Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 595: Tình ý khắc cốt ghi tâm 06



Tô Mạt nhìn bọn họ cứ từng chén từng chén chuốc say Hoàng Phủ Cẩn, hắn cố tình không tránh, một chút dáng vẻ kiêu ngạo cũng không có, thật giống như chính mình cũng là một thành viên trong tổ vậy.

Liền như vậy cạn hết từng chén.

Nàng buồn bực nhìn bụng hắn, hắn không đầy bụng sao?

Không biết hiện tại nội lực của hắn khôi phục hay chưa, nếu có nội lực còn có thể ép ra bên ngoài.

Nhưng nhìn hắn chính là bộ dạng thực sự uống.

Nàng lặng lẽ kéo kéo vạt áo hắn,“Được không a.”

Hắn bởi vì uống hơi nhiều rượu, hai má hồng hào ướt át, sóng mắt sáng ngời lấp lánh, quả thực lấy vẻ diễm lệ của nữ nhân ra so sánh còn đẹp hơn bội phần.

Đám nam nhân cụng ly với hắn lại không ý thức được điều đó, chỉ lo điên cuồng uống.

Tô Mạt vội nói:“Đủ rồi, các ngươi không cần quá đáng a!”

Trần Đại Hổ cúi đầu hướng nàng cười hắc hắc,“Vậy đã đau lòng rồi à!”

Sau đó tiếp tục uống, đại đa số mọi người đều không đem lời Tô Mạt để trong đầu, Tô Mạt tức giận, nhảy lên bàn, hét lớn một tiếng,“Đã đến giờ! Đều đi ngủ đi!”

Mọi người cười hắc hắc,“Chuông đồng chưa vang lên, lời ngươi nói không tính.”

Hắc!

Tô Mạt không dám tin, đều do ngày đó lúc ban đầu thời điểm tuyển người nàng không tới, thời điểm đó nên cẩn thận dạy dỗ bọn họ, làm cho bọn họ nể sợ nàng từ lúc đó mới được.

Nàng hiện tại mới đến, bọn họ đều đã rèn luyện hai năm, không sợ nàng.

Nhưng bọn họ lại cực sợ A Lí.

Thường ngày lấy uy trấn áp bọn họ.

Nàng xoay người nhảy xuống bàn, lặng lẽ chuồn đi bên cạnh tìm A Lí, nháy mắt ra hiệu với hắn.

A Lí lập tức rung chuông.

Có người lớn tiếng kháng nghị,“Huấn luyện, thời còn chưa hết!”

A Lí khoanh tay đi đến trước, nghiêm mặt, hừ nói:“Lời nói của ta chính là thời gian, lập tức ngya bây giờ, cút trở về tắm rửa đi ngủ cho ta!”

Mọi người hoảng hốt chạy, lưu lại một đống hỗn độn.

Tô Mạt việc sai Thủy Muội đi hầm canh giã rượu đưa tới cho bọn họ uống.

Thủy Muội lập tức bưng ra cái hũ sành,“Tiểu thư, ta sớm dự bị.”

Tô Mạt cười, vội đưa cho Hoàng Phủ Cẩn uống, ánh mắt hắn sáng ngời giống như đã dùng nước rửa qua, bởi vì uống rượu, mất đi vẻ lạnh lùng cao ngạo, cả người có một loại yêu mị kinh diễm, lại mang theo nụ cười ngô nghê như trẻ con.

“Mạt nhi......”

Hắn ôm lấy nàng, tựa đầu trên vai nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.