Lam Ngọc phát hỏa với đám thuộc hạ, thực sự là vô dụng nuôi tốn cơm. Luôn cả một kẻ trói gà không chặt cũng không bắt được. Lần này chắc chắn là đã bứt dây động rừng đành phải chờ thời cơ khác vậy.
Lam Ngọc thu liễm lại, không dám manh động nữa. Tuy nhiên hắn phát hiện ra vây cánh của mình đang bị triệt bỏ dần dần. Chuyện gì xảy ra? Là ai muốn hại mình Lam Ngọc trăm nghĩ vạn nghĩ cũng không ngờ tới là Lam Khải đích thân ra tay.
Quay lại với việc Ôn Thường đi tìm Lam Khải nói muốn cháu của mình được sống bình an. Được nói chuyện với Ôn Thường tử tế lại được người ta cho sắc mặt không khó xem.
Lam Khải tâm trạng tốt liền đích thân xuất mã muốn tìm ra rồi xử đẹp tên to gan muốn hại Lưu Triệt. Sau đó sẽ lấy cớ bắt được người hay cái gì đó tương tự mà gặp riêng Ôn Thường vài lần nữa. Có phần thưởng thúc đẩy Lam Khải hành động phi thường nghiêm túc.
Vì vậy Lam Ngọc liền xui xẻo, vốn chưa có mấy người biết hắn câu kết với ngoại quốc vì lần hành sự thất bại này lại bị Lam Khải biết được. Lam Khải sẽ tha thứ cho kẻ đem giặc vào nước sao? Dĩ nhiên là không... Bởi vậy mới nói Lam Ngọc thực xui.
Đối với Lam Ngọc, Lam Khải biểu hiện tại sao mình lại có một đứa con ngu ngốc như vậy. Bản thân Lam Khải không có nhiều tình cảm lắm đối với các con của mình. Tuy nhiên hắn biết một trong những đứa con của mình tương lai sẽ thay thế mình.
Việc liên quan đến tồn vong của đất nước Lam Khải không thể không tàn nhẫn, nghiêm khắc quá mức đối với những đứa con này. Mong có thể chọn ra một người ưu tú nhất dẫn dắt đất nước đến sự phồn vinh.
Lam Khải không phải là một người cha tốt. Thế nhưng hắn thực sự là một hoàng đế tốt, vốn nghĩ rằng Lam Ngọc cũng là một người có chút bản lĩnh nếu hắn trở thành hoàng đế cũng sẽ là một hoàng đế không tồi.
Ai ngờ hắn lại có suy nghĩ đem trâu ruộng bên sang dẫm lúa ruộng mình. Cho dù nước Lỵ trợ giúp hắn lên ngôi thành công một hoàng đế như vậy chắc chắn không được lòng người. Lại còn phải là một hoàng đế bù nhìn nước ta không khác gì trao không cho nước Lỵ.
Một kẻ ngu xuẩn tới như vậy còn đòi ngồi lên ngai vàng? Quả thực là chuyện nực cười, không có bản lĩnh thì tốt nhất nên an phận như Lam Nguyệt. Để thiên hạ được yên, bản lĩnh không có bao nhiêu mà dã tâm thì lại quá to lớn. Cuối cùng vì dã tâm đó muốn gây họa cho thiên hạ.
Mỗi lần nghĩ đến Lam Ngọc là Lam Khải lại hận không thể quay về lúc hắn mới sinh mà bóp chết hắn ngay cho rồi. Nếu Lam Khải mà là người hiện đại biết được Lam Ngọc là con nòng nọc nào chắc cũng không ngại bỏ tiền thủ tiêu hắn ngay.
Cũng không mất quá nhiều thời gian, để biết được người gây khó dễ cho mình là ai. Khi biết đó là Lam Khải, Lam Ngọc hốt hoảng cả buổi. Phụ hoàng có ý gì? Là biểu hiện người đã đứng về phía hoàng huynh. Hay đang nhắc nhở y đã biết những chuyện mình đang làm.
Lam Ngọc gấp đến xoay quanh, không lẽ phải đẩy nhanh kế hoạch. Hắn không phải thái tử, lại càng không phải đích tử. Mẫu phi hắn thân phận không cao quý bằng Nghi Phụng. Thế nhưng mà hắn luôn nghĩ mình vẫn có cơ hội.
Không thể hại được Lam Vũ để thay thế vị trí của hắn thì chỉ còn cách làm phản, hắn lén nuôi tư binh. Nhưng thế này thôi vẫn là chứ đủ, ngay lúc đó lại gặp xứ giả của nước Lỵ. Hai bên thông đồng từ lúc nào, hắn cũng không rõ nữa. .
||||| Truyện đề cử: Yêu Phải Tổng Tài Cuồng Chiếm Hữu |||||
Hắn quá ham muốn ngai vàng, tham vọng này đã mê hoặc tâm trí của hắn khiến hắn đưa ra quyết định quá mức táo bạo mà ngay cả bản thân hắn cũng không ngờ tới.
Bên phía hoàng thất sóng ngầm nổi lên. Bên này Lưu Triệt cũng đang gặp khó khăn. Có người làm giả đồ của Hòa Đường Kí bán với giá rẻ, hàng chất lượng kém. Dĩ nhiên ảnh hưởng tới buôn bán của cửa hàng.
Bên kia còn rất khôn khéo cử người kích động khách hàng đem hàng đến Hòa Đường Kí làm loạn. Lưu Triệt đích thân ra mặt đem vài người cầm đầu tới làm loạn kiện tới tận nha phủ.
Vì vỏ hộp đựng và không thể bắt chước giống hoàn toàn. Dù sao hàng nhái cũng không mạnh tay bỏ tiền ra đầu tư như Lưu Triệt nên cũng có nhiều sơ hở. Hương vị đồ ăn lại càng không thể bắt chước được thậm chí không thể bắt chước những loại bánh hiện đại mà Lưu Triệt đem tới thế giới này.
Các loại bánh bị nhái đều là những loại đơn giản có thể mô phỏng vị khi được nếm thử. Cũng không phải bọn họ không muốn lôi kéo người bên Lưu Triệt. Nhưng thuộc hạ của Lưu Triệt đều rất kín miệng lại trung tâm, những tiểu nhị nho nhỏ có mua chuộc được thì bọn họ cũng không biết gì để nói.
Vì vậy Lưu Triệt thắng kiện, đồng thời công bố cách nhận biết hàng thật và hàng nhái. Dặn dò mọi người không nên tham rẻ mua đồ không rõ nguồn gốc bên ngoài mà hãy vào đúng Hòa Đường Kí để mua.