Ninh Đại lấy lại tinh thần, lập tức ra lệnh cho cung nữ đỡ Bạch Nhược, lại đưa mấy nhìn sang Bạch Nhan, tức giận nói: "Bạch Nhan, ngươi thật to gan, uổng cho Nhược Nhi còn nói tốt cho ngươi, ngươi còn dám ở ngay trước mặt bản cung khi nhục Thái tử phi."
"Ta trời sinh mắc bệnh sạch sẽ, không thích người khác chạm vào, mỗi khi có người muốn đụng vào ta, ta lại không khống chế nổi tay chân." Bạch Nhan nhún vai, mặt mũi giống như bất đắc dĩ, tựa như nàng đá Bạch Nhược không phải là cố ý.
Mặt Ninh Đại bỗng biến sắc, tức giận nói: "Tốt cho một Bạch Nhan, lần này, ai tới nói giúp ngươi đều vô dụng, người tới, đem nàng dẫn xuống cho bản cung!"
Ninh Đại vừa nói xong, đám cung nữ thị vệ phía sau liền đi về phía Bạch Nhan.
Ánh mắt Bạch Nhan lạnh lùng nhìn bọn thị vệ đương muốn động thủ, bên môi khẽ cong lên.
Đường cong này lộ ra sát khí, ánh mắt nàng sát ý cũng hiện ra...
Bỗng nhiên, một thanh âm cuồng ngạo khí phách đột nhiên xuất hiện, đinh tai nhức óc.
"Ai cho các ngươi quyền động vào nữ nhân của bổn vương?"
Thanh âm quen thuộc làm Bạch Nhan khẽ giật mình, chợt một bàn tay ở phía sau duỗi ra kéo nàng vào trong lồng ngực.
Cái ôm của nam nhân không giống môi của hắn, bá đạo ấm áp, một khắc làm Bạch Nhan thất thần...
"Tại sao ngươi lại ở đây?"
Bạch Nhan lấy lại tinh thần, nàng ngẩng đầu lên nhìn gương mặt yêu nghiệt của nam nhân, đáy lòng không khỏi cảm thán, trên đời sao lại có một nam nhân đẹp tới trình độ này, tuyệt thế vô song, bá khí trương dương.
"Ngoan," nam nhân cúi đầu cười nhạt, cánh tay hắn ôm chặt eo Bạch Nhan, "Chuyện ở đây giao cho bổn vương xử lý."
Bạch Nhan nhướng mày: "Ngươi đến cùng là có ý đồ gì?"
Nếu như nói lần thứ nhất cùng nam nhân này gặp nhau là ngoài ý muốn, những lần sau đó là hắn cố ý! Điều này làm lòng Bạch Nhan có chút thấp thỏm, chẳng lẽ hắn đã phát hiện ra sự tồn tại của Tiểu Thần Nhi?
"Tiểu Nhan, ngươi quá tinh nghịch, bổn vương chỉ có thể giúp ngươi giải quyết hậu quả."
Ngữ khí nam nhân mang theo cưng chiều làm cho Bạch Nhan giống như có luồng điện chạy qua, cả người đều choáng váng.
"Ngươi uống lộn thuốc?"
Đêm qua, hắn còn bá đạo như vậy, chỉ trong vòng một đêm, lại chuyển biến to lớn như thế?
Không phải uống lộn thuốc thì là cái gì?
Lời này làm ánh mắt Đế Thương xẹt qua tia giận dữ, hắn ngậm chặt môi, đem Bạch Nhan hung hăng ôm vào trong ngực, bàn tay dùng sức bóp vào cái mông của nàng.
"Tiểu Nhan của bổn vương quả thật là không nghe lời, chờ bổn vương xử lý xong chuyện này, lại cùng ngươi hảo hảo tính sổ!"
Bạch Nhan như bị sét đánh, chẳng lẽ... Đế Thương thật sự biết chuyện Tiểu Thần Nhi?
Nếu như trước, bằng việc Đế Thương sờ mông nàng, nàng liền cùng Đế Thương trở mặt.
Nhưng hiện tại, Đế Thương làm nàng rơi vài trầm tư.
Thực lực Đế Thương rất mạnh, đây là sự thật, nếu như hắn đem tất cả thế lực tròn tay xuất động, liệu có thể đối kháng cùng hắn?
Bất kể như thế nào, Thần Nhi là bảo vật trong lòng nàng, dù cho liều hết sức, nàng cũng sẽ không giao Thần Nhi cho bất kỳ kẻ nào!
"Thương Vương, Bạch Nhan đả thương Thái tử phi, ngươi còn muốn bao che cho nàng?"
Đối với nam nhân này, Ninh Đại có chút e ngại.
Mọi người đều biết, Thương Vương thực lực cường đại, được bệ hạ rất tin cậy, về phần mạnh tới mức nào, đến nay còn chưa có người thăm dò được...
Nam nhân cười lạnh một tiếng: "Bổn vương cần bao che người khác?"
Ninh Đại để tâm xuống, chỉ cần Thương Vương không bao che nàng...
Bất quá, nàng còn chưa kịp mở miệng, thanh âm bá đạo của nam nhân vang lên lần nữa.
"Người của bổn vương sẽ không phạm sai, nếu đã không sai, sao phải bao che?"