Lại nói, đây coi như là lần đầu tiên nhìn hai người thị nữ này ở cự ly rất gần.
Nàng thuận miệng hỏi một câu, "Phục vụ Nhạc tiểu thư so với Thẩm tiểu thư, cái nào dễ dàng hơn?"
Sau đó quét họ một cái, để Lan Như bày ra công cụ, chuẩn bị chữa thương trừ độc cho Nhạc Phong nhi.
Vân nhi cười hì hì nói: "Tiểu thư, cái vấn đề này thật khó, Châu nhi, ngươi cảm thấy cái nào vui hơn?"
Châu nhi liếc nàng một cái, đưa mắt ra hiệu cho nàng, không để cho nàng quá càn rỡ.
Tô Mạt cười nói: "Không sao, không cần khẩn trương, cũng không phải là chuyện lớn gì."
Vân nhi liền bắt đầu ríu ra ríu rít lại nói, nói Thẩm tiểu thư phách lối như thế nào, Nhạc Phong nhi giả bộ như thế nào, cuối cùng nàng tổng kết phân trần, "Tiểu thư, thật ra thì ta cảm thấy Thẩm tiểu thư ngược lại tốt hơn một chút, mặc dù ghê gớm, cũng hay phát giận, nhưng ít nhất ngươi có thể nhìn ra nàng lúc nào thì phát giận, phát bao nhiêu. Nhưng Nhạc cô nương cũng không nhất định, luôn là một vẻ mặt, sẽ không biết lúc nào nàng muốn khóc, lúc nào diễn trò, cũng không biết nàng rốt cuộc nghĩ cái gì, làm cho người ta cực kì không thoải mái."
Nàng mấy ngày nay phục vụ Nhạc Phong nhi thật chịu đủ rồi, cộng thêm Tô Mạt đối đãi người hiền hoà, liền không nhịn được nói bô bô một tràng.
Nàng nghĩ xong rồi, sau trở về Tào bang, sẽ cầu cạnh Bang chủ, để cho mình về sau đi theo Tô tiểu thư.
Xem hai vị cô nương Lan Nhược cùng Lan Như, người ta cũng là thị nữ Tô tiểu thư, nhưng là thị nữ kiểu quả thật vừa “ngầu” vừa “phong cách”.
So với hai vị tỳ nữ của Thẩm tiểu thư, thật là không biết cao hơn bao nhiêu.
Tô Mạt cười cười, vừa châm cứu cho Nhạc Phong nhi, vừa nói chuyện cùng họ, Châu nhi ngược lại nói ít, xem ra có chút thận trọng.
Tô Mạt dùng kim châm tiêu độc cho Nhạc Phong nhi, phát hiện hiệu quả không lý tưởng, liền dứt khoát cầm tiểu đao đã khử trùng cắt mấy huyệt vị chủ yếu, lấy dược vật tiêu độc cho nàng, biện pháp như vậy thấy hiệu quả nhanh, nhưng mà đối với thân thể người bệnh lài có tổn thương lớn.
Biện pháp tốt nhất dĩ nhiên là từ từ trừ độc, như vậy còn lâu mới tổn thương thân thể, như vậy muốn thấy hiệu quả mau lại phải lấy thân thể đổi lại.
Tô Mạt trên tay không ngừng, vẫn còn cùng Vân nhi cùng Châu nhi nói chuyện phiếm, tầm mắt tùy ý quét qua, không khỏi thấy được một tia khác thường, trong bụng vừa động, nhưng cũng không biểu hiện ra, tất cả như cũ.
Nàng lại hỏi hai người trước làm cái gì, gia cảnh như thế nào, Vân nhi nhiệt tình, chẳng những nói tình huống mình, còn đem chuyện tình của hảo tỷ muội Châu nhi cũng nói với Tô Mạt, kỳ vọng hai người có thể cùng nhau đi theo Tô Mạt.
Châu nhi không thể không nhận ra, nhíu nhíu mày.
Tô Mạt cười nói: "Các ngươi đang ở Tào bang, tự nhiên kiến thức rộng, trở về nói với Bang chủ các ngươi một chút, để người ta cũng dạy các ngươi một chút công phu nếu gặp tình huống thế nào, không đến nỗi hoảng loạn như vậy, thời khắc mấu chốt cũng có thể ngăn cản, miễn cho bị người khác hại."
Nàng nói là ban đêm rắn độc đi ngang qua trên người các nàng, nếu như có công phu, gan lớn, trấn định, nói không chừng còn có thể bắt được rắn độc.
Vân nhi cười nói: "Vậy thì tốt quá rồi, nếu như tiểu thư chịu nhường người dạy cho chúng ta, vậy thì càng tốt hơn. Ta cùng Châu nhi tỷ tỷ từ sớm muốn có thể học mấy chiêu, vừa có thể cường thân kiện thể, còn có thể tự vệ, tránh cho những hán tử thô lỗ luôn khi dễ bọn ta."
Tô Mạt nhìn về phía Lan Như, cười nói: "Dù sao đoạn đường này còn có thời gian, không bằng ngươi dạy các nàng."
Lan Nhược tính tình lạnh, cũng không kiên nhẫn lớn như vậy, nhân duyên của Lan Như được, là người hòa khí, nhất là những thứ người thân thế đáng thương, nàng đều có thể đồng tình rất lớn, có điều kiện giúp, cũng sẽ chìa tay giúp đỡ