Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 243: Có ca ca cảm giác thật tốt



Tô Mạt cười hơi hơi nhìn hắn, khóe môi lộ vẻ một chút giọng mỉa mai, nếu là từ trước, hắn sáng sớm đem tất cả mọi người bỏ lại, lòng như lửa đốt bay đi.

Lần này còn đến liếc mắt xem nàng một cái.

Tựa hồ như trưng cầu ý kiến của nàng.

Tất yếu phải vậy sao?

Hắn không phải thật sự yêu thương nữ nhi nào, mà người nào là nữ nhi của Cố di nương, chính là cục cưng của hắn, trái tim trên người hắn.

Nàng muốn không phải bởi vì người khác mới yêu thương nàng, mà là thật tình yêu thương nàng.

Nàng rũ mắt xuống, thế gian này, có người thiệt tình yêu thương nàng sao?

Nàng thở dài, nâng ly trà lên liền uống.

“Rầm...... Khụ khụ khụ...... Là rượu nha!”

Tô Việt bưng trà nàng cho nàng uống, cười nói:“Không phải là rượu sao? Ngươi bưng rượu của ta ngửa đầu liền uống.”

Tô Mạt quyệt miệng,“Nhị ca ca cũng không nhắc nhở ta.”

Tô Việt ha ha cười, trong mắt thật ra ánh lên sủng nịch,“Ta nghĩ tiểu nha đầu ngươi trong lòng vui sướng, muốn sảng khoái uống ba trăm chén.”

Nói xong rút khăn ra cúi người xoa xoa khóe miệng nàng, lại gắp điểm tâm bọn nhỏ thích ăn cùng thức ăn cho nàng.

Nhìn hắn như thế cẩn thận chu đáo, có thể sánh bằng Tĩnh thiếu gia chiếu cố đứa nhỏ.

Nàng quay đầu hướng Tĩnh thiếu gia thè lưỡi, hắn sẽ không chiếu cố đứa nhỏ đâu, lấy nàng làm tiểu động vật để dưỡng, nhưng lại thường thường bá đạo đùa giỡn nàng.

Nàng muốn đi theo ca ca, dù sao cũng là ca ca ruột của nàng.

Nàng rõ ràng ngồi vào trong lòng Tô Việt,“Ca ca, ta muốn ăn cá.”

Tô Việt ngửi trên người nàng mùi thơm của sữa, cũng quên nam nữ bảy tuổi không thể ngồi chung, nhưng thật ra chính xác đem nàng làm đứa trẻ ba bốn tuổi, cẩn thận chiếu cố muội muội.

Tô Mạt chưa bao giờ có huynh đệ tỷ muội, Tô Việt có cũng không có thân cận như vậy, nay xem nàng dính mình như vậy, trong lòng hắn vui mừng nhẹ nhàng, vì muội muội thân cận mà thích.

Hắn dùng đũa gắp cá cho nàng, cẩn thận lựa xương ra, sau đó trực tiếp đút cho nàng.

Tô Mạt tâm tình tốt, ăn đến bụng căng tròn.

Rất nhanh, Tô Nhân Vũ trở về, trên mặt mang theo bất đắc dĩ tức giận.

Nhìn đến Tô Mạt ở trong lòng Tô Việt, trên mặt hắn tối tăm lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.