Tô Mạt đứng dậy,“Trước hết mời các huynh đệ ăn cơm no, bữa cơm này không tính vào mười con gà, hết thảy tính của vào phần của ta.”
Tên ăn mày hưng phấn mặt mày rạng rỡ,“Được rồi, ta đi tiếp đón các huynh đệ.”
Tô Mạt nói:“Hôm nay các ngươi còn phải tiếp tục diễn trò, sáng mai ta còn có nhậm vụ mới giao cho các ngươi. Mỗi lần làm một nhiệm vụ, mỗi người thưởng cho một bữa thịt, gà vịt cá bò dê tùy ý chọn, ghi sổ. Ăn không hết năm sau ăn tiếp.”
Tên ăn mày hưng phấn lăn vài cái trên mặt đất, lập tức chạy vội xuống lầu.
Càn Thanh cung của Hoàng đế, Long Tiên Hương khiến cho người ta như say như mê.
Hoàng đế tựa nghiêng vào chiếc ghế dựa, cùng Tô Nhân Vũ, Tống tả tướng vài người bọn họ nói chuyện.
Lúc này tiểu thái giám tới bẩm báo,“Bệ hạ, ngũ điện hạ cầu kiến, nói là vì chuyện của Thiên Ngoại Lái Hương có người đến làm loạn mà đến.”
Hoàng đế cười cười, nhìn Tô Nhân Vũ, Tống tả tướng liếc mắt một cái,“Xem ra nha đầu kia gánh không được? Cầu cứu đến đây? Ha ha ha!”
Có thể làm cho Tô Mạt nha đầu kia mở miệng muốn nhờ, cũng là chuyện mừng rỡ thôi.
Hắn sớm đã phỏng chừng khẳng định sẽ có người tới quấy rối, cho nên cố ý không cần quản, thả xem nha đầu kia có năng lực hay không chính mình xử lý loại sự vụ này.
Dù sao xử lý tình huống bất ngờ xảy đến đối với người trong cung người mà nói, đó là một loại năng lực phi thường quan trọng.
Hắn hỏi Lưu Ngọc,“Là lão ngũ đi làm?”
Lưu Ngọc trả lời:“Bệ hạ, ngũ điện hạ nói thời điểm hắn đi đến đó Tô tiểu thư đã làm thỏa đáng, ngũ điện hạ cũng không hoàn toàn đều là vì chuyện đó đến.”
Hoàng đế kinh ngạc, Tô Nhân Vũ lại không yên, hắn vẫn luôn nhung nhớ nữ nhi, chính là hoàng đế sáng sớm đã gọi hắn đến, còn nói mặc kệ có chuyện gì cũng không cho hắn nhúng tay vào.
Tống tả tướng thì càng thêm không hiểu, một tiểu nha đầu, hoàng đế có phải quá để tâm rồi không?
Hắn chỉ quan tâm đến con đường chính trị làm quan, đế vị truyền cho ai, thái tử là cháu ngoại hắn, hắn vẫn luôn muốn lôi kéo Tô gia, cấu kết với hoàng quý phi muốn cho đại tiểu thư Tô gia gả cho thái tử làm thái tử phi.
Hôm nay hắn đến, cũng là vì làm mối thôi.
Nhưng hoàng đế lao chuyển hướng đề tài câu chuyện, chỉ cần hắn muốn mở miệng, hoàng đế liền đem đề tài chuyển sang hướng khác.
Một lát, Hoàng Phủ Giác tiến vào, thỉnh an hoàng đế, sau đó đem sự tình của Trần Lượng bẩm báo.