Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1758



Lão phu nhân nhìn Tô Mạt đang quỳ, nhẹ nhàng nói: "Nha đầu, con đứng dậy đi. Có lẽ phụ thân con chỉ là đi đến một thế giới khác."

Tô Mạt sớm đã lệ rơi đầy mặt, nàng chưa một lần mơ thấy phụ thân và mẫu thân, vì sao lại vậy chứ?"

Lão phu nhân nắm lấy tay nàng, kéo nàng lại gần, cẩn thận nhìn nàng, "Bởi vì con xuất hiện, bà nội cảm thấy mấy năm tuổi già nay rất hạnh phúc. Nha đầu, cảm ơn con."

Tô Mạt nhào vào lòng bà, "Bà nội, người không nên nói như vậy, là bà nội đã cho con một gia đình."

"Điện hạ là một nam nhân tốt, đáng để phó thác cả đời, về sau muốn sống chung với nhau được tốt, thì con không nên giận dỗi. Gặp chuyện gì, cũng nên nói rõ với người, đừng nóng vội mà định tội ngay. Nam nhân ưu tú như người, có biết bao nữ nhân mơ ước đến, nếu như con cho người nhiều niềm tin, sẽ khiến người có thêm tình cảm với con."

Có đôi khi chính là do nữ nhân đẩy người nam nhân của mình đi.

Tô Mạt gật đầu, khóc không thành tiếng.

Lão phu nhân đưa tay lau nước mắt cho nàng, cười nói, "Được rồi, trở về nghỉ ngơi đi, sáng mai phải lên đường sớm, nếu đã quyết định đi, thì đừng dễ dàng quay đầu, không đạt được mục tiêu thề không bỏ qua, mới đúng là tính cách của Mạt nhi."

Hai mắt của Tô Mạt đẫm lệ, không nhìn rõ được gì, chỉ có thể ở trong lòng bà mà gật đầu.

Sáng sớm ngày hôm sau, đám người Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn lên đường, cả nhà gần như cả đêm không ngủ tiễn đưa bọn họ.

Mấy nữ hài Tô Nhu Nhi, Tô Hinh Nhi đều rơi lệ, Tô Mạt sợ tỷ tỷ khóc nhiều dẫn tới hại thân thể, liền để Tô Hinh Nhi cùng nàng quay về nghỉ ngơi.

Kim Kết và Thủy Muội muốn đi theo nàng, lại sợ vướng chân, xoắn xuýt lưu luyến không rời.

Tô Việt và Tần Nguyên Quân đưa bọn họ ra khỏi thành.

Tô Việt đưa cho Hoàng Phủ Cẩn một ly rượu, "Điện hạ, chúng ta đem Mạt nhi giao cho huynh."

Hoàng Phủ Cẩn đón lấy ly rượu, một hơi uống cạn, cười nói: "Tô huynh yên tâm."

Tần Nguyên Quân lại rót cho hắn một chén, Tô Việt liền nói lời tạm biệt với Tô Mạt.

"Mạt nhi, muội yên tâm, huynh sẽ chăm sóc tốt cho bà nội và mọi người."

Hứa hẹn của nam nhân nặng ngàn vàng, Tô Mạt hiểu ý của hắn, hắn chắc chắn sẽ không bị Lâm di nương làm ảnh hưởng, chắc chắn sẽ không gây điều bất lợi với tỷ muội.

Nàng cười cười, ôm lấy Tô Việt, "Nhị ca, sớm lập gia đình đi, Hoa tỷ tỷ là một cô gái tốt."

Có thể đi theo hắn tới Trữ Châu xa lạ, ngoài trừ tình yêu thì còn gì khác?

Tô Việt đỏ mặt, ngượng ngùng sờ mũi, có chút xấu hổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.