai mắt rưng rưng sắp khóc, nói: “Mạt nhi, muội thông minh như vậy, lợi hại như vậy. Ngay cả hoàng đế cũng để ý đến muội, Tề vương điện hạ và Lạc vương, Ngụy vương điện hạ cũng rất coi trọng muội, muội có thể … có thể giúp tỷ một chuyện được không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.