Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 19: Hai cha con lần đầu giao chiến (3)



Ánh mắt Tô Nhân Vũ bỗng chốc trở lên lạnh băng, sắc mặt âm ỷ hàm chứa sự phẫn nộ, nhìn có vẻ giống như muốn xuất ra một chưởng đánh chết đứa nhỏ này.

“ Là ngươi!” hắn lạnh lùng khinh thường không muốn liếc nàng một cái.

Tô Mạt nghểnh mặt ưỡng ngực, lanh lảnh nói: “ Là ta, Quốc công lão gia, ta tuy rằng là nữ nhi của ngài, nhưng ngài nhìn ta xem, ta rất muốn biết, ta một đứa trẻ nhỏ, rốt cuộc đã làm sai điều gì? Đến nỗi khiến cho phụ mẫu coi đứa nhỏ đó như nô tỳ sai sử đánh chửi.”

Nàng mãnh liệt tháo xuống miếng vải băng bó, vết thương lại nứt ra, lại chảy máu. Dòng máu đỏ tươi thuận theo khuôn mặt trắng nõn rơi xuống, nhìn thấy ghê người.

Nhưng trong đôi mắt đen sáng rực toàn bộ chỉ có phẫn nộ, đưa tiểu nha đầu này, khí thế như vậy, tuổi còn nhỏ mà đã có sát khí, xem ra đúng là nữ nhi của hắn, rất có khí chất của hắn a.

Hắn hơn 30, sinh được 2 nam 3 nữ, trưởng nam bất hảo kiêu căng, văn dốt võ dát, con trai thứ lại đem qua bên tổ mẫu nuôi dưỡng, cùng hắn có sự hiềm khích. Trưởng nữ dịu dàng thanh cao, nữ nhi thứ hai thấp kém nhát gan, nữ nhi thứ tam được nuông chiều quá hư, không ra thể thống gì.

Kể đến hắn cảm thấy có chút mất mát, hy vọng có thêm đứa nhỏ. Chính là vẫn không như ý nguyện.

Nhưng…. Tiểu nha đầu này…..lửa giận trong hắn vẫn tràn ngập trong ngực, hừ lạnh một tiếng “ Ngươi thật to gan lớn mật, dám tranh luận thị phi với phụ thân.”

Tô Mạt tư thái không biết sợ hãi cùng hắn giằng co, cất cao giọng: “ cho dù ngài giết ta, ta cũng không sợ. Ít ra ta cũng có được câu trả lời. Ngài cũng từng làm nhi tử, không lẽ phụ thân ngài cũng đối xử với ngài như vậy sao? Tại sao lại đối xử với ta như vậy? Nếu người đã hưởng thụ tình thương của phụ thân thì tại sao lại cư xử như thế? Ta không hiểu, ta sai chỗ nào?”

Khuôn mặt khôi ngô của Tô Nhân Vũ bị chọc tức đến xanh mét, tuy rằng là ngụy biện nhưng lại không thể không nói cho có lý, “ Ngươi chính là Bạch Hổ Tinh nữ hạ phàm, khắc phụ mẫu, sinh ra là điềm không may, vậy được chưa?”

Tô Mạt cười ha hả, hết sức trào phúng, “ Hồ đồ, ai nói ta là Bạch Hổ Tinh thì ta chính là Bạch Hổ Tinh sao? Ta còn nói hổ dữ không ăn thịt con. Ta còn nói bọn họ là Độc Xà tinh. Bất cứ loại mê tín nào đều là người ngu dốt sử dụng nó lừa gạt bản thân, hoặc là bị người khác mánh khóe lừa gạt.”

“ Ngươi hỗn láo!” Tô Nhân Vũ đột nhiên đứng lên, bàn tay giơ lên cao, nếu như đánh xuống một chưởng, khẳng định là có thể đánh rớt nửa mạng của nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.