Trong gió lạnh, thanh âm lanh lảnh của nàng vang lên như nước chảy leng keng, róc rách rất êm tai, ngay cả đến hoàng đế cũng đều nghe đến nhập tâm.
Trên mặt Triệu học sĩ lại mỉm cười, liên tục gật đầu, khen:“Hài tử giỏi, rất tốt.”
Hắn vén áo bào quỳ xuống đất nói với hoàng đế:“Bệ hạ, thần có một yêu cầu quá đáng.”
Hoàng đế tâm tình tốt hơn rất nhiều, cười nói:“Triệu ái khanh miễn lễ.”
Triệu học sĩ cười nói:“Vẫn thỉnh bệ hạ đừng trách phạt Tô Mạt. Thần còn muốn thỉnh nàng ta làm giám thị học đường, giúp đỡ thần quản chế nhóm học sinh này, thần sẽ giảng bài riêng cho nha đầu đó, thời gian khác, nàng ta đều có thể tự do hành sự.”
Hoàng đế nhìn Tô Mạt liếc mắt một cái, Triệu học sĩ này con người vừa ngang tàng lại kiêu ngạo, tự xưng là thanh lưu, thế nhưng đối nàng ta lại nhìn với cặp mắt khác, cũng không tránh được người khác sẽ đánh giá nàng khác đi.
Hắn cười nói:“Chuẩn tấu.”
Hoàng Phủ Kha cùng Tống tiểu thư tức giận đến sắc mặt đều đen lại, không nghĩ tới hoàng đế chẳng những không xử phạt Tô Mạt, còn......
Hoàng Phủ Kha cơ trí, nhìn về phía tam tiểu thư, nháy mắt cho nàng ta mộ cái, Tô tam tiểu thư này vẫn muốn theo phe nàng.
Hoàng Phủ Kha vẫn ghét bỏ nàng ta là người què, không thèm quan tâm đến, hôm nay rất tốt đã phát huy công dụng, Tô Hinh Nhi chầm chậm đi qua, Hoàng Phủ Kha nói vài câu với nàng ta.
Tô Hinh Nhi do dự một chút, Hoàng Phủ Kha hừ lạnh một tiếng.
Tô Hinh Nhi lập tức quỳ xuống đất, cũng không ngờ được có người mở miệng trước, dĩ nhiên là nhị tiểu thư, nàng ta nói:“Bệ hạ, nếu không xử phạt gia muội, vậy cũng không cần thể xử phạt công chúa và Tống tiểu thư. Dù sao cũng là gia muội sai trước, đi học không chuyên tâm, lại chủ động đánh người. Đều nói quân tử động khẩu không động thủ. Gia muội cũng có chỗ không đúng. Thần nữ về sau nhất định cẩn thận một chút, quản chặt muội muội, sẽ không gây phiền toái thêm cho bệ hạ nữa.”
Hoàng đế ngưng mắt nhìn về phía nàng ta, ánh mắt trầm xuống, lập tức cười nhẹ,“Nếu đã như thế, vậy thì làm như ý ngươi đi.”