Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 683: Mạo hiểm ung dung qua, đêm khuya tỏ nỗi lòng 05



“Bệ hạ, đây...... đây là vì sao nha!”

Hoàng đế hừ một tiếng,“Nghịch tử!”

Hoàng quý phi việc cười nói:“Bệ hạ bớt giận, cho dù nô tì không biết chuyện gì. Nhưng tục ngữ nói rất đúng, vô cừu bất thành phụ tử. Đời trước phụ tử đều là kẻ thù, đời này mới ở chung một nàh để đòi nợ nhau. Bệ hạ không thể quá lưu tâm.”

Hoàng đế hừ lạnh, trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Cẩn một cái,“Còn chưa cút!”

Hoàng Phủ Cẩn ngạo nghễ đứng dậy, cũng không thèm nhìn tới hắn, xoay người rời nhanh đi.

Hoàng quý phi che miệng cười khẽ,“Bệ hạ lần này nổi giận a, lại như quay về năm xưa. Thiếp thân còn nhớ rõ, thời điểm thiếp mới vừa vào cung, thời điểm đó, thiếp tuổi còn nhỏ a, bất quá mới mười bốn tuổi. Cái gì cũng đều không hiểu. Còn bị bọn thái giám cung tì này trêu đùa...... Bệ hạ trút giận cho thần thiếp, trừng mắt, mắng to một tiếng ‘Các ngươi lũ cẩu nô tài, tròng mắt để trên đỉnh đầu, muốn chết phải không!’ bệ hạ lúc đó, cùng hiện tại giống nhau như đúc, uy phong lẫm liệt.”

Hoàng đế cười ha ha, ôm cả người nói:“Nhiều năm như vậy rồi, ngươi là duy nhất ở bên cạnh trẫm. Mặc kệ bọn họ mắng trẫm cũng tốt, nói trẫm vong ân phụ nghĩa cũng được. Tóm lại chỉ là như thế này, còn có thể như thếkhác sao?”

Hoàng quý phi nghiêm mặt,“Nếu dám nói bệ hạ không tốt, nô tì cho dù là tan xương nát thịt cũng muốn liều mạng với hắn. Bệ hạ khiến cho vạn dân an khang, cuộc sống ấm no thái bình, không tốt chỗ nào?”

Hoàng đế hơi hơi híp mắt, tựa đầu trên vai ở vai nàng,“Cũng là ngươi hiểu lòng trẫm nhất.”

Hoàng quý phi cười nói:“Bệ hạ không cần luôn tức giận cùng nhi tử. Thiên hạ khắp nơi làm gì không có tấm lòng phụ mẫu, đây là lời nói của phận làm nhi nữ tử. Hơn nữa thiên hạ làm gì có bậc phụ mẫu nào nhẫn tâm với chính cốt nhục của mình chứ. Đây là chúng ta thân làm phụ mẫu trong lòng biết rõ ràng. Bệ hạ thôi thì đem Diệp công công gì gì đó trả lại cho Cẩn nhi đi. Bọn hắn từ nhỏ sống nương tựa lẫn nhau, đáng thương hắn không có nương, tính tình lại quật cường, không chịu đi theo ta, ta cũng...... Trong lòng đau lòng thay cho hắn.”

Hoàng đế giữ bả vai của nàng, ánh mắt nặng nề nhìn nàng một cái,“Ai đã tới tìm ngươi.”

Hoàng quý phi hờn giận nói:“Bệ hạ nha......”

Hoàng đế hừ một tiếng,“Nhiều năm như vậy, ngươi đột nhiên nói đỡ lời cho hắn, trẫm có chút kinh ngạc.”

Hoàng quý phi vội cười nói:“Bệ hạ chẳng lẽ đã cho rằng lòng dạ thiếp ngoan độc sao. Chỉ thích nhìn ngài đánh nhi tử sao. Có đôi khi, ngài nổi nóng lên, chúng ta đến khuyên can, vậy không phải là tự tìm phiền phức sao.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.