Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 796: Hiệp lộ tương phùng -- Cố chủ vô tình 2



Hoàng Phủ Cẩn khóe môi hơi cong,“Các nàng đối với nàng bất thành uy hiếp.”

Nói xong nhìn nàng thật sâu, nhớ tới tình hình Hoàng Phủ Giác nhẹ nhàng lao tới ôm nàng tránh ngựa, lúc ấy Hoàng Phủ Giác mau, mà hắn một lòng nghĩ đến nàng hướng tới phía đông cung phóng, muốn từ Đông Hoa môn đi vào tìm nàng.

Cho nên thân hình của nàng đã bị Hoàng Phủ Giác chặn mất, hắn không nhìn thấy, nếu không cũng sẽ không xông lên như thế.

Cảm thấy không khỏi áy náy, tự trách, nhưng cũng không muốn nhắc lại.

Hắn biết điều đó không quan hệ tới nàng, nàng vĩ đại như vậy, người thích nàng càng ngày càng nhiều.

Trước mắt Hoàng Phủ Giác, hắn chưa hẳn đã sợ, nhưng...... tương lai thì sao.

Hắn không thể cam đoan, sẽ không có người xuất hiện vĩ đại hơn so với hắn.

Nghĩ đến đây, hô hấp của hắn liền ngưng tụ, khí phách cường thế lại bắt đầu phát tiết ra ngoài.

Tô Mạt lập tức liền cảm giác thấy, nàng cảm giác rất nhạy bén.

Nàng quay đầu nhìn hắn, thấy hắn đang mím môi, tựa hồ có chút...... Nàng cười cười, nâng tay niết hai má hắn một cái,“Ta hỏi ngươi, Hoàng Phủ Cẩn chiếm đoạt dân nữ, chiếm lấy thê tử hạ quan là chuyện gì hả?”

Hoàng Phủ Cẩn ngẩn ra,“Cái gì chiếm đoạt dân nữ? Chiếm lấy thê tử, ta ngay cả nữ nhân cũng chưa thấy qua.”

Tô Mạt liếc trắng mắt, trò trẻ con, biểu lộ lòng trung thành cũng quá đáng rồi hay không, nàng cũng không tin Thương Bắc không có nữ nhân.

Nàng hơi hơi cười nói:“Ngươi nói nam nhân Thương Bắc có phải đặc biệt dũng mãnh hay không?”

Hoàng Phủ Cẩn ừ một tiếng,“Bộ dạng hoặc là cao lớn, hoặc là rất chắc nịch. Tuyệt đối không có da thịt mềm mại.”

Tô Mạt lại hỏi:“ Phụ nữ Thương Bắc, khẳng định đều là khuôn mặt hắc hồng? tay chân thô to.”

Hoàng Phủ Cẩn thuận miệng nói:“Cũng không phải tất cả đều là như thế. Có người lên núi làm việc thì như vậy, nếu như được ở nhà nuông chiều cũng không sai biệt lắm.”

Tô Mạt hừ một tiếng,“Không phải chưa thấy qua nữ nhân sao?”

Hoàng Phủ Cẩn nói:“Đúng, chưa thấy qua.”

Hắn chưa từng nói chuyện qua với họ, không nghĩ muốn cùng nữ nhân khác nói chuyện, nàng cho dù ở trước mắt hắn lượn lờ vạn lần, hắn cũng nhìn không nhìn đến.

“Thời điểm ta ở tại Thủ Bị phủ, cước bộ hô hấp những người ở ngoài phòng ta đều nghe thấy, đương nhiên có thể phân rõ nam nữ. Căn cứ vào hô hấp, cước bộ, âm thanh phất tay áo, cũng cơ bản có thể phán đoán tình hình đại khái.”

Lời này hắn không nói dối.

Tô Mạt kinh ngạc nhìn hắn, bĩu môi hừ một tiếng, không chừng hắn không nhìn thật, từ từ nhắm hai mắt suy nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.