Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 362: Điều này mà cũng muốn khống chế nàng 01



Tô Mạt nhân cơ hội nói:“Bệ hạ, vì sao không cho Thái tử điện hạ, Nhị hoàng tử cùng Ngũ hoàng tử bọn họ đến đây cùng nhau học tập? Có các huynh trưởng ở đây, chúng thần thân làm đệ đệ muội muội, tự nhiên cũng không sinh sự nữa.”

Hoàng đế hơi suy nghĩ, nhìn về phía Triệu học sĩ.

Triệu học sĩ cười nói:“Bệ hạ, nhóm người điện hạ quả thật có thể đến. Nhất là Thái tử điện hạ cùng Ngũ điện hạ, học vấn rất giỏi, có thể là tấm gương để cho bọn họ cũng biết được sự chênh lệch.”

Hoàng đế nhìn Tô Mạt gật đầu cười nói:“Chuẩn!”

Tô Mạt cảm thấy vui vẻ, như vậy là có thể cùng nhau học tập với Tĩnh thiếu rồi.

Bởi vì trận đại chiến học đường kia cho nên tạm thời nghĩ ngơi chỉnh đốn lại nửa ngày, Hoàng quý phi đem nhóm nữ hài tử kêu đến cung điện của nàng, sắc mặt rất xấu răn dạy một chút, đặc biệt đối Tống tiểu thư, trách cứ nàng ta không hiểu chuyện, gây loạn.

Khiến Tống tiểu thư tức giận đến nỗi lá phổi như nổ tung ra.

Tô Mạt đạt được mục đích của chính mình, đương nhiên sẽ không tiếp tục sinh sự, lại khôi phục biểu hiện giả dối là im lặng.

Lương phi thướt tha tiến đến, cười nói:“Tỷ tỷ quá coi đó là vấn đề rồi. Bất quá là bọn nhỏ cãi nhau ầm ĩ, nhà ai lại không có vài đứa nhỏ, nhà nhà đều như thế. Trước đây lúc còn nhỏ Thái tử điện hạ không phải còn cưỡi lên trên người Giác nhi đánh cho một trận sao, vừa đánh còn vừa nói ‘Cho ngươi từ nơi này cút đi, về sau cấm không được đi Đông Hoa Môn, nghe thấy không?’ tiểu hài tử mà, đều là như vậy, cũng không phải sinh ra liền có hiểu biết. Mấu chốt là cần bề trên dạy dỗ.”

Lương phi trước có một công chúa đã xuất giá rồi, ôn nhu hiền huệ, rất có danh tiếng tốt. Hiện nay Ngũ điện hạ cũng ôn tồn lễ độ, được các đại thần yêu quý, đều cũng là do nàng ta dạy bảo tốt.

Lương phi đi đến trước mặt Tô Mạt cùng đại tiểu thư, cười cười,“Thật sự là những đứa nhỏ đáng yêu, ta như thế nào sao lại không có hai nhi tử a, các ngươi đều làm con dâu của ta vậy thì tốt quá.”

Đại tiểu thư biến sắc, Tô Mạt lại cười cười,“Nương nương, làm con dâu của ngài có cái gì tốt sao, có kẹo ăn không?”

Lương phi mím môi cười yếu ớt,“Đứa nhỏ này, còn chưa hiểu gì hết. Làm dâu chính là có nam nhân thương ngươi. Muốn ăn cái gì thì nói cho hắn nghe, hắn tự nhiên sẽ đem cho ngươi.”

Nàng mấy ngày nay tật cũ lại tái phạm, muốn ăn một loại trái cây do Nam Hải tiến cống, Hoàng đế cũng sai người ban cho.

Nàng nói những điều này đơn giản là vì chọc tức Hoàng quý phi thôi.

Hoàng quý phi cười lạnh một tiếng, nhưng cũng không phát tác,“Theo ta a, làm người chớ có đắc ý quá sớm, cẩn thận đến răng của cũng không còn đó.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.